Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 652: Cái thằng hố cha nhà mày

May mà Nhất Phi Trùng Thiên chỉ là một acc nhỏ chưa đến cấp 10, Vương Viễn lại là một acc lớn gần 50 cấp, nếu đẳng cấp của y mà cao hơn chút, lại học thêm dăm ba công pháp, chỉ sợ lần này không chỉ đơn giản miễn cưỡng đánh mất chút máu của Vương Viễn thế thôi đâu.

Trong kinh hoảng, Vương Viễn duỗi tay phải ra, sử dụng [Hồ Giảo Man Triền] chụp ngay ngực Nhất Phi Trùng Thiên.

Chân Nhất Phi Trùng Thiên chuyển động, cong người, trực tiếp vòng qua công kích của Vương Viễn, hai ngón tay trái duỗi về trước.

"Phập!"

Cắm vào hai mắt Vương Viễn.

-1!

Vẫn là cưỡng chế tổn thương, mặc dù Nhất Phi Trùng Thiên tấn công vào điểm yếu hại nhưng Vương Viễn có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể, nên y không thể gây ra chút sát thương nào.

"Ây da!"

Vương Viễn vừa sợ vừa giận, đánh ra một chưởng [Lễ Kính Như Lai], thúc giục chân khí, nội lực sôi trào mãnh liệt chụp thẳng về phía Nhất Phi Trùng Thiên.

Nhất Phi Trùng Thiên chẳng chút hoang mang, ngửa mặt về sau, dùng gối thành ngón tay, người cân bằng với mặt đất, chân phải vừa nhấc lên, mũi chân đã đặt ngay dưới nách Vương Viễn.

"Bịch!"

Cánh tay Vương Viễn bị đá chếch lên, chưởng lực đánh lệch ra ngoài.

"-1"

Lại thêm một giá trị sát thương cưỡng chế nữa nhảy lên trên đầu Vương Viễn.

Không đợi hắn kịp phản ứng, Nhất Phi Trùng Thiên đã đột nhiên quay người lại, hai tay nhấn xuống mặt đất, phần eo mạnh mẽ dùng lực, đầu dưới chân trên xoay tròn đạp Tam Hoàn Cước vào cằm Vương Viễn.

-1

-1

-1

Vương Viễn bất ngờ không kịp đề phòng, bị đạp về ngửa mặt về sau. Nhất Phi Trùng Thiên lộn mèo ra sau đáp xuống đất, kéo dài khoảng cách, vẻ mặt khó chịu nói với Vương Viễn: "Bỏ đi bỏ đi! Không đánh nổi ngươi! Không đánh nữa!"

"Ba! Sao lại là ba? Sao ba biến thành bộ dáng quỷ quái này!!!"

Lúc này, Vương Viễn cũng nhận ra Nhất Phi Trùng Thiên này rốt cuộc là ai.

Tam Hoàn Cước ban nãy chính là tuyệt học gia truyền nhà hắn, giờ mà còn không nhận ra người trước mặt là ai thì Vương Viễn quả thật đáng đánh đòn.

"Ngừng, ba không phải ba mày, mày là ông nội của ba!"

Nhất Phi Trùng Thiên bĩu môi.

"Ha ha! Con đùa thôi mà!"

Vương Viễn vội vàng cười đùa bảo: "Con nào biết đó là ba, ba anh minh thần võ, có người dám giả mạo ba con đều hận không thể đánh chết hắn…"

"Ừ! Mày nói cũng đúng! Đổi thành ba ba cũng chửi lại!!"

Hành vi vuốt mông ngựa kín kẽ và vô cùng đúng lúc của Vương Viễn khiến Nhất Phi Trùng Thiên khá hưởng thụ.

"Không phải ba bảo đi công tác à? Sao lại lăn lộn vào tận đây?" Vương Viễn chả hiểu ra sao chỉ chỉ sân thi đấu, hỏi. Trước đó hắn cũng từng hoài nghi thân phận của Nhất Phi Trùng Thiên, nhưng hắn biết ba mình ngay cả tiền để hút thuốc lá cũng chẳng có, lấy tiền đâu ra mà chơi game… Mà trăm lần nghìn lần không ngờ đến Nhất Phi Trùng Thiên này đúng là ba mình thật.

"Ha ha, không có việc gì nên lượn loanh quanh chút!" Nhất Phi Trùng Thiên cẩn thận nói: "Đừng nói cho mẹ mày biết đấy nhé?"

"Rồi rồi!" Vương Viễn gật đầu, chợt cười gian nói: "Nhưng nếu mẹ có hỏi, con cũng đâu thể lừa mẹ được…"

"Mày uy hiếp ba đấy à?" Nhất Phi Trùng Thiên trừng mắt.

"Ba còn có thể đánh chết con hay sao?" Vương Viễn vừa xấu vừa cứng đầu cứng cổ…

Dù sao cũng là cha con ruột, cùng lắm chỉ đánh cho gần chết, huống chi trong trò chơi, Vương Viễn chưa chắc đã đánh không lại Nhất Phi Trùng Thiên.

"Mày thắng!" Nhất Phi Trùng Thiên bất đắc dĩ lôi từ trong ngực áo ra một cuốn sách và một tấm Thiết Bát Quái, đưa cho Vương Viễn rồi bảo: "Thứ này ta không dùng đến, cầm đi chơi đi!"

"Này là gì thế?"

Vương Viễn tỏ vẻ ghét bỏ, không nhận lấy ngay, Nhất Phi Trùng Thiên chỉ là một tài khoản nhỏ chưa đến cấp mười, trong tay có thể có thứ gì tốt chứ.

"Cửu Âm Chân Kinh!"

Nhất Phi Trùng Thiên thản nhiên nói.

"Ba! Ba ruột!" Vương Viễn nghe vậy kinh sợ đến lảo đảo, vội vàng cướp thấy cuốn sách trong tay ba mình.

Hai món đồ này chính là Thiết Bát Quái và Cửu Âm Chân Kinh quyển hạ mà Nhất Phi Trùng Thiên thắng được từ chỗ Bách Chiến Vô Địch. Lúc ấy Vương Viễn đang tranh tài trong đấu trường nên không biết đến chuyện đánh cược đó.

"Ba cho con rồi thì ba dùng cái gì?"

Vương Viễn nghi ngờ hỏi.

Thiết Bát Quái là đạo cụ để bái Hoàng Dược Sư làm thầy, còn Cửu Âm Chân Kinh là tuyệt học bản thiếu, cả hai đối với người chơi mới mà nói đều là thứ có thể gặp không thể cầu.

"Dùng cái rắm ấy!" Nhất Phi Trùng Thiên thở dài bảo: "Ba mày tranh thủ làm xong việc thì chơi một tí cho đã nghiền, chứ về nhà rồi còn chơi đâu được nữa!"

Nói đến đây Nhất Phi Trùng Thiên lại bảo: "Được rồi, ba đi trước đây!"

Nói xong y tính đăng xuất khỏi trò chơi.

"Đừng mà ba!"

Vương Viễn vội vàng nói: "Dù sao sau này ba cũng không chơi nữa, có của thì để lại cho con đi..."

Thịt muỗi dù nhỏ cũng là thịt, Nhất Phi Trùng Thiên mặc dù mới cấp mười nhưng y ngay cả hàng cấp cao như Cửu Âm Chân Kinh cũng kiếm được, tất nhiên sẽ không quá nghèo.

" Cái thằng hố cha nhà mày!"

Nhất Phi Trùng Thiên câm nín liếc nhìn Vương Viễn, lần mò một hồi mới móc ra một lượng vàng dúi cho Vương Viễn, sau đó thân hình thoát một cái, biến mất ngay trước mặt hắn.

"Hừ, ba thật nghèo! Còn không có tiền như con đâu!"

Vương Viễn nhìn một lượng vàng trong tay, khinh bỉ lầm bầm mấy câu sau đó tiện tay nhét tiền vào ngực.

Mồm thì nói vậy nhưng kỳ thực trên mặt hắn hiện đầy vẻ hưng phấn.

Tiền tài chỉ là vật ngoài thân, so với Cửu Âm Chân Kinh và Thiết Bát Quái mà nói căn bản không đáng nhắc đến.

Hoàng Dược Sư chính là một nhân vật có tiếng trong Thiên Hạ Ngũ Tuyệt, lão già này lợi hại đến đâu Vương Viễn từng tận mắt chứng kiến rồi, bản lĩnh của lão không thua kém bao nhiêu so với chưởng môn của các môn phái lớn. Không biết có bao nhiêu người tính toán muốn bái sư đảo Đào Hoa, kết quả không ngoại lệ, hiện tại đều đang buôn chuyện với đám rùa lớn ở bờ Đông Hải kia…

Có Thiết Bát Quái này là có thể trực tiếp bái Hoàng Dược Sư làm thầy, trở thành đệ tử của Thiên Hạ Ngũ Tuyệt, bất kể là tiền đồ hay giá trị con người đều không gì sánh bằng.

Thứ này Vương Viễn không dùng đến, nhưng nếu ném vào phòng đấu giá, tuyệt đối sẽ kiếm được món hời lớn.

Về phần Cửu Âm Chân Kinh thì càng không cần phải nói, đây chính là tuyệt học võ lâm được chính phủ tuyên truyền.

Bạn cần đăng nhập để bình luận