Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 799: -1 -1 -1

Ngay sau đó, lão chỉ tay trái về phía Vương Viễn, những đệ tử Trường Lạc Bang bên dưới đàn tế đó giống như xác sống, đồng loạt giơ vũ khí trong tay với gương mặt không cảm xúc, sau đó nhún người xông tới trước mặt Vương Viễn, không nói hai lời, giơ vũ khí lên bổ xuống.

“Ha ha ha!”

Nhìn thấy một màn này, sự buồn bực trước đó của đám người Tuyết Sơn Thần Kiếm đều bị quét sạch bách, trong lòng vô cùng sảng khoái, không nhịn được mà bật cười.

Bọn họ nhẫn nhịn lâu như vậy là để đợi thời điểm này.

Mẹ nó, ngươi đắc ý nữa đi, lại còn muốn làm đội trưởng! Ngươi cho rằng đội trưởng dễ làm như vậy sao?

Mấy người Tuyết Sơn Thần Kiếm đã gặp Bối Hải Thạch không biết bao nhiêu lần, nên hiển nhiên biết điểm lợi hại của lão.

Lão già này âm hiểm xảo trá đến cực điểm, đầu tiên là đọc đoạn đối thoại trong cốt truyện nguyên tác với đội trưởng đội ngũ, sau đó nhân lúc người chơi đang suy nghĩ xem nên đi theo cốt truyện nguyên tác thế nào, thì lão tiến lên hạ độc, đánh cho đối thủ trở tay không kịp.

Độc của Bối Hải Thạch có lực sát thương không cao, nhưng lại có thể khiến người chơi không thể sử dụng chân khí hộ thân trong một khoảng thời gian nhất định.

Đám cao thủ tinh anh của Trường Lạc Bang bên dưới đàn tế cũng không phải là bang chúng Trường Lạc Bang, mà là con rối do Bối Hải Thạch luyện chế. Chỉ cần lão ra lệnh một tiếng, thì những con rối này có thể tỉa mục tiêu trước mắt thành thịt vụn.

Đám người Tuyết Sơn Thần Kiếm vì tản ra bốn phía, cho nên lúc này cũng không nằm trong trạng thái chiến đấu, chỉ cần trong nháy mắt đồng đội bị đánh chết, nhặt trang bị trên đất rồi trực tiếp rời khỏi phó bản là được.

“Coong coong coong….”

Thế nhưng ngay lúc đám người Tuyết Sơn Thần Kiếm chuẩn bị xông lên, nhặt trang bị mà Vương Viễn rớt ra, thì trong màn sương độc đột nhiên vang lên những âm thanh kỳ quái.

“???”

Nghe thấy âm thanh này, đám người Tuyết Sơn Thần Kiếm không khỏi sững sờ.

Cùng lúc đó, màn sương độc màu xanh tản đi, lộ ra một bóng người cường tráng mặc áo cà sa.

-1.

-1.

-1.

Vũ khí của những con rối Trường Lạc Bang đó rơi lên người Vương Viễn, một chuỗi chỉ số mất máu bay lên trên đầu hắn.

“Đã… đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Thấy Vương Viễn không chỉ không bị chém chết, ngược lại còn lông tóc vô thương, quai hàm của đám người Tuyết Sơn Thần Kiếm đều rớt sạch xuống đất.

Không thể nào, độc của Bối Hải Thạch có thể khắc chế chân khí hộ thân của người chơi. Lượng máu của người chơi Thiếu Lâm có trâu đến đâu, phòng ngự có cao đến thế nào, nhưng không có chân khí hộ thân mà đỡ công kích của mười mấy quái tinh anh, không chết thì cũng bị thương nặng, nhưng hòa thượng này lại chỉ miễn cưỡng rớt máu, rốt cuộc thì lực phòng thủ của hắn lợi hại đến đâu?

Theo lý mà nói thì lực phòng thủ của Vương Viễn quả thực rất cao, nhưng cũng không cao đến mức không cần chân khí hộ thân mà vẫn có thể đỡ được công kích của quái tinh anh. Sở dĩ hắn chỉ miễn cưỡng rớt máu, hoàn toàn là bởi vì màn sương độc của Bối Hải Thạch không hề có một chút tác dụng gì đối với hắn.

