Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 344: Trò chơi cập nhật

Phượng Vũ Cửu Thiên cũng là một người nhanh nhẹn gọn gàng, rất nhanh đã chuyển một trăm lượng vàng tới, Mario dùng bồ câu đưa thư, dưới sự trợn mắt há hốc mồm của mọi người, hắn ta đã đưa A Chu đi.

Nói thật thì, ngoại trừ Vương Viễn và Bôi Mạc Đình, chưa có ai lừa gạt được NPC, loại công năng dùng bồ câu đưa thư để đưa NPC nhiệm vụ đi, đây vẫn là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy.

Một mặt khác, Phượng Vũ Cửu Thiên đang vô cùng mong chờ A Chu đưa cho mình thuật Dịch Dung, lại không hề biết thuật Dịch Dung đã bị cướp ngay giữa đường...

Vào giờ phút này, Ăn Mày Tán Gái từ người qua đường đã trở thành fan của Vương Viễn. Ăn Mày Tán Gái không phải là người thông minh, nhưng cũng là một người khôn vặt, đi theo người thông minh không chịu thiệt chính là tín ngưỡng cả đời của hắn ta.

Thấy Vương Viễn đê tiện hạ lưu như vậy, Ăn Mày Tán Gái phục sát đất, thế là vội vàng móc từ trong túi ra Trùy Phá Giáp và công pháp lúc nãy tìm thấy ở trên người Bạch Thế Kính đưa đến trước mặt Vương Viễn: "Ngưu huynh, mục tiêu của tiểu đệ chính là Triền Ti Cầm Nã Thủ, những thứ đồ này đáng lẽ nên là của huynh mới đúng."

Thấy không, cái gì gọi là khôn khéo.

Dù sao xuất thân của Ăn Mày Tán Gái chính là đại ca, đầu óc xoay chuyển đúng là rất nhanh.

Tại sao Vương Viễn lại hãm hại Phương Vũ Cửu Thiên? Còn không phải là do trong lúc Vương Viễn gánh BOSS, Phượng Vũ Cửu Thiên đã làm loạn sao? Do đó dẫn đến đến việc bị Cái Bang vây công, khiến Vương Viễn phải giết chết BOSS thì mới có thể thoát thân.

Quậy phá Vương Viễn một lần, ngay lập tức bị hắn hãm hại mất một quyển “thuật Dịch Dung”, còn mất thêm một trăm lượng vàng. Ăn Mày Tán Gái lại cầm đi tất cả di sản của Bạch Thế Kính từ trong tay Vương Viễn, cuộc sống sau này còn dài, Ăn Mày Tán Gái nên làm như thế nào chắc không cần Vương Viễn phải nhắc nhở.

“Ngươi cầm đi!”

Nhưng Vương Viễn lại xua tay nói: “Ta không dùng được thứ đồ chơi này, không phải trước đó đã nói rồi sao, đồ của Bạch Thế Kính thuộc về người.”

Tuy rằng Vương Viễn có chút gian trá, nhưng hắn vẫn có nguyên tắc của riêng mình. Vương Viễn gài bẫy nhiều người như vậy, đều xuất phát từ lòng tham của mỗi người, khiến người ta không thể làm gì, trước giờ chưa bao giờ lừa ai.

Nếu như đã nói trước, tất nhiên Vương Viễn sẽ không nuốt lời, đương nhiên, nguyên nhân chính vẫn là thứ đồ rác rưởi này Vương Viễn không thèm dùng.

“Thôi được rồi, coi như là ta mua lại được không?” Ăn Mày Tán Gái lấy ra một tấm ngân phiếu đưa cho Vương Viễn: “Ngài nhất định phải nhận lấy thứ này, nếu không tiểu đệ sẽ không tài nào ngủ được.”

Không thể đánh nhau với cao thủ, người có tu vi mạnh hơn, mấy ngàn người bao vây ngươi, ngươi chung quy cũng có lúc không chống lại được. Đáng sợ hơn nữa chính là cao thủ này lại còn cực kỳ nham hiểm xảo trá, đây chính là đối thủ khiến cho người ta khó lòng phòng bị nhất.

Loại cao thủ như vậy, ngu ngốc nhất chính là trở thành đối thủ với hắn, còn sáng suốt nhất chính là kết giao với hắn.

Mấy thứ như tiền, mất thì có thể kiếm lại. Sau khi Vương Viễn nhận tiền, kết quả tệ nhất chính là hai người không ai nợ ai, sau đó hắn sẽ không rảnh rỗi đi gây phiền phức cho mình. Còn nếu thuận lợi, xem như có thể kết thành bạn bè với vị cao thủ này.

Có thể làm kẻ đầu sỏ ở Vô Tích, còn là đại ca của bang phái hàng đầu Giang Chiết Cô Tô, thủ đoạn kết giao của Ăn Mày Tán Gái người bình thường sao có thể so sánh được.

“Ha ha! Nếu đã như vậy, ta từ chối thì lại bất kính quá!”

Vương Viễn là người thông minh, nói ba phần là có thể hiểu được, tất nhiên là hắn hiểu được ý tứ trong lời nói của Ăn Mày Tán Gái. Vương Viễn mỉm cười, nhận ngân phiếu rồi nhét vào lồng ngực.

“Sau này đều là bạn bè! Có chuyện gì thì chỉ cần gọi một tiếng là được!”

Sau khi nhận ngân phiếu, Vương Viễn mỉm cười ôm quyền với Ăn Mày Tán Gái.

Vương Viễn không phải là người thanh cao kiêu ngạo, tuy rằng cái tên Ăn Mày Tán Gái này có chút mê gái, tên nghe cũng không xuôi tai, tính cách cũng tạm được, nếu hắn ta đã tỏ ý muốn kết bạn, Vương Viễn đương nhiên sẽ không từ chối.

Trong chốn giang hồ, thêm một người bạn vẫn tốt hơn thêm một kẻ thù, huống chi Ăn Mày Tán Gái còn là người đứng đầu một bang.

Ăn Mày Tán Gái nghe xong cảm thấy rất vui vẻ, hắn ta vội vàng nói: “Chuyện nên làm, chuyện nên làm.”

Mấy người trò chuyện một lúc, vừa định nói lời tạm biệt thì đúng lúc này, thông báo của trò chơi đột nhiên vang lên.

Thông báo của giang hồ: Cái Bang xảy ra bạo loạn, trưởng lão chấp pháp Bạch Thế Kính, phu nhân Mã phó bang chủ Khang Mẫn, danh túc Từ Trùng Tiêu của Cái bang chết oan uổng trong cuộc bạo loạn. Trong vòng ba mươi phút nữa trò chơi sẽ cập nhật bản mở rộng, ngươi chơi vui lòng rời khỏi trò chơi trước khi cập nhật, để tránh việc mất dữ liệu do cập nhật trò chơi, gây bất tiện trong quá trình trải nghiệm trò chơi của mọi người.

Quyền giải thích cuối cùng của trò chơi thuộc về công ty Long Đằng.

Thông báo của giang hồ được đăng ba lần liên tiếp, trôi nổi trên bầu trời trò chơi. Đọc thông báo ở trên trời, tất cả người chơi đều không khỏi sửng sốt.

Mẹ nó, không phải thông báo cập nhật nên được thông báo trước trên trang web chính thức hả? Sao đột nhiên nói cập nhật là cập nhật luôn? Cái trò chơi chết tiệt này có thể bài bản hơn một chút không?

Xui xẻo nhất chính là những người chơi đang đánh BOSS trong phó bản, sắp đánh xong BOSS thì tự nhiên nghe được thông báo mọi người mau mau đăng xuất, cảm giác đó thật sự rất khó chịu.

Nhưng còn cách nào nữa chứ, quyền giải thích cuối cùng của trò chơi thuộc về công ty. Hệ thống nói gì, người chơi đều phải ngoan ngoãn làm theo, nếu không thật sự mất dữ liệu, mất một bộ trang bị hay thiếu một bộ công pháp, có muốn khóc cũng không được đâu.

...

Người chơi hùng hùng hổ hổ đồng loạt đăng xuất, bên phía công ty trò chơi còn sứt đầu mẻ trán hơn.

“Cái quái gì vậy? Xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên lại cập nhật bản mở rộng?”

Trong phòng kế hoạch của trò chơi “Đại Võ Tiên” thuộc Long Đằng, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, tóc hoa râm hầm hầm nói: “Trò chơi mới Open Beta một tháng, còn chưa chính thức đưa vào hoạt động mà lại cập nhập bản mở rộng, mấy người làm ăn kiểu gì vậy?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận