Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1127: Điệu hổ ly sơn

Trước khi đi vào doanh trại phản quân, Vương Viễn đã dịch dung Tiêu Phong thành bộ dáng của Gia Luật Hoằng Cơ, sau đó cùng với Cảnh Xuân Rực Rỡ mỗi người kèm một bên, bắt lấy Tiêu Phong, giống như vừa rồi, có thủ vệ binh lính dắt tới trước lều lớn của Sở Vương.

Đông Hoàng và Tà Đế chết đã trở lại, cũng báo chuyện Vương Viễn làm phản quy phục Gia Luật Hoằng Cơ (nhiệm vụ thay đổi) cho hai cha con Gia Luật Trọng Nguyên nghe.

Nghe tin đám Vương Viễn theo địch, sắc mặt của Gia Luật Trọng Nguyên và Sở Vương đang ngồi ở trong lều lập tức trở nên nghiêm trọng. Lúc này chợt nghe thấy Vương Viễn và Cảnh Xuân Rực Rỡ bắt sống Gia Luật Hoằng Cơ về, bọn họ lập tức vui mừng khôn xiết, vội vàng nói: “Mau cho bọn họ vào.”

Vương Viễn và Cảnh Xuân Rực Rỡ mang theo Tiêu Phong bước vào lều lớn. Trông thấy người nọ đúng là Gia Luật Hoằng Cơ, vẻ mặt Hoàng thái thúc trở nên vô cùng kích động.

Gia Luật Trọng Nguyên là một nhân vật bi thảm, từ Hoàng thái tử đến Hoàng thái đệ rồi lại đến Hoàng thái thúc, cả đời sống trong danh phận người kế vị, đủ để hiểu sự uất ức trong lòng lão lớn đến mức nào, lần này thấy hoàng đế bị bắt sống, cảm xúc tích tụ trong mấy chục năm lập tức bộc lộ ra.

Đến tuổi này rồi Gia Luật Trọng Nguyên có làm hoàng đế hay không cũng không còn quan trọng, chủ yếu là vì lão muốn xả cơn tức này ra ngoài.

“Gia Luật Hoằng Cơ, ngươi cũng có ngày hôm nay! Năm đó phụ thân ngươi trộm ngôi vị hoàng đế của ta… Sau đó là đến ngươi trộm ngôi vị hoàng đế của ta, bây giờ lại muốn truyền ngôi vị hoàng đế cho con của ngươi… Ta…”

Gia Luật Trọng Nguyên đang kể lể lỗi sai của Gia Luật Hoằng Cơ, bộc lộ sự bất mãn bao nhiêu năm qua, lúc này đột nhiên trên bầu trời vang lên tiếng thông báo giang hồ.

Thông báo giang hồ: [Người chơi “Cung Hỉ Phát Tài” trợ giúp phản quân Hoàng thái thúc Gia Luật Trọng Nguyên thành công đánh chết hoàng đế Liêu Quốc - Gia Luật Hoằng Cơ… Hoàng thái thúc làm phản thành công, trở thành quân chủ mới của Liêu Quốc.]

“???”

“!!!”

“????”

Nhìn thấy thông báo giang hồ, bên trong lều lớn của Sở Vương, ngoại trừ Vương Viễn ra thì tất cả mọi người đều ngây ngẩn không hiểu chuyện gì… Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Tiêu Phong.

Sở Vương không hiểu gì: Gia Luật Hoằng Cơ đã chết? Vậy người này là ai?

Trong lòng Gia Luật Trọng Nguyên lại vô cùng kinh ngạc: Ta… Ta trở thành hoàng đế?

Đông Hoàng Tà Đế nhìn Gia Luật Hoằng Cơ ở trong trướng, sau đó bọn họ bỗng cảm thấy sợ hãi một cách khó hiểu.

“Sao… Sao có thể như vậy!!”

Trên mặt Tiêu Phong chứa đầy sự khó tin, y lớn tiếng nói: “Tại sao đại ca ta lại chết? Hai tên phản tặc các ngươi lại dám làm trò đê tiện như vậy, Tiêu mỗ tuyệt đối sẽ không tha cho các ngươi!”

Trong lúc nói, Tiêu Phong vận lực đánh văng Vương Viễn và Cảnh Xuân Rực Rỡ, sau đó bước thẳng tới trước mặt hai cha con Hoàng thái thúc.

“Là tên hộ vệ kia!!”

Trông thấy cảnh này, hai người Đông Hoàng và Tà Đế không khỏi cả kinh, lập tức nhớ tới vị cao thủ tuyệt đỉnh kia.

“Hộ giá, hộ giá!” Thấy Tiêu Phong nhằm về phía mình, Sở Vương sợ hãi hét lên.

Đông Hoàng và Tà Đế đã từng được chứng kiến thực lực của Tiêu Phong, tất nhiên biết sự chênh lệch giữa hai bên lớn đến mức nào, huống chi người ám sát Gia Luật Hoằng Cơ chính là Cung Hỉ Phát Tài, Nam Viện Đại Vương cũng không có phần của bọn họ, lúc này còn ai chịu bán mạng cho gã nữa chứ.

Hai người liếc nhau, hoàn toàn không để ý tới tiếng kêu la của Sở Vương, lập tức chạy ra khỏi doanh trướng, cũng không thèm quay đầu lại.

Tiêu Phong có thân thủ thế nào chứ, vừa mới mặt đối mặt đã đánh gục Sở Vương ngay tại chỗ, sau đó y xoay người nhằm về phía Gia Luật Trọng Nguyên.

“Điệu hổ ly sơn!!!”

Lúc này, Cảnh Xuân Rực Rỡ mới phản ứng lại, không nhịn được mà giơ ngón tay cái về phía Vương Viễn.

Muốn giết được Gia Luật Hoằng Cơ thì chướng ngại lớn nhất chính là Tiêu Phong, chỉ có tiêu diệt Tiêu Phong trước thì mới có thể đánh chết Gia Luật Hoằng Cơ… Có điều Tiêu Phong võ công cái thế, hoàn toàn không thể đánh thắng được, cách duy nhất chính là dẫn y đi.

Tiêu Phong lại là một người cẩn thận, dùng cách điệu hổ ly sơn bình thường hiển nhiên là không được, Vương Viễn dứt khoát giả vờ đi theo địch, sau đó hiến kế ám sát cha con Sở Vương, dùng chính bản thân mình dẫn Tiêu Phong đi…

Âm hiểm, thật sự quá âm hiểm.

“Liên quan gì đến ta!” Vương Viễn nghiêm mặt nói: “Ta là huynh đệ của Tiêu Phong, kẻ giết Gia Luật Hoằng Cơ chính là tên thích khách Cung Hỉ Phát Tài!!”

“Ách…”

Cảnh Xuân Rực Rỡ vội vàng ngậm miệng, đồng thời lão cũng không khỏi cảm khái thủ đoạn của Vương Viễn, làm cái đó đó mà còn muốn lập đền thờ, Gia Luật Hoằng Cơ rõ ràng là do hắn trù tính diệt trừ, lúc này lại để Cung Hỉ Phát Tài “đổ vỏ”, bản thân thì vẫn là huynh đệ với Tiêu Phong… Không thể dây vào, không thể dây vào… Người không có tóc đúng là rất đáng sợ.



Trong lúc hai người đang nói mấy lời vô nghĩa, Tiêu Phong đã đuổi theo Gia Luật Trọng Nguyên đang kinh hoảng chạy trốn, y nâng tay lên đánh một chưởng thật mạnh vào ngực của Gia Luật Trọng Nguyên.

Thực lực của Tiêu Phong cao đến mức nào? Võ công của Gia Luật Trọng Nguyên rất bình thường, ăn một chưởng chứa đầy sự thù hận của Tiêu Phong thì làm sao có thể sống nổi chứ.

“Đoang!!”

Nhưng mọi người chỉ nghe thấy một tiếng động lớn vang lên.

Ánh sáng vàng trên người Gia Luật Trọng Nguyên bắn ra bốn phía ngưng tụ thành một con rồng vàng, Tiêu Phong thế nhưng bị bắn bay ra ngoài, xoay một vòng, sau đó dừng lại ở bên cạnh Vương Viễn.

Vương Viễn và Cảnh Xuân Rực Rỡ cùng kêu lên một tiếng: “Chân long hộ thể!! Tên này thế nhưng trở thành hoàng đế thật.”

“Ha ha ha ha!”

Gia Luật Trọng Nguyên nhìn thấy quần áo trên người mình biến thành long bào của hoàng đế, lão không nhịn được mà cười lớn: “Trẫm vâng mệnh trời, mấy tên phàm nhân các ngươi cũng muốn giết trẫm?”

“…”

Trông thấy cảnh này, sắc mặt của Tiêu Phong trở nên ngưng trọng, không biết có nên tiếp tục ra tay hay không.

Ở một phương diện nào đó, Tiêu Phong có thể nói là vô cùng cổ hủ, ở trong mắt y trời, đất, hoàng đế, người thân, sư phụ là không thể mạo phạm… Y ra tay với Gia Luật Trọng Nguyên là vì Gia Luật Trọng Nguyên là phản tặc, bây giờ Gia Luật Trọng Nguyên trở thành hoàng đế Liêu Quốc, Tiêu Phong thật sự có chút không biết phải làm sao.

Bạn cần đăng nhập để bình luận