Bối Hải Thạch chẳng qua chỉ là BOSS cấp bảy mươi lăm mà thôi, trên người Vương Viễn lại có hai đại thần công là Dịch Cân Kinh và Kim Cương Bất Hoại, nội công thâm hậu, định lực cực cao, lại có áo cà sa Kim Cương Tứ Phương trên người, điểm định lực của hắn cao đến chín mươi điểm, tính kháng đối với trạng thái dị thường ước chừng khoảng chín mươi phần trăm. Nếu không phải cao thủ dùng độc cấp bậc như Âu Dương Phong, mà muốn dùng độc đối phó với hắn, chẳng khác gì người si nói mộng.

“Hây!”

Sau khi miễn cưỡng chống lại một làn sóng công kích, con rối của Trường Lạc Bang đã rơi vào thời gian cứng còng sau công kích.

Vương Viễn hét lớn một tiếng, hai tay mở ra rồi ôm lại, toàn bộ binh khí của con rối Trường Lạc Bang đều bị hắn kẹp dưới cánh tay, cùng lúc đó, hắn đột nhiên xoay một cái, mười mấy tiểu quái trực tiếp bị quăng ngã tứ tung trên mặt đất.

“Giờ... giờ phải làm sao đây?”

Thấy Vương Viễn hung hãn như vậy, Một Người Quét Đường rút một lá bùa màu vàng dán lên lòng bàn tay, cau mày, hỏi Tuyết Sơn Thần Kiếm: “Chúng ta có cần đi lên giúp Bối Hải Thạch không?”

“Bây giờ vẫn chưa được...”

Tuyết Sơn Kiếm quả quyết đáp: “Nhóm chúng ta phải thận trọng mới được, hiện giờ hòa thượng đó vẫn đang đầy máu, bây giờ chúng ta qua đó, chẳng phải là muốn bị đá hay sao? Cứ đợi trước đã, đợi hắn ta cạn máu thì chúng ta lại tới đó bổ đao, cho dù hắn có đá chúng ta ra khỏi đội thì vãn có ba mươi giây rời đi cơ mà.”

“Không hổ là cao tăng Thiếu Lâm! Quả nhiên có thực lực phi phàm!”

Bối Hải Thạch ngồi trên tế đàn khen ngợi một tiếng, ngón tay trái hơi vạch một đường.

“Vù!”

Những con rối bị Vương Viễn quăng ngã xuống đất đứng bật dậy thẳng tắp giống như cương thi, hồi đầy máu, rồi lại vây về phía hắn.

“?”

Vương Viễn híp mắt nhìn, duỗi tay ra tóm lấy một con rối cách mình gần nhất, rồi đột nhiên dùng sức vặn đầu nó xuống. Cơ thể của con rối hơi lóe lên, rồi lại ngã xuống đất.

Nhưng đúng lúc này, trên người những con rối khác cũng lóe lên một tia sáng, con rối ngã xuống đất bị chùm tia sáng bao phủ, nó vớ lấy cái đầu ở bên cạnh chụp lên cổ, thanh máu lại hồi đầy, rồi đứng dậy.

“Ặc…” Giờ khắc này, Vương Viễn cũng nhìn ra được một chút sơ hở.

Nếu hắn đoán không lầm thì đây là Ngũ Hành Lục Hợp trận của Bối Hải Thạch. Mười một con rối này thì lại đại diện cho Ngũ Hành Lục Hợp, những con rối này hỗ trợ nhau tương sinh. Chỉ đánh chết một con thì không có bất cứ tác dụng gì hết, mà muốn đánh chết hết những con rối này thì nhất định phải đồng thời giết hết toàn bộ bọn chúng mới được.

Một mình Vương Viễn, hiển nhiên không thể đồng thời đánh chết mười một con rối này được, vì thế hắn vội vàng lớn tiếng gọi đám người Tuyết Sơn Thần Kiếm: “Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Mau tới giúp đi!”

“????”

Nghe thấy tiếng hét của hắn, nhóm người Tuyết Sơn Thần Kiếm lại do dự.

“Có giúp hay không đây?”

Ánh mắt của đám người Một Người Quét Đường và Hải Thần đều đồng thời rơi lên người Tuyết Sơn Thần Kiếm.

Không giúp, Vương Viễn cũng đã để ý thấy mọi người đứng ở nơi này bất động rồi, nếu còn không góp sức một cách lộ liễu như vậy, thì thật chẳng biết tên hòa thượng này sẽ làm ra chuyện gì nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận