Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 624: Sát thủ chuyên nghiệp

“Như vậy là sao?” Đám Vương Viễn thấy thế, đồng loạt quay đầu dò hỏi Đạo Khả Đạo.

Dù sao Đạo Khả Đạo cũng là cao thủ của phái Cổ Mộ, ắt hẳn phải biết tại sao lại như vậy.

“Ngọc Nữ Tố Tâm!!”

Đạo Khả Đạo giật mình nói: “Không nghĩ tới Nặng Như Thái Sơn lại học được tuyệt kỹ đặc biệt, cũng là tuyệt kỹ khó học nhất của phái Cổ Mộ!”

“Gì cơ? Ngọc Nữ? Lại còn Tố Tâm?”

Nghe xong lời giải thích của Đạo Khả Đạo, đám người Một Đám Ô Hợp không nhịn được mà bật cười.

Nặng Như Thái Sơn người cũng như tên, vóc người cao lớn vạm vỡ, nhìn trông rất đàn ông, “Ngọc Nữ”, “Tố Tâm”, mấy chữ này dùng ở trên người gã, quả thật là có chút không phù hợp cho lắm.

“Là Ngọc Nữ Tố Tâm! Không nghĩ tới trên đời này còn có người học được tuyệt kỹ như vậy!”

Lúc này, Bách Chiến Vô Địch cũng bắt đầu lên tiếng giải thích. Cái tên này cũng khá là trâu bò, liếc mắt một cái là đã nhìn ra điểm đặc biệt của Nặng Như Thái Sơn.

Ngừng một chút, Bách Chiến Vô Địch lại nói: “Tục truyền Ngọc Nữ Tố Tâm là do một vị tiền bối họ Chu của Toàn Chân Giáo truyền thụ cho Long tổ sư của phái Cổ Mộ. Điều kiện để tu luyện bộ công pháp này cực kỳ khắc nghiệt, cần phải nhất tâm nhị dụng (Một công đôi việc?), làm được tay trái vẽ hình vuông tay phải vẽ hình tròn thì mới tu luyện được! Nặng Như Thái Sơn lại là một con người kỳ lạ như vậy!”

“Mịa nó! Biến thái đến vậy hả?”

“Còn có loại yêu cầu học tập kỳ quái như thế sao?”

Khán giả thổn thức không thôi.

Yêu cầu học tập thật sự là quá khó, muốn học thứ này cũng không phải là hoàn thành nhiệm vụ gì đó xong là có thể học được. Nặng Như Thái Sơn có thể học được thứ này, gã cũng coi như là một kẻ có tài rồi.

“Tay trái vẽ hình vuông tay phải vẽ hình tròn?” Vương Viễn đăm chiêu hỏi: “Hiệu quả của công pháp này đúng là rất quen, chẳng qua điều kiện học tập lại có chút kỳ quái...”

Mấy thứ như tuyệt học, tất nhiên là để cho người chơi học tập, nếu như thiết lập điều kiện học tập quá cao thì sẽ làm trái với quy tắc của trò chơi, cũng không công bằng với người chơi phái Cổ Mộ.

“Như vậy thì có gì là lạ đâu!” Đạo Khả Đạo nói: “Thật ra chỉ cần ngộ tính thấp hơn 15 là có thể học được luôn.”

“?”

Độc Cô Tiểu Linh và Tống Dương đồng loạt quay đầu nhìn về phía Vương Viễn.

Ngộ tính thấp là có thể học tập võ học phân tâm song kích được luôn, hình như giả thiết này đã gặp qua ở đâu đó thì phải.

“Ặc...”

Vương Viễn sửng sốt một chút, giống như nghĩ đến điều gì, hắn lên tiếng hỏi: “Vị Chu tiền bối sáng tạo ra bộ võ học này tên là gì?”

“Không nhớ lắm!” Đạo Khả Đạo lắc đầu nói: “Hình như tên là Lão Ngoan Thông Chu Bá Đồng gì đó...”

“Con mẹ nó...”

Vương Viễn không biết phải nói gì... Xem ra Ngọc Nữ Tố Tâm này thật ra chính là Tả Hữu Hỗ Bác.

“Ngươi sao vậy?” Đạo Khả Đạo khó hiểu.

“Không sao, không sao cả!” Vương Viễn vội vàng xua tay. Độc Cô Tiểu Linh và Tống Dương thì che miệng cười trộm.

Má, không thể để đám khốn khiếp Một Đám Ô Hợp kia biết mình cũng biết bộ công pháp này. “Ngọc Nữ Tố Tâm”, cái tên này quá “lẳng lơ”, không thể bị đám khốn kiếp kia cười nhạo cả đời được.

...

Nặng Như Thái Sơn cầm hai thanh kiếm, một công một thủ, một nhanh một chậm, hỗ trợ lẫn nhau, tuy rằng không có buff đến từ việc đổi kiếm, nhưng sử dụng hai bộ kiếm pháp cùng một lúc, tu vi tăng lên cũng không đơn giản giống như là 1+1. Lúc này gã cầm kiếm đứng ở đó, bảo vệ tất cả những chỗ yếu hại của bản thân, chỉ cần Trường Tình Tử dám xông tới để tấn công, y sẽ khó thoát khỏi cái chết.

Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ chính là, Trường Tình Tử hoàn toàn không hề có ý định xông tới để tấn công, mà y lặng yên không một tiếng động đi tới một chỗ cách Nặng Như Thái Sơn không xa, sau đó ngồi xổm ở trên mặt đất, nhìn chằm chằm gã. Tuy rằng Trường Tình Tử không ngừng di chuyển sang hai bên trái phải, nhưng ánh mắt của y vẫn luôn nhìn về phía Nặng Như Thái Sơn.

Nặng Như Thái Sơn không nhìn thấy đối thủ, tất nhiên là không dám thả lỏng cảnh giác, cực kỳ đề phòng, gã cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh.

“Y đang nghĩ gì vậy?”

Thấy Trường Tình Tử ngồi chồm hỗm ở trên mặt đất không hề tới gần Nặng Như Thái Sơn, khán giả đều không hiểu lý do vì sao. Bách Chiến Vô Địch phỏng đoán: “Hẳn là chờ đến khi trận đấu kết thúc?”

“Ha ha!”

Nhất Phi Trùng Thiên cười ha ha nói: “Chờ đến khi trận đấu kết thúc, y trực tiếp xoay người chạy mất hút không phải càng đơn giản hơn sao.”

“Đúng vậy...” Bách Chiến Vô Địch cũng hỏi với vẻ khó hiểu: “Vậy tại sao y lại ở gần Nặng Như Thái Sơn như vậy, hay là ỷ vào việc bản thân biết Tiềm Hành, nên cố tình ra vẻ?”

“Ta...”

Nhất Phi Trùng Thiên liếc nhìn Bách Chiến Vô Địch, ánh mắt kia giống như đang nhìn một tên thiểu năng, đầu óc như thế này mà cũng là cao thủ chuyên nghiệp được hả.

“Không hổ là một kẻ đánh lén “lành nghề”!”

Bên phía Một Đám Ô Hợp, Điều Tử híp mắt nói: “Kinh nghiệm của Trường Tình Tử đúng là rất phong phú!”

“Nói vậy là có ý gì?”

Mario và Bôi Mạc Đình hỏi với vẻ mặt khó hiểu.

“Sau khi Tiềm Hành sẽ lập tức lao tới là hành vi của người chơi bình thường!” Điều Tử cực kỳ chuyên nghiệp lên tiếng giải thích: “Năm đó ta đã từng “va chạm” với vài tên sát thủ. Là một sát thủ, muốn phục kích mục tiêu thì nhất định phải ra tay tại thời điểm đối thủ không có chút đề phòng nào, chỉ có như vậy tỷ lệ thành công mới cao! Hiện tại Trường Tình đang làm hao mòn tính kiên nhẫn của đối thủ!”

“Thì ra là vậy!” Mọi người hiểu rõ.

Trường Tình Tử ở phái Tinh Tú – một môn phái mà người chơi muốn tồn tại thì phải tự giết lẫn nhau, tất nhiên thủ đoạn ám sát phục kích sẽ cao hơn những người chơi bình thường không biết bao nhiêu lần. Trường Tình Tử coi như là một người nổi trội trong số đó, y đã bị mài giũa thành sát thủ chuyên nghiệp từ lâu, thế nên thủ đoạn của tên nhãi này chẳng có chỗ nào là không chuyên nghiệp cả.

“Nghe mấy lời này của ngươi… Một công chức nhà nước như ngươi, tại sao chạy tới đây chơi trò chơi vậy?” Vương Viễn tò mò hỏi.

“Bây giờ thì không phải nữa rồi!” Điều Tử nói với vẻ mặt buồn rầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận