Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1457: Cái Bang tới

Huyền Từ nói chuyện rất có trình độ, lão không hề nhắc tới mối thù giữa Thiếu Lâm tự và phái Tinh Túc, mà nói phái Tinh Túc đã làm hại võ lâm thế nào, như vậy vừa có thể báo thù rửa hận, còn có thể củng cố hình tượng đứng đầu chính phái của Thiếu Lâm, có thể nói là một công đôi việc.

Huống chi chư vị hào kiệt tới núi Thiếu Thất ngày hôm nay đều tự xưng là anh hùng, tất nhiên cũng sẽ không để Thiếu Lâm tự một mình chống chọi với phái Tinh Túc.

Chỉ nghe mọi người đồng loạt kêu lên: “Mọi người cùng kề vai sát cánh! Tiêu diệt Tinh Túc lão quái trừ hại giúp võ lâm!”

“Chậc chậc chậc...”

Vương Viễn không khỏi cảm khái, khó trách bản thân đấu không lại con cáo già Huyền Từ, trình độ của lão đã đạt tới cấp bậc chuyên nghiệp, xin được thụ giáo, xin được thụ giáo.

Đoàn người của Mộ Dung Phục mắt thấy đã đến đại viện, bọn họ lập tức nhảy ra xa mấy trượng, tạm thời dừng tay không đánh nữa. Đệ tử phái Tinh Túc cũng đang suy nghĩ xem sẽ “quay xe” thế nào, vì thế cũng không tiếp tục đuổi theo.

“Vương cô nương! Vương cô nương!”

Lúc này, Đoàn Dự hấp tấp vọt vào đám người, đi tới bên cạnh Vương Ngữ Yên, nói: “Ta cõng ngươi nhé...”

“Trời má...”

Vương Viễn che mặt thở dài, mẹ nó, đúng là không có tiền đồ.

“Ta tự đi được...” Vương Ngữ Yên nghe vậy thì mặt đỏ lên, quay đầu liếc mắt đưa tình nhìn Mộ Dung Phục nói: “Biểu ca ta võ công cao cường, có thể bảo vệ ta. Đoàn công tử, ngươi vẫn nên đi ra ngoài đi.”

“Ha ha ha ha!”

Quần hùng vây xem thấy Đoàn Dự chân chó như vậy mà vẫn bị “bơ đẹp”, tất cả đều cười ha ha.

Đoàn Chính Thuần cũng mặt già đỏ bừng.

Nguyễn Tinh Trúc nhìn Đoàn Dự, lại quay sang nhìn Đoàn Chính Thuần, nói: “Đoàn Dự không giống ngươi...”

Nhạc Lão Tam cũng lớn tiếng nói: “Cha thì hái hoa ngắt cỏ khắp nơi, con trai lại ăn hại như vậy, tám phần không phải là cha con ruột... Chi bằng để gã nhận lão đại của ta làm cha, chờ gã kế thừa ngôi vị hoàng đế của Đại Lý, lão đại chính là thái thượng hoàng, Nhạc lão nhị ta chính là hoàng thúc, chẳng phải là quá tuyệt vời sao?”

Nhạc Lão Tam tính toán rất hay.

Mọi người ở đây: “...”

Quần hùng thầm nghĩ: “Không hổ là Tứ Đại Ác Nhân, quả nhiên tư duy rất độc đáo, nói chuyện không hề nể nang gì.”

Đoàn Diên Khánh mặt không đổi sắc nhìn Nhạc Lão Tam.

Giống như đã quen mấy lời não tàn của hắn ta.

Đám người của Đoàn Chính Thuần cũng không dám đắc tội Đoàn Diên Khánh, chỉ phải làm bộ như không nghe thấy.

Vì sao không dám đắc tội, hẳn mọi người đều biết, dù sao Đoàn Diên Khánh là cháu trai của Khô Vinh đại sư... Lại là Thái Tử danh chính ngôn thuận của nước Đại Lý, võ công còn cao như vậy, cho dù xét từ điểm nào, Đoàn Chính Thuần đều phải kiêng nể gã ba phần.

Thật ra cô nương Vương Ngữ Yên này cũng không tồi, thích chính là thích, không thích chính là không thích, sẽ không bởi vì ngươi chân chó thì sẽ theo ngươi... Thái độ của người ta đã rất quyết tuyệt, ta thích biểu ca của ta, cho dù ngươi có là hoàng tử thì ta cũng không thích ngươi.

Nhưng Đoàn Dự lại ngây thơ không biết, còn kéo Vương Ngữ Yên đi: “Cha ta cũng tới đây, ta mang ngươi đi gặp ông ấy...”

“Không gặp!” Vương Ngữ Yên quyết đoán lắc đầu.

“Đoàn công tử, mong ngươi tự trọng một chút!” Mộ Dung Phục có chút không kiên nhẫn, nào có ai lại đi đào góc tường ngay trước mặt chính chủ như vậy chứ, thế là y nhịn không được nói với vẻ mặt khó chịu.

Vương Ngữ Yên thấy thái độ của Mộ Dung Phục như vậy, trong lòng vui mừng không thôi, khóe miệng không tự giác nhếch lên, nở một nụ cười.

“A...”

Đoàn Dự nhìn thấy nụ cười của Vương Ngữ Yên, trái tim sắp tan chảy đến nơi, cho dù có uất ức thế nào gã cũng không thèm để ý.

Đám người chơi bên ngoài đều thán phục không thôi, đường đường là hoàng tử mà lại chân chó đến mức này, quả thật là chưa từng thấy qua bao giờ.

Giữa bầu không khí căng thẳng, ngay lúc mọi người còn đang thưởng thức khả năng mồm mép vô song của Đoàn Dự, bỗng nhiên phía dưới sườn núi truyền tới rất nhiều tiếng vó ngựa.

Tiếng động càng lúc càng lớn, ngay sau đó bốn phía nơi vách núi xuất hiện cờ lớn màu vàng. Bốn con ngựa chạy lên trên núi, trong tay người cưỡi là mấy ngọn cờ đang đón gió bay phấp phới.

Trên ngọn cờ vàng bốn phía đều viết năm chữ lớn màu đen: “Trang bang chủ Cái Bang”.

Bốn con ngựa đứng sừng sững ở vách núi, người cưỡi quay người xuống ngựa, cắm bốn ngọn cờ ở nơi nổi bật nhất. Bốn người đều mặc trang phục của Cái Bang, lưng đeo túi, tay đỡ ngọn cờ, không nói lời nào.

Quần hùng đều nói: “Bang chủ Cái Bang - Trang Tụ Hiền tới rồi.”

Mắt thấy cờ vàng bốn phía này mang theo thanh thế ngạo thị giang hồ, người Bát Kỳ lại thoăn thoắt nhanh nhẹn dũng mãnh, so với phái Tinh Túc tự biên tự diễn, hiển nhiên càng khiến người ta sinh ra cảm giác kính nể.

Cờ vàng vừa mới dựng thẳng lên, một trăm mấy chục con ngựa phi như bay lên núi. Nhóm người này bao gồm hơn một trăm vị đệ tử sáu túi, sau đó là ba mươi tư vị đệ tử bảy túi, mười vị đệ tử tám túi.

Sau cùng là bốn vị trưởng lão chín túi, một đám đều im lặng không lên tiếng xoay người xuống ngựa, chia ra hai bên.

Ngoại trừ có chuyện quan trọng ra, người trong Cái Bang cũng không cưỡi ngựa ngồi xe, mà hiện tại bọn họ lại phô trương như vậy, có thể nói là không hề khác những giang hồ hào khách bình thường là bao. Rất nhiều nhân sĩ võ lâm thấy vậy, đều âm thầm kinh ngạc, xem ra Cái Bang cố tình muốn gây khó dễ Thiếu Lâm tự.

Trong đám người có ba con tuấn mã chậm rãi đi tới.

Người cầm đầu mặc áo gấm, dáng người gầy yếu, đeo mặt nạ nên không thấy rõ diện mạo, xem ra đây chính là bang chủ Cái Bang - Trang Tụ Hiền.

Bên trái Trang Tụ Hiền là Thập Phương Tú Tài - Toàn Quan Thanh, bên phải thì là một vị trưởng lão khác của Cái Bang - Trần Hữu Lượng.

“Ha...”

Nhìn thấy tổ hợp này, đám NPC quần hùng đều đang phỏng đoán rốt cuộc Trang Tụ Hiền có thân phận như thế nào, các người chơi thì lại kinh ngạc cảm thán không thôi.

Toàn Quan Thanh và Trần Hữu Lượng đều là hai người nổi danh là khôn khéo của Cái Bang, tùy tiện lấy ai ra thì cũng đủ để khiến võ lâm rung chuyển.

Dù sao một người đã đuổi một vị cao thủ tuyệt thế là Tiêu Phong đi, người còn lại thì từng tranh đoạt thiên hạ với Minh Thái Tổ - Chu Nguyên Chương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận