Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1521: Huyết Tổ

[Nam Thụ Vạn Năm]

Cấp bậc: ???

Điểm khí huyết: ???

Linh lực: ???

Pháp thuật: ???

Giới thiệu bối cảnh: Thần mộc trấn thủ nơi này.

[Nam Thụ Thủ Vệ]

Cấp bậc: 100

Điểm khí huyết: 1.000.000

Linh lực: 500.000

Pháp thuật: Quỷ Vũ Khô Đằng

Giới thiệu bối cảnh: Thủ vệ canh giữ Nam Thụ Vạn Năm.



Nam thụ vạn năm và nam thụ thủ vệ đều là quái vật có thuộc tính mạnh đến không hiển thị được, mà những con quái nhỏ màu đỏ kia gọi là Hỏa Tinh, thuộc loại quái Tinh Anh cấp một trăm, tu vi không hề mạnh.

Đó là quái vật trấn thủ nơi đây, xem ra muốn rời khỏi phải đánh bại bọn chúng trước.

Đầu óc Vương Viễn nhanh chóng xoay chuyển.

“Mấy trăm năm qua không một ai đặt chân đến đây, ngươi là thần thánh phương nào?”

Ngay lúc Vương Viễn đang suy nghĩ phải làm sao để giết chết cây thần này, đột nhiên một giọng nói không thực vang lên trên đỉnh đầu hắn.

“???”

Vương Viễn nhìn quanh bốn phía, không phát hiện ra bóng dáng một người nào.

“Ta là Huyết Tổ!” Bấy giờ âm thanh kia giới thiệu.

“Ồ… Huyết Tổ?”

Vương Viễn suy tư chốc lát rồi nói: “Tiểu tăng tới đây không có ác ý, chỉ muốn ra ngoài mà thôi.”

“Ha ha ha!”

Huyết Tổ đột nhiên cười phá lên: “Ra ngoài? Ngươi nghĩ nhiều rồi, đây là bí động Thục Sơn, lại có Lưỡng Nghi Vi Trần Đại Trận duy trì, chỉ bằng một tu sĩ Luyện Khí kỳ nhỏ bé như ngươi mà cũng muốn thoát khỏi đây hả? Đàng hoàng đợi đi, đỡ cho bị lạc rồi khó giữ nổi thần hồn.”

“Đậu mòe!!!”

Vương Viễn nghe vậy trong lòng thấp thỏm không thôi.

Nghe ý của Huyết Tổ này, bí động Thục Sơn tựa hồ là nơi mà tu sĩ tầm thường có vào mà không có ra.

Nếu bị nhốt cả đời ở đây thì còn chơi game cái đếch gì nữa.

“Ha ha! Tiểu hòa thượng nhà ngươi ở lại đây bầu bạn với ta đi!” Huyết Tổ đột nhiên bật cười ha hả, xem chừng cũng bị nhốt ở đây lâu lắm rồi.

“Không ở cùng ngươi được đâu!”

Vương Viễn suy tư chốc lát rồi cười bảo: “Cùng lắm thì ông đây đăng xuất, rút dây điện một phát là cắt đứt mọi ân oán.”

“???”

Huyết Tổ trầm mặc lúc lâu rồi bảo: “Ha, tiểu hòa thượng nhà ngươi cũng có chút thú vị đấy, trước tiên ngươi đừng rút dây điện gì đó vội, chỉ cần chịu hỗ trợ, lão tổ sẽ có biện pháp rời khỏi đây.”

“Thật chứ? Nếu ngươi có biện pháp ra ngoài sao không ra luôn đi?” Vương Viễn hỏi vặn lại.

Hừ, lão già này còn định lừa gạt mình, trình độ lừa đảo thấp kém như vậy đúng là không coi Ngưu gia vào mắt mà.

“Ta chỉ còn lại Nguyên thần, còn bị trấn áp ở đây nên dĩ nhiên không đi được.” Huyết Tổ nói: “Cho nên ta mới đợi một người có thể giúp đỡ.”

“Ra là vậy!”

Vương Viễn xoa cằm toan tính.

“Sao nào? Chỉ cần ngươi theo lão tổ, lão tổ đảm bảo ngươi có thể rời khỏi địa phương quỷ quái này.” Huyết Tổ tiếp tục dụ dỗ Vương Viễn.

“Chỗ tốt gì?” Vương Viễn hỏi.

“Ta…”

Một câu của Vương Viễn khiến Huyết Tổ nghẹn lời.

“Chỗ tốt? Lão tổ ta dẫn ngươi ra ngoài, có lại tự do, ngươi còn dám đòi hỏi ta?” Huyết Tổ tức giận nói: “Thân là người tu hành Phật môn, hẳn phải thoát khỏi trần thế, tâm tồn thiện niệm, không cố chấp với vật ngoài thân mới đúng, vì sao ngươi lại lòng tham không đáy như vậy?”

Hay lắm, Huyết Tổ này nghe tên đã thấy tà môn rồi, còn tự nhận là người tu hành lâu năm, vừa mở miệng đã tự xưng cảnh giới lão tổ, không biết còn tưởng lão là đại tu chính phái.

“Xin lỗi nhé!” Vương Viễn dĩ nhiên không phải kẻ có phẩm chất cao thượng, cười hì hì bảo: “Tiểu tăng mới Luyện Khí kỳ, không giác ngộ nổi cảnh giới kia… Ngươi muốn ta làm việc cho thì phải có thù lao tương xứng.”

“…”

Huyết Tổ câm nín, vừa rồi thuận miệng nói một câu thế mà lại bị hòa thượng này ghi thù.

Huyết Tổ sửng sốt trong chốc lát rồi nói: “Ta sẽ giúp ngươi có lại tự do!”

“Hai chuyện không mâu thuẫn với nhau!” Vương Viễn nói: “Ta nhận thù lao xong sẽ giúp ngươi tiêu tai, ngươi có pháp bảo cực phẩm phi kiếm thượng phẩm hay mấy thứ vô dụng gì đó thì tùy tiện ném cho ta hai món, xong chúng ta cùng ra ngoài.”

“Không có!” Huyết Tổ quả quyết nói: “Hiện tại ta chỉ còn lại nguyên thần, có lợi ích gì mà cho ngươi.”

“Vậy xin cáo từ! Ta đăng xuất đây…”

Vừa nói Vương Viễn vừa kéo bảng menu ra, nhấn nút chuẩn bị đăng xuất… cho bớt chuyện.

“Đừng, đừng đi…”

Thấy Vương Viễn tính đi thật, Huyết Tổ lập tức cuống cuồng, vội vàng hét lên: “Ta có công pháp, có công pháp cho ngươi!”

“Ta không thiếu công pháp!”

Vương Viễn xua tay từ chối.

Cửu Chuyển Huyền Công là đại phẩm Thiên Tiên Quyết đó, các loại công pháp tu hành khác chẳng đáng lọt vào mắt Vương Viễn, cho mấy loại pháp thuật thần thông còn ngon hơn.

“Là thần thông! Là thần thông!”

Huyết Tổ hốt hoảng nói.

“Thật không?” Bấy giờ Vương Viễn mới chịu dừng lại: “Cho ta!”

“Chuyện này… Phải đợi ra ngoài đã.” Huyết Tổ khổ sở nói.

“Nhỡ sau khi ra ngoài ngươi không cho ta thì sao?” Vương Viễn hỏi: “Ngưng Bích Nhai là động phủ tu sĩ chính phái, ngươi bị người ta trấn áp ở đây chắc hẳn không phải hạng tốt lành gì cho cam, ta không tin ngươi đâu.”

“Ta…”

Huyết Tổ nghe Vương Viễn nói vậy thì tức đến độ suýt tan thành mây khói.

Đây mà là đệ tử Phật môn à? Tu sĩ tà phái còn không vô liêm sỉ bằng hắn!

“Lão phu làm người khiêm tốn nho nhã chính trực, há là hạng người đó?”

“Ồ? Giá trị hiệp nghĩa của ngươi bao nhiêu?”

Huyết Tổ: “…”

“Ngươi tiến về phía trước ba bước!”

Huyết Tổ lại nói.

Vương Viễn biết lão có chuyện muốn nhờ vả, nhất định không dám hại mình, thế là nghe lời tiến về trước ba bước.

Đúng vào lúc này, Vương Viễn ngửi thấy một mùi máu tanh nồng nặc, đồng thời một luồng máu chui vào trong cơ thể hắn.

Huyết Tổ nói: “Bây giờ ta chỉ là một luồng nguyên thần, không thể cho ngươi chỗ tốt gì, song đây là huyết nguyên của ta! Nếu ngươi luyện hóa được dĩ nhiên sẽ nhận được thần thông, vậy được chưa?”

“Thế còn tạm được!”

Vương Viễn nhìn luồng khí trong cơ thể, hài lòng gật đầu: “Giờ ngươi nói thẳng ra đi, làm sao mới ra ngoài được?”

Đàm phán với Vương Viễn xong, Huyết Tổ thở phào một hơi nhẹ nhõm: “Ngươi thấy nam thụ vạn năm kia chứ? Trên thân nó có chú ấn trấn áp lão phu, chỉ cần ngươi phá hỏng chú ấn, lão phu và ngươi sẽ được tự do lần nữa.”

“Cha tiên sư nhà nó! Ngươi muốn ta đâm đầu vào chỗ chết à?” Vương Viễn liếc nhìn nam thụ vạn năm rồi nói: “Tu vi lão thần tiên này sâu không lường được, ngươi bảo ta đi trêu chọc nó? Phải thêm thù lao!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận