Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 372: Đốt cháy Triệu Vương phủ

"Bố tổ sư nhà ngươi, điên rồi đó hả?"

Vương Viễn một lời không hợp là giết cả đồng đội, hai người Mặc Bạch thấy thế vừa sợ vừa giận. Mặc Bạch chỉ vào Vương Viễn mắng: "Con chó nhà ngươi…"

"Phập!"

Mặc Bạch chưa kịp văng mấy lời thô tục ra khỏi miệng thì cây Phán Quan Bút bằng thép ròng thình lình phóng tới, đâm thẳng qua yết hầu y. Mặc Bạch kêu lên một tiếng đau đớn sau đó cũng đến làm bạn với Phi Vân Đạp Tuyết và Trầm Mặc Quả Ngôn.

"Ta..."

Ngạnh Hạp Ngọc Khê thấy cảnh này thì dựng hết tóc gáy, mấy câu thô tục đã vọt đến bên miệng rồi lại bị ép xuống, hắn vội vàng sửa lời nói: "Lão đại Phượng Vũ, chúng ta là đồng đội mà, ta rất sùng bái ngươi đấy!"

"Bớt nói nhảm! Đi châm lửa đi!"

"Châm lửa?"

Ngạnh Hạp Ngọc Khê sửng sốt hỏi lại, chợt ý thức được Vương Viễn muốn làm gì, thế là không lảm nhảm nữa, run rẩy lôi một cây châm lửa từ trong túi ra, hít vào một hơi, tiện tay ném vào xuống gốc cây nào đó. Loại chuyện phóng hỏa này không liên quan gì đến công lực, cho dù công lực hoàn toàn biến mất, phóng hỏa cũng chẳng phải việc gì khó.

"Tanh tách!" Mồi lửa rơi xuống đống lá cây dày dưới gốc, bén lửa lan ra.

"Ngươi dám phóng hỏa!!!"

Bành Liên Hổ thấy Ngạnh Hạp Ngọc Khê ném mồi lửa ra ngoài, hai mắt đỏ ngầu, tức đến nổ phổi lao về phía cây châm lửa, định dập tắt nó trước khi lửa bén sang cây cối.

Vương Viễn sao có thể để y được như ý muốn chứ, hắn tiện tay túm lấy Ngạnh Hạp Ngọc Khê ném về phía Bành Liên Hổ.

"Ta xxx ngươi!"

Ngạnh Hạp Ngọc Khê hùng hổ bay đến sau lưng Bành Liên Hổ.

BOSS duỗi bàn tay cầm Bút Phán Quan ra, bút đâm vào ngực Ngạnh Hạp Ngọc Khê.

Bạn học Ngạnh Hạp Ngọc Khê cũng hy sinh tại chỗ.

Ngay lúc Bành Liên Hổ đánh chết Ngạnh Hạp Ngọc Khê, Vương Viễn theo sát phía sau, vọt thẳng tới sau lưng y, nhấc hai tay lên, vận chuyển nội lực toàn thân.

Cùng lúc đó Vương Viễn hét lớn một tiếng: "Tiểu Hổ à, ngươi có dám đón một chưởng này của ta hay không?"

"Ha ha ha!"

Bành Liên Hổ cười như điên: "Đồng đội của ngươi đều bị ngươi hại chết rồi, để xem bây giờ ngươi có thể làm được gì ta…"

Vừa cười, Bành Liên Hổ vừa tiện tay đánh một chưởng về phía Vương Viễn.

"Hừ hừ!" Vương Viễn khẽ cong khóe miệng, lộ ra một nụ cười gian trá.

"???"

Bành Liên Hổ nhìn thấy biểu cảm này của Vương Viễn thì trong lòng lộp bộp. Chỉ thấy Vương Viễn đột nhiên lách người qua, sử dụng [Di Hình Hoán Ảnh] vòng qua chưởng lực của Bành Liên Hổ và xuất hiện sau người y, đồng thời hai chưởng vung ra, đập mạnh vào huyệt linh đài ở giữa lưng y, nội lực cuồn cuộn mãnh liệt nháy mắt trút xuống.

Trong trò chơi, bất kể là người chơi hay BOSS, miễn là ra tay, dù ít hay nhiều đều sẽ có lúc cứng nhắc. Lúc Bành Liên Hổ vung một chưởng, vừa khéo lại vào đúng thời gian cứng nhắc, mặc dù thân pháp của y cao nhưng cũng không tránh kịp, chưởng lực như dời non lấp biển của Vương Viễn toàn bộ trút xuống người Bành Liên Hổ.

Một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm – [Nhất Phách Lưỡng Tán]!!!

Xét cho cùng, Bành Liên Hổ vẫn chỉ là một BOSS cấp 55, hơn nữa còn chuyên về thân pháp nên điểm khí huyết không cao lắm. Một chưởng vừa rồi của Vương Viễn ngay cả BOSS cấp 80 như Bạch Thế Kính cũng có thể chết trong chớp mắt chứ nói chi là Bành Liên Hổ.

Y bị một chưởng đập bay ra ngoài, mất mạng tại chỗ.

"Hờ hờ!"

Vương Viễn nhìn thoáng qua xác Bành Liên Hổ rồi xì nước bọt nói: "Không có đồng đội ta mới có thể giết ngươi mà chẳng cần kiêng dè gì!"

"Phừng…"

Vì vướng Vương Viễn nên cuối cùng Bành Liên Hổ không thể dập tắt được mồi lửa, ngọn lửa bén lên đốt cháy đống lá dày trên mặt đất, sau đó theo hướng gió thổi, bắt đầu lan ra khắp nơi.

Vương Viễn giết đồng đội sau đó phóng hỏa cũng không phải hắn thật sự muốn đốt Triệu Vương Phủ, giết đồng đội để tránh việc mình bị bại lộ, phóng hỏa là để thu hút sự chú ý của Bành Liên Hổ.

Tuy bộ chưởng pháp Nhất Phách Lưỡng Tán này có uy lực lớn nhưng độ linh hoạt lại không cao, khả năng đánh trúng mục tiêu cực thấp, Bành Liên Hổ có thân pháp cao như vậy, nếu mặt đối mặt cho y một chưởng thì chắc chắn sẽ trượt, hơn nữa Bành Liên Hổ đang ở trong trạng thái lo được lo mất, sẽ không kịp thi triển chân khí đỡ chưởng của Vương Viễn.

Ai ngờ ngọn lửa này bùng lên nhanh như vậy.

Thế lửa càng ngày càng lớn, Vương Viễn vội vàng lấy hết chiến lợi phẩm từ trên người Bành Liên Hổ, sau đó tung người nhảy lên, đạp vào cái cây lớn ở bên cạnh một cái, phi thân lên, sử dụng Vân Hạc Cửu Tiêu ở giữa không trung, chỉ thấy Vương Viễn bay lên như diều gặp gió, bay tới vùng trời ở trên rừng rậm.

Mắt thấy Vương Viễn sắp rơi xuống thì một tiếng "Phần phật!" vang lên, một đôi cánh xuất hiện sau lưng Vương Viễn.

Lôi Hổ Xích Long Dực!

Lúc này, ngọn lửa đã bắt đầu men theo cây cối bùng lên, luồng khí lưu nóng nâng Vương Viễn lên, Vương Viễn điều chỉnh lại phương hướng, sau đó bay thẳng ra ngoài rừng rậm, mù đường không thành vấn đề, ta biết bay!

"Phượng Vũ Cửu Thiên! Con mẹ ngươi!"

Trong kênh trò chuyện đội, đám Mặc Bạch đang điên cuồng @Vương Viễn, nhất là Ngạnh Hạp Ngọc Khê, luôn miệng mắng hắn là một tên bịp bợm, đầy thủ đoạn.

Từ đó có thể hiểu được mắng người là thứ mà đám cao thủ đều phải học, dù sao thì chửi đồng đội cũng là một môn học mà.

Bất quá người bọn họ mắng là Phượng Vũ Cửu Thiên, không liên quan gì tới Vương Viễn.

"Bớt nói nhảm! Nhanh chạy tới!" Đợi bọn họ mắng tới lúc mệt mỏi, Vương Viễn cũng đã bay ra khỏi phạm vi lửa cháy, hắn tìm một xó xỉnh nấp vào, sau đó gửi một tin nhắn tới kênh trò chuyện.

"???"

Nhận được tin nhắn của Vương Viễn, đám Phi Vân Đạp Tuyết sửng sốt một chút, sau đó vội vàng nhìn về phía Triệu Vương Phủ, chỉ thấy một màu đỏ thẫm bùng lên cao, khói màu đen mù mịt tràn ngập khắp thành.

"Cái này... Ngươi chịu khó chống đỡ một chút!"

Thấy cảnh này, Phi Vân Đạp Tuyết ngẩn ra, cũng tỉnh hồn lại, vội vàng gửi tin nhắn cho Vương Viễn.

"Không ổn đâu... Lửa lớn như vậy, rất khó để ngăn chặn..."

"Một trăm lượng vàng!"

"Được rồi, ta cảm thấy ta còn có thể ngăn cản được mấy phút! Các ngươi nhanh lên một chút!"

"Chúng ta đến ngay!"

Đóng cửa sổ trò chuyện lại, đám Phi Vân Đạp Tuyết thi triển khinh công, vội vàng chạy về phía Triệu Vương Phủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận