Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1519: Bảo vật tiên nhân để lại

Ngưng Bích Nhai mặc dù không phải động phủ tiên nhân cấp bậc cao gì cho lắm, nhưng đại trận hộ sơn Vô Thượng Kiếm Khí đối với người chơi giai đoạn hiện tại mà nói đã đủ trí mạng rồi, không phá được kiếm trận căn bản không vào được.

Nhưng Vương Viễn lại cực kỳ đơn giản thô bạo, mở [Cửu Chuyển Huyền Công] cứng chọi cứng xông thẳng vào… hoàn toàn không để đại trận hộ sơn vào mắt.

Đi tới cửa động phủ, cánh cửa đóng chặt, bên trên chạm trổ pháp trận cùng phức tạp.

Dưới pháp trận có khắc một dòng chữ “Lặng lẽ đợi người có duyên! Phá trận sẽ vào được cửa!”

Vương Viễn cẩn thận quan sát một phen.

Trên pháp trận chi chít những đường hoặc thẳng hoặc gãy đan xen vào nhau, trên cùng là tám đạo khóa, dưới cùng khảm năm viên linh thạch tỏa sáng lấp lánh.

Theo thông tin thì đây là Bát Môn Kim Tỏa Trận!

Vương Viễn liếc mắt đã nhìn ra đầu mối.

Đây là một trò chơi nối điểm nho nhỏ, cần người chơi khai thông toàn bộ tuyến đường, di chuyển sao cho linh lực trong linh thạch ngũ hành dẫn đến toàn bộ bát môn kim tỏa là xong.

“Phức tạp thế nhỉ…”

Nhưng nhìn ra chơi thế nào chưa chắc đã biết cách chơi, Vương Viễn trời sinh đã dốt mấy chuyện đánh đố kiểu này, nhìn chốc lát mà mà thấy đầu óc đau nhức.

Giờ phải làm sao đây…

Suy tư trong chốc lát, Vương Viễn lôi Đấu Chiến ra, vũ khí hóa bé như chiếc đũa ăn cơm, còn hắn thì cầm nó cậy linh thạch ngũ hành xuống bỏ vào túi.

Kế tiếp hắn vung quyền nện vào cửa.

“Ầm!”

Một tiếng động thật lớn vang lên.

Cửa bị đập rung lắc dữ dội, trên cửa xuất hiện vết nứt.

Rầm rầm rầm! Răng rắc, rào…

Vương Viễn nện hết quyền này đến quyền khác lên cửa, cửa động phủ không trụ nổi, sau mấy quyền thì vỡ tan tành.

“Quá hoàn mỹ!”

Vương Viễn đắc ý làm một tư thế chiến thắng rồi tiến vào trong.

Linh khí bên trong động phủ còn sung túc hơn bên ngoài, ngay cạnh cửa đặt ba chiếc bồ đoàn, trên bồ đoàn đặt ba vật phẩm phát ra ánh sáng chói mắt.

Chắc hẳn đây chính là bảo vật mà tiên nhân để lại.

Vương Viễn trông thấy vật phẩm trên bồ đoàn thì kích động không thôi.

Ngưng Bích Nhai là phủ đệ tiên nhân, tất cả những thứ này đều là bảo bối tiên gia, sau thiên kiếp, trang bị trên người Vương Viễn đều bị hủy hết, chỉ còn lại mỗi chiếc thần binh, hiện tại đang cực kỳ thiếu thốn trang bị.

Nếu lấy được mấy thứ tốt như công pháp tu tiên, pháp bảo phi kiếm gì đó thì phát tài thật rồi.

Dẫu sao hiện tại người chơi vẫn thuộc cảnh giới võ đạo, những thứ này đối với người vừa mới phi thăng mà nói trân quý vô cùng.

Nhất là pháp bảo.

Với giai đoạn võ học lúc này, vũ khí phụ trợ đã tương đối khó kiếm, sau khi phi thăng, ô trang bị vũ khí phụ trợ trở thành ô pháp bảo, tác dụng của nó đối với người tu hành mà nói còn trọng yếu hơn trang bị, là thứ quan trọng nhất, quý giá nhất đối với người phi thăng.

Vương Viễn bước nhanh đến cạnh bồ đoàn, thấy được ba vật phẩm dưới lớp ánh sáng.

Bên trái là một quyển sách màu xanh, bên phải là một đoản kiếm màu tro, ở giữa là một tấm Thái Cực Đồ.

Vương Viễn không thèm đắn đo cầm thẳng tấm Thái Cực Đồ ngay giữa.

Không cần nghĩ cũng biết Thái Cực Đồ này chính là pháp bảo trong truyền thuyết.

Cũng không biết hệ thống thiết lập chọn một trong ba hay cả ba đều được cầm, trước tiên mình cứ lấy cái đáng giá nhất đã rồi tính sau.

Nhưng mà khi tay Vương Viễn vừa chạm vào ánh sáng tỏa ra từ Thái Cực Đồ, một luồng lực nhu hòa thình lình đẩy hắn ra.

Hệ thống thông báo không có cách nào lấy được vật phẩm.

“?”

Vương Viễn thoáng sửng sốt, chẳng nhẽ thứ này cũng có pháp trận?

Thế là hắn cẩn thận nghiên cứu một phen, không hề thấy trận pháp nào cả và Thái Cực Đồ vẫn không lấy được.

Bất đắc dĩ, Vương Viễn không thể làm gì khác hơn là vươn tay hướng về phía bí tịch bên trái.

Lần này tay Vương Viễn không bị hất văng, bí tịch màu xanh nhẹ nhàng rơi vào tay hắn.

[Hệ thống thông báo: Bạn đã nhận được pháp thuật đặc thù “Ngự Kiếm Phi Hành”]

[Ngự Kiếm Phi Hành]

Loại hình: Pháp thuật

Phẩm chất: Không biết

Giới thiệu: Kỹ thuật ngự kiếm phi hành

Yêu cầu học tập: Luyện khí tầng một

Giới thiệu vật phẩm: Thuật ngự kiếm phi hành của phái Nga Mi, ngự thần châu ngày đi ngàn dặm.

“Ngự Kiếm Phi Hành!!!”

Sau khi nhận được bí tịch, Vương Viễn thầm mừng rỡ như điên.

Phi hành thuộc loại kỵ thuật tiến giai, bất kể ở đâu trong trò chơi, thứ này đều là kỹ thuật cấp cao nhất.

Ở giai đoạn hiện tại, người chơi chỉ có thể học pháp thuật trụ cột nhất của bản môn, cho dù là sau khi độ kiếp phi thăng, mặc cho khinh công của ngươi có cao đến đâu đi nữa, tối đa cũng chỉ ở trên không trung lâu hơn người bình thường một chút mà thôi, muốn phi hành là điều bất khả thi.

Muốn tự do bay lượn trên bầu trời chỉ có hai phương pháp, một là thuần phục một thú cưỡi biết bay như Tống Dương, hai là giống như Độc Cô Tiểu Linh chế tạo thiết bị đẩy, lợi dụng Hoạt Tường Dực để phi hành.

Dĩ nhiên hai biện pháp này đều cần ngoại lực duy trì, khi chiến đấu cực kỳ bất tiện, phi kiếm lại có thể vừa làm pháp bảo vừa làm vũ khí, chung quy đều là trang bị, đạo cụ các loại như Hoạt Tường Dực dĩ nhiên không thể sử dụng tùy ý được như ngự kiếm phi hành.

Vương Viễn vỗ hai tay vào nhau, thuật ngự kiếm phi hành hóa thành một luồng sáng xanh chui vào trong cơ thể hắn.

Thứ này phải học nhanh, nếu không sau khi rời khỏi đây, Phi Vân Đạo Tuyết mà nghía thấy thì kiểu gì cũng tới làm phiền mình, người này cho quá nhiều… hắn sợ mình không cưỡng lại nổi cám dỗ.

[Hệ thống thông báo: Bạn đã học được pháp thuật đặc thù “Ngự Kiếm Phi Hành”]

Thuật ngự kiếm chưa tính là pháp thuật chiến đấu, cho nên không hề chiếm ô pháp thuật, mà giống như kỵ thuật nằm trong cột kỹ năng sống, điều này khiến Vương Viễn cảm thấy hết sức hài lòng.

Thuật ngự kiếm không những hơn tốc độ phi kiếm cơ bản 60 điểm mà còn căn cứ vào thuộc tính công pháp tu luyện của người chơi và thuộc tính phi kiếm để có mức cộng thêm tương ứng.

Ví dụ như người chơi tu luyện công pháp hệ mộc, sau đó sử dụng phi kiếm hệ mộc, tốc độ cộng thêm sẽ đạt mức tối đa, nếu sử dụng phi kiếm hệ kim, tốc độ phi hành không những không tăng mà có khả năng còn chậm đi.

Đây gọi là ngũ hành tương sinh tương khắc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận