Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1268: Tiến vào ảo cảnh

Thiệp mời này được đặt trong túi mình không biết đã bao lâu, nếu không phải có Tô Tinh Hà nhắc nhở, thì Vương Viễn đã sắp quên mất trên người mình còn có thứ này. Nếu có thiệp mời thì có thể tham gia, vậy Mario và Phi Vân Đạp Tuyết rõ ràng đã bỏ lỡ mất cơ hội này rồi.

Tuy rằng Vương Viễn cũng không biết đánh cờ, nhưng thử cũng không tốn tiền, lỡ như thắng thì sao.

Ngay khi Vương Viễn đang âm thầm nghĩ loạn, thì Đoàn Diên Khánh đã bắt tay đánh cờ. Kỳ nghệ của Đoàn Diên Khánh cực kỳ tuyệt vời, không hề kém hơn Đoàn Dự một chút nào, trong nháy mắt hai người đã đi được mười mấy nước.

“Không ổn, thế này không ổn! Mộ Dung công tử vừa mới thử rồi!” Trong nháy mắt Đoàn Diên Khánh hạ cờ, đột nhiên Hư Trúc ở bên cạnh vẫn luôn không nói chuyện, lại lầm bầm.

“Cái đù mẹ ngươi!”

Nhạc Lão Tam tức giận đi lên phía trước, túm cổ áo của Hư Trúc: “Ngươi dám nói lão đại nhà ta không ổn á?”

“Dừng tay!” Vương Viễn quát một tiếng, Nhạc Lão Tam vội vàng buông tay, thả Hư Trúc xuống mặt đất.

Vì là con riêng của Huyền Từ, nên Vương Viễn thật sự rất hao tâm tổn trí, mà cái tên Hư Trúc này còn không biết sống chết, chủ động chạy ra ngoài thèm đòn, xem cờ không nói nhiều mới là người quân tử, lẽ nào chưa nghe qua câu này sao.

“Vốn dĩ không đúng mà…” Hư Trúc đáp với vẻ oan ức: “Phương trượng nói Phật tổ truyền lại… [Lăng Nghiêm kinh] có mây… không thể có lòng thắng bại… [Pháp Câu kinh]…”

“Ta giết chết ngươi!” Nhạc Lão Tam nhe răng trợn mắt, muốn vả một phát chết tươi Hư Trúc đang dong dài.

Huyền Nan đứng dậy, bảo vệ Hư Trúc ở phía sau.

Lúc này, Tô Tinh Hà nói: “Đoàn tiên sinh, ngươi đã vào cửa bên rồi…”

“Ôi!” Đinh Xuân Thu đột nhiên thở dài, bảo: “Từ chính vào tà thì dễ dàng, mà từ tà vào chính thì khó… Cả đời này của ngươi đã định trước sẽ hủy hoại, hủy rồi… một lần sảy chân để hận nghìn đời, muốn quay đầu lại cũng không thể được.”

Đinh Xuân Thu cũng không biết là đang nói mình hay là nói Đoàn Diên Khánh nữa, lời nói chân thành, tràn đầy sự thông cảm, có lẽ cũng là đang tiếc cho chính mình.

Đoàn Diên Khánh ngơ ngác, lầm bầm bảo: “Ta đường đường là hoàng tử nước Đại Lý, hôm nay lại lưu lạc giang hồ, thực sự không có mặt mũi nào đối diện với liệt tổ liệt tông.”

“Đúng vậy, nếu như ngươi còn biết xấu hổ, vậy còn không bằng tự sát cho xong chuyện! Tự sát đi!” Đinh Xuân Thu cười hì hì, bắt đầu mê hoặc.

“Không bằng tự sát cho xong!” Đoàn Diên Khánh nghĩ đến chuyện xưa, giơ gậy sắt lên định tự sát.

“Đừng mà Đoàn tiên sinh!”

Mắt thấy Đoàn Diên Khánh định dùng gậy đâm chết mình, Hư Trúc đột nhiên chạy tới trước bàn cờ, cầm một quân cờ lên, tùy tiện tìm một chỗ rồi đặt xuống.

Tô Tinh Hà tức giận trách mắng: “Ngươi hạ cờ lung tung, tự mình giết mình, nào có cách đánh cờ như vậy chứ?”

“Ha ha ha!”

Đám người Đinh Xuân Thu, Mộ Dung Phục, Cưu Má Trí và Đoàn Dự thấy thế, đều bật cười ha ha, Huyền Nan cũng liên tục lắc đầu, Phạm Bách Linh đang phun máu trên đất cũng quẹt khóe miệng, tức cười bảo: “Đây không phải là nói đùa sao?”

Thế nhưng ngay đúng lúc này, Vương Viễn đột nhiên nhận được thông báo của hệ thống: [Bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ cốt truyện ẩn [Cầu Mà Không Được], vòng thứ hai “Tử Địa Hậu Sinh”.]

Cấp bậc nhiệm vụ: Kinh Thiên Động Địa.

Nội dung nhiệm vụ: Hỗ trợ Hư Trúc phá giải ván cờ Trân Lung.

Phần thưởng nhiệm vụ: Chưa biết.

Bối cảnh nhiệm vụ: Hư Trúc đánh bậy đánh bạ thay Đoàn Diên Khánh và đã kích hoạt “ván cờ Trân Lung”, hãy giúp hắn phá giải ván cờ Trân Lung.

Nhắc nhở nhiệm vụ: Tổ đội tối đa bốn người, đội viên ngoại trừ đệ tử phái Tiêu Dao ra, nhất định phải có [Thiệp mời ván cờ Trân Lung].

“Ồ… nhiệm vụ thay đổi rồi sao?”

Vương Viễn có hơi ngơ ngác khi nhìn thấy độ khó của nhiệm vụ trong thanh nhiệm vụ từ [Đại Triển Quyền Cước] thành độ khó cao nhất là [Kinh Thiên Động Địa].

Nhiệm vụ tồi tàn này cũng kỳ quái quá rồi đi, trong tình huống bình thường, độ khó của toàn bộ nhiệm vụ trong nhiệm vụ liên hoàn đều sẽ không chênh lệch quá nhiều, cho dù độ khó tăng lên, có thế nào cũng phải từ từ tiến lên mới phải?

Lần này thì hay rồi, trực tiếp từ độ khó bình thường, nâng lên đến độ khó cao nhất.

Đây không phải là hại người hay sao?

Cũng may nhiệm vụ này là nhiệm vụ tổ đội, mà không phải kêu một mình Vương Viễn đi làm, bằng không hắn cũng phải tự sát như Đoàn Diên Khánh và Mộ Dung Phục không biết chừng, cờ caro còn không hiểu, mà còn chơi cờ vây, đây là làm khó người ta mà.

Từ việc thiết lập nhiệm vụ, cũng không khó nhìn ra được, nhiệm vụ này được chuẩn bị cho người chơi phái Tiêu Dao, ba tấm thiệp đó của Tống Dương, chính là đạo cụ chiêu mộ đồng đội.

Nếu khi ấy Vương Viễn dẫn Hư Trúc về Thiếu Lâm tự, nhiệm vụ này sẽ có Tống Dương kích hoạt, nhưng kết quả Hư Trúc không chịu theo hắn trở về, nên nhiệm vụ sẽ được Vương Viễn kích hoạt.

Dù sao thì nhiệm vụ này nhất định phải được kích hoạt, lẽ nào đây chính là bước chuẩn bị cho nhiệm vụ tuyệt học của phái Tiêu Dao?

Hư Trúc nhảy ra quấy rối khiến Đoàn Diên Khánh tự sát không thành công, Đinh Xuân Thu trừng mắt nhìn Hư Trúc với vẻ oán độc.

Đoàn Diên Khánh lạnh lùng bảo: “Tiểu sư phụ, ngươi cứ việc đánh cờ, lão phu nhất định sẽ bảo vệ ngươi chu toàn!”

Huyền Nan cũng nói: “Hư Trúc, ngươi cứ việc đánh cờ là được.”

Hai đại cao thủ chính tà lên tiếng muốn bảo vệ Hư Trúc, Đinh Xuân Thu hiển nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Tô Tinh Hà thì lại nhìn Vương Viễn, nói: “Ngộ Si đại sư, ngươi có muốn tiến vào bàn cờ ngay bây giờ không?”

“Cứ đợi trước đi vậy!” Vương Viễn nói: “Ta đang gọi người!”

Nói xong, hắn kéo thanh hảo hữu ra, gửi tin nhắn kêu Mario và Phi Vân Đạp Tuyết qua đây.

Lôi Cổ sơn nằm ở Trung Nguyên, xe ngựa chỉ có thể truyền tống tới Tiêu Dao cốc.

Phi Vân Đạp Tuyết là người có tiền, tuy xa tít tận Thiên Sơn, nhưng người giàu có người ta đều ngồi máy bay đi cả.

Sau vài phút, Mario và Phi Vân Đạp Tuyết lần lượt tới Tiêu Dao cốc.

Mario còn đang nói kháy: “Không phải vừa rồi mới đuổi ta đi sao? Sao lại kêu ta quay lại? Có tin được ngươi không đấy…”

“Kêu bọn ta tới đây làm gì?” Phi Vân Đạp Tuyết cũng mang vẻ mặt nghi ngờ.

“Không kịp giải thích! Mau lên xe!” Sau khi Vương Viễn thuận thay kéo hai người vào đội ngũ, lại chọn tiến vào ván cờ.

“Quét!”

Cùng lúc đó, cảnh tượng trước mắt bốn người thay đổi, tiến vào trong ảo cảnh của ván cờ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận