Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 766: Ngang tài ngang sức

Lý Tiêu Dao chợt cảm thấy một cỗ sức mạnh truyền tới, kéo hắn ta về phía Tống Dương.

Nhưng Lý Tiêu Dao không hề bối rối, mà thuận thế tiến lên phía trước, rồi đột nhiên bước từng bước với tốc độ cực nhanh đi tới trước mặt Tống Dương, chân đạp mạnh phát ra một tiếng "ba" một lớn.

Cùng lúc đó, cánh tay Lý Tiêu Dao khẽ cong về phía sau, khuỷu tay nhấc mạnh, huých vào ngực Tống Dương.

"Không tốt!"

Tống Dương thấy vậy con ngươi co rụt lại, tay trái khoát lên tay phải, hai tay mở ra, vận nội lực đẩy về phía trước, đồng thời nhảy ra phía sau.

"Bụp!"

Khuỷu tay Lý Tiêu Dao đánh lên hai tay Tống Dương, cô nàng bị đụng bay ra sau mấy thước mới rơi xuống đất ổn định thân hình. Nhưng nhờ có nội lực triệt tiêu một phần lớn kình lực, nhảy ra sau lại triệt tiêu thêm một bộ phận nữa, nên lần này Lý Tiêu Dao cũng không đả thương được Tống Dương.

Tống Dương vừa rơi xuống đất, Lý Tiêu Dao đeo thanh kiếm trên lưng, bước dài một bước theo sát tới, một trọng quyền như chùy đập thẳng tới, cương mãnh vô cùng.

Mà mũi chân trái Tống Dương thì khẽ nghiêng về phía vẽ một cái, hai tay giơ lên, tiếp được nắm tay của Lý Tiêu Dao, quỹ tích công kích của Lý Tiêu Dao bị mang lệch sang một bên.

"Là Thái Cực Quyền!"

Quyền pháp này của Thái Cực Quyền quá có mức dấu hiệu, tá lực đả lực, bốn lạng địch ngàn cân, không ai lại không biết. Khán giả nhìn thấy vậy thì đồng loạt kêu lên thành tiếng.

Lý Tiêu Dao đánh hụt một quyền, lúc này thu lực, eo lưng xoay chuyển, đạp một cước về phía xương hông Tống Dương.

Tống Dương lui về phía sau, nghiêng người giảm bớt lực, một chưởng đánh về phía đầu gối phải của Lý Tiêu Dao. Hắn ta co rụt chân này lại, tránh thoát công kích của Tống Dương, sau đó lại đánh tới một quyền, đập về phía xương sườn Tống Dương.

"Mẹ nó... Hai cái người này đang đóng phim sao?"

Nhìn thấy hai người trên lôi đài gặp chiêu phá chiêu, khán giả đều ngây ngẩn cả người.

Người chơi bình thường khi chiến đấu, thấp kém nhất chính là ngươi một đao ta một đao, triệt tiêu nhau. Nếu mạnh hơn một chút thì chính là kỹ năng đá cách không, ai đá trước thì người đấy thắng, người chơi có thể căn cứ vào chiêu thức công kích của đối thủ, để đưa ra phản kích đón đỡ đều có thể gọi là cao thủ.

Còn người chơi chuyển hóa công phòng tới mức tận cùng thì chính là cao thủ chuyên nghiệp.

Nhưng chiến đấu kiểu hóa giải chiêu thức như Tống Dương và Lý Tiêu Dao, mọi người là lần đầu tiên nhìn thấy.

Chơi trò chơi lâu như vậy, cho dù là người ngoài nghề, cũng có thể nhìn ra kình lực cương nhu của quyền pháp.

Hai người trên đài kia, quyền pháp của Lý Tiêu Dao cương mãnh bá đạo, tính công kích rất mạnh, quyền pháp của Tống Dương là tá lực đả lực lấy nhu thắng cương. Từng chiêu từng thức của hai người đều cực kỳ xảo quyệt, hơn nữa đều công kích tới bộ vị yếu hại của đối phương, vô cùng hung hiểm, nhưng mỗi một lần đều có thể bị đối phương dùng một góc độ khó tin chặn lại, hóa giải.

Phương thức chiến đấu cao siêu như thế, quả thực khiến người xem cảm thấy đã mắt.

Trong nháy mắt, hai người đã so tài hai ba mươi chiêu.

Thiên phú Tống Dương không thấp, Lý Tiêu Dao cũng không kém.

Nếu là trong hiện thực, thân thể nữ giới có tố chất thấp hơn nam giới, qua mười mấy hiệp, có thể Tống Dương không còn là đối thủ của Lý Tiêu Dao. Nhưng trong trò chơi, tố chất thân thể do thuộc tính quyết định, ai cũng có sở trường riêng, hai người này có thể nói là kỳ phùng địch thủ, ngươi tới ta đi, hơn mười chiêu mà vẫn bất phân thắng bại.

"Đã đánh thành như vậy vì sao Lý Tiêu Dao vẫn không sử dụng kiếm chứ?"

Thấy Lý Tiêu Dao và Tống Dương chẳng phân thăng bại, sàn sàn như nhau, lại không hề có ý muốn xuất kiếm, người trong Một Đám Ô Hợp vô cùng khó hiểu. Chẳng lẽ hàng này còn chưa xuất toàn lực sao?

"Hắn ta có cái kiếm rắm ấy!"

Vương Viễn quẹt miệng, hèn mọn nói: "Nếu ta đoán không sai, vũ khí của hàng này vốn không phải là kiếm!"

"Hả? Lão Ngưu bị mù lúc nào vậy?"

Nghe Vương Viễn nói vậy, mọi người đều cười nhạo.

Chơi trò chơi lâu như vậy, binh khí có bộ dạng ra sao, chẳng lẽ mọi người còn không phân biệt nổi sao? Đó không phải là kiếm chẳng lẽ là thương?

"Các ngươi thì biết cái gì!"

Vương Viễn nói: "Không tin thì chúng ta đánh cược đi!"

"Được! Ta cược mười lượng vàng! Cược ngươi thua!" Bôi Mạc Đình kích động lấy ra một tấm ngân phiếu.

"Ta cược hai mươi lượng vàng!" Mario cũng đặt cược theo.

"Ta năm mươi lượng!"

"Ta ba mươi lượng!"

"Ta một trăm lượng!"

Những người khác trong Một Đám Ô Hợp đều lấy ngân phiếu ra, ngay cả Phi Vân Đạp Tuyết cũng lấy ra một tấm ngân phiếu một trăm lượng vàng.

Điều Tử sờ sờ cằm, sau đó lấy ra một vàng nói: "Đánh bạc là phạm pháp, nhưng tiền của trò chơi thì vẫn có thể chơi thử, ta liền cược một lượng vàng thôi!"

"Điều Tử ca ca à, ngươi làm vậy thì không có ý nghĩa gì cả, một lượng vàng chả có chút thú vị nào?" Bôi Mạc Đình hét lên: "Vất vả lắm lão Ngưu mới đưa tiền một lần, ngươi phải lừa nhiều thêm một chút!"

"Ta cược lão Ngưu thắng!" Điều Tử bình tĩnh nói.

"???"

Mọi người nghe vậy đều sửng sốt, Bôi Mạc Đình nói: "Ngươi điên rồi? Đặt tiền chơi à?"

"Ha ha ha!" Điều Tử nói: "Ngươi có biết làm thế nào để cược là thắng không?"

"Làm thế nào?" Bôi Mạc Đình cực kỳ khiêm tốn học hỏi.

"Tìm tên xui xẻo cứ cược là thua, sau đó cược ngược lại hắn ta là được!" Nói tới đây, Điều Tử dùng ánh mắt sâu xa liếc nhìn Bôi Mạc Đình, trong ánh mắt còn lộ ra ý cười.

"???" Bôi Mạc Đình mơ hồ.

"Xong rồi xong rồi xong rồi!" Những người khác thấy thế đều nói: "Vì sao ta lại quên mất chuyện này cơ chứ, hiện tại đổi lại còn được không?"

"Thật sự là như vậy sao?"

Vương Viễn hứng thú hỏi Điều Tử.

"Cũng không hoàn toàn là vậy!" Điều Tử nói: "Chủ yếu còn phải cược đúng người cược là thắng!" Điều Tử lại liếc nhìn Vương Viễn một cái.

Vương Viễn rất ít khi tham dự hành vi đánh bạc tự phát của mọi người, nhưng một khi tên này đã ra tay, sẽ không thua... Điều Tử đủ giảo hoạt... Loại người gian xảo như Vương Viễn, không nắm chắc mười phần sao có thể đồng ý đánh cược chứ.

Một tiếng động lớn cắt ngang sự náo loạn của mọi người, Tống Dương và Lý Tiêu Dao trên đài song chưởng đối nhau, đồng loạt lui về sau mấy bước, kéo dài khoảng cách.

Bạn cần đăng nhập để bình luận