Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 169: Phái Tiêu Dao

Điều quan trọng nhất đối với người chơi trò chơi võ hiệp là gì? Cảm giác đánh nhau và thiết kế hành động! Quyền cước tiếp xúc đến cơ thể chân thật như vậy, cảnh tượng nhiệt huyết sôi trào, hiển nhiên khiến cho người chơi kích động không thôi.

Video được đăng từ năm phút trước, thời gian chỉ năm phút ngắn ngủi, lượt phát đã hơn ba trăm nghìn... bởi vậy có thể thấy được độ nóng hổi của video này.

Trong phút chốc, người chơi bên dưới bài đăng lại xây mấy trăm lầu.

L1: Đậu má, Thiếu Lâm tự trâu bò như vậy sao? Treo hẳn hai núi lên đánh? Chính chủ giải thích chút đi, có nên cạo không nhỉ...

L2: Đậu mòe, muốn cạo Thiên Sơn á, tóc của đám hói đầu còn chẳng cạo được, ngươi nhẫn tâm cạo của Thiếu Lâm sao?

L3: Trâu bò, quá trâu bò, ta đang không biết nên chọn môn phái nào, quết định chơi quyền tăng vậy.

L4: Đồng ý.

L5: Đây là thêm mắm thêm muối hay là phóng đại lên vậy?

L6: Phóng đại con em gái ngươi ấy, khi ấy ta cũng có mặt ở đó, có người cướp đồ của bạn tên hòa thượng nên mới đánh nhau đó, Đao khách đáng thương chết hẳn mấy lần cơ.

...

Tuy cũng nghi ngờ chính phủ phóng đại, nhưng phần lớn người chơi đều cảm thán uy lực của Thiếu Lâm.

Hơn một nửa người chơi trong số đó tỏ vẻ muốn gia nhập vào Thiếu Lâm tự.

Trên diễn đàn, người chơi Thiên Sơn và Hoa Sơn vẫn luôn cãi nhau túi bụi xem ai mới là môn phái đệ nhất thiên hạ, kết quả phía công ty tung một cái video ra, người chơi của hai môn phái đều phải ngậm mõm lại.

Công ty phát video là khái niệm gì? Đó chính là sự thừa nhận từ phía nhà phát hành, Thiếu Lâm tự treo hai núi lên đánh không có gì sai hết! Ngay cả bên công ty cũng đã tỏ thái độ rồi, người chơi hai môn phái này còn có gì hay để mà tranh chấp nữa.

Từ trước đến nay người chơi Thiếu Lâm vẫn chưa từng ngẩng đầu lên được, lần này cũng xem là được hãnh diện một phen.

Đương nhiên rồi, người chơi đều là động vật thị giác, ai mạnh thì tâng bốc người đó, chứ đừng bao giờ suy nghĩ sâu xa.

Không thể phủ nhận, giai đoạn sau môn phái Thiếu Lâm chắc hẳn sẽ không yếu, nhưng chỉ từ một video mà nói Thiếu Lâm tự treo Thiên Sơn và Hoa Sơn lên đánh gì đó thì chính là nói vớ va vớ vẩn, các môn phái đều có sở trường của riêng mình, làm sao có thể một mình kiêu ngạo được.

...

Tuy rằng đột nhiên nổi một phen trên diễn đàn, nhưng Vương Viễn lại không khỏi nhíu mày, trong lòng tràn đầy sự khó chịu.

Công ty trò chơi này cũng thật không phúc hậu, không có được sự cho phép của mình mà lại phát video về mình lên mạng để tuyên truyền, đây cũng thật bất lịch sự quá đi.

Nhưng Vương Viễn cũng không có cách nào khác, công ty trò chơi cũng đã biên tập đơn giản một chút, khuôn mặt của người chơi vô cùng mờ ảo, vốn dĩ không nhìn rõ được.

Vương Viễn và những người quen Vương Viễn đương nhiên sẽ nhận ra đây chính là Vương Viễn, còn về phần những người khác lại hoàn toàn không nhìn ra được, cho nên Vương Viễn cũng không truy cứu.

Gừng càng già càng cay.

"Cốc cốc cốc! Cốc cốc cốc! Cốc cốc cốc!"

Ngay lúc Vương Viễn còn đang khinh bỉ công ty trò chơi, thì ngoài cửa vang lên một tràng tiếng gõ cửa.

Vương Viễn không cần mở cửa, chỉ nghe tiết tấu tiếng gõ cửa, thì hắn cũng biết người đang gõ cửa là ai.

Quả nhiên, Vương Viễn vừa kéo cửa phòng, Tống Dương đã thò đầu vào.

"Sao cô cũng thoát trò chơi vậy!"

Tống Dương vừa vào, Vương Viễn đã tò mò hỏi: "Sao không chơi thêm chút nữa đi?"

"Em thấy anh thoát, nên em cũng thoát luôn." Tống Dương cười hì hì đáp.

"Tôi thoát trò chơi thì liên quan khỉ gì đến cô!" Vương Viễn nói với vẻ mặt cạn lời: "Cô chơi trò chơi chứ không phải chơi cho tôi."

"Khà khà khà!" Tống Dương cười khà khà và bảo: "Không phải anh thoát trò chơi để nấu cơm sao?"

"Tôi..."

Được đấy, cô nàng này cảm ứng đúng giờ cơm mà tới, lần trước con nhỏ này còn biết xấu hổ, lần này lại hùng hồn tới đây, quả thực là vô liêm sỉ.

"Cô tự ăn mì gói đi, mắc gì tới ăn chực của tôi!" Vương Viễn nói với sắc mặt tối sầm: “Cô còn có thể ăn hơn tôi được sao?”

"Còn không phải là hết tiền sao?" Tống Dương nhún vai đáp: "Mua một bộ thiết bị trò chơi xong, trên người em chỉ còn lại hai đồng, không thể thêm thịt chân giò hun khói vào mì gói được, trước khi kiếm được tiền, em chỉ có thể ăn chực của anh mà thôi."

"Dựa vào cái gì, tôi cũng không phải là người đàn ông của cô, sao tôi phải nuôi cô!" Vương Viễn bĩu môi, Đối với hành vi ăn chực hùng hồn như vậy của Tống Dương, Vương Viễn tỏ vẻ lên án gay gắt.

"Em cũng không ăn miễn phí của anh! Sao anh lại nhỏ mọn như vậy." Tống Dương khinh bỉ bảo: "Em sẽ trả tiền!"

Con nhỏ này thật vô sỉ, nghèo đến cái mức này mà còn nói sẽ trả tiền... Lẽ nào?

Nghĩ đến điểm này, Vương Viễn đột nhiên kinh ngạc, vội vàng vung tay đáp: "Không được không được, tôi là con trai ngoan nhà người ta đó."

"???"

Vẻ mặt của Tống Dương chả hiểu gì: "Anh đang nói gì thế, em nói là lấy võ thuật đổi ấy!"

"Võ thuật? Võ thuật gì?" Vẻ mặt Vương Viễn nghi ngờ.

"Thất Đạp Tinh Cương! Không phải anh từng thấy qua rồi sao?" Nói đến điểm này, Tống Dương đột nhiên nói một cách vô cùng thần bí: "Bộ công pháp này không thể truyền ra ngoài, nếu không phải vì bây giờ em không có cơm để ăn, thì em cũng chẳng dạy anh đâu!"

Thất Đạp Tinh Cương chính là thân pháp độc môn của nhà họ Dương, người tập võ bình thường rất khó gặp. Vương Viễn nhận được thân pháp này, chắc chắn không phải người thường. Tống Dương không tin Vương Viễn không biết giá trị của bộ thân pháp này.

"Được rồi!"

Đối với Tống Dương, Vương Viễn cũng đành chịu thua, vậy mà dùng công pháp để đổi cơm ăn. Nếu đổi lại thành Vương Viễn chắc chắn phải chịu một trận đòn đau.

Trước Vương Viễn có học trộm thân pháp của Tống Dương, lúc này có chút chột dạ, vì vậy không thể làm gì khác ngoài việc đồng ý.

...

"Nhiệm vụ môn phái làm xong rồi?"

Đang ăn cơm, Vương Viễn đột nhiên nhớ tới nhiệm vụ của Tống Dương.

"Làm xong rồi!" Tống Dương nói: "Vừa mới gia nhập phái Tiêu Dao trước khi logout."

"Thật? Môn phái này như thế nào?"

Môn phái ẩn trong chốn giang hồ rất nhiều, nhưng phần lớn đều là môn phái loại hai, loại ba, môn phái loại một chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Nhưng nhiệm vụ nhập môn của phái Tiêu Dao này lại có cấp bậc Kinh Thế Hãi Tục. Nghĩ đến môn phái này cũng là một nhóm trâu bò, Vương Viễn vẫn vô cùng tò mò đối với môn phái kì quái này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận