Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 150: Bắc Minh Hữu Ngư

Hơn nữa chơi trò chơi vốn là một kiểu giải trí, dạy học theo cách giải trí lại càng khiến người ta đón nhận.

Không thể không nói, người có thể nghĩ ra được phương pháp này, thật con mẹ nó là một thiên tài.

Nhưng điều khiến Vương Viễn cảm thấy khó hiểu rằng thân là đệ tử thế gia trong võ lâm, nhưng Vương Viễn chưa bao giờ nghe nói đến môn kiếm pháp nào cần phải cắt cái chỗ đó, Bôi Mạc Đình thật thê thảm quá đi...

Nghĩ tới Bôi Mạc Đình, trên mặt Vương Viễn lại hiện ra một nụ cười xấu xa.

"Vút!!"

Ngay khi Vương Viễn đang suy nghĩ miên man, thì một tiếng xé gió mong manh đột nhiên vang lên phía sau Vương Viễn.

"???"

Vương Viễn vốn là người tập võ, phản ứng cơ thể khá nhạy bén, hiện giờ dưới sự bổ trợ của một thân nội lực, các giác quan lại càng lợi hại hơn.

Tuy âm thanh nhỏ, nhưng Vương Viễn lại nghe được rất rõ ràng.

Vương Viễn nghiêng người theo bản năng.

"Soạt!"

Chỉ thấy một mũi tên màu xanh bay qua trước mặt Vương Viễn.

"Ai?"

Vương Viễn thấy tình trạng này mà cả kinh trong lòng, hắn vội vàng xoay người lại, chỉ thấy một người chơi có vóc dáng thấp bé đang đứng phía sau mình.

Người chơi này mặc đồ màu xanh, hiển nhiên là đệ tử Đường Môn. Điều khiến cho Vương Viễn kinh ngạc chính là diện mạo của người này.

Người chơi này thoạt nhìn cũng khoảng ba, bốn mươi tuổi, lớn lên cực kỳ bình thường, nếu ném vào trong đám đông, liếc mắt một cái đã tìm không thấy. Một người có khí chất như vậy trên người, hiển nhiên là do tích lũy trong nhiều năm mà thành. Lẽ nào người này là một tên trộm trèo tường có thâm niên.

"Hửm??"

Mà người chơi Đường Môn kia cũng hơi sửng sốt khi nhìn thấy gương mặt của Vương Viễn, ánh mắt nhìn Vương Viễn lộ ra vẻ nghi ngờ.

"Ngươi là ai? Ngươi bị điên à?"

Thấy đệ tử Đường Môn đó không nói lời nào, sắc mặt Vương Viễn tối sầm lại: "Bắn đi đâu đó, ở đây có nhiều quái như vậy, tùy tiện tìm một khu luyện cấp cho mình đi."

Rất dễ nhận thấy, Vương Viễn coi người trước mặt này thành một người đang luyện cấp.

Ở một nơi như đường sạn đạo Lạc Dương quét ra được một "hòa thượng rượu thịt" công cao, phòng thủ cao, thân pháp kém, cực kì phù hợp với những người chơi môn phái có thân pháp cao của Đường Môn để luyện cấp.

"Ta không tới đây để luyện cấp." Người này nghe vậy thì đáp với vẻ mặt không thay đổi: "Ta đặc biệt tới tìm ngươi!"

"Ta biết ngươi không?" Vương Viễn nghi ngờ.

"Không biết!" Người nọ kiêu ngạo đáp: "Nhưng ta có thể tự giới thiệu một chút, ta tên là Bắc Minh Hữu Ngư, tới từ Huynh Đệ Hội!"

"Huynh Đệ Hội? Bắc Minh Hữu Ngư?"

Nghe thấy hai cái tên này, Vương Viễn hơi nhíu mày, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.

Nhìn thấy biểu cảm của Vương Viễn, Bắc Minh Hữu Ngư đột nhiên vui sướng trong lòng, không nhịn được mà thầm ra vẻ: "Xem ra Huynh Đệ Hội chúng ta ở bên ngoài cũng nổi tiếng thật đấy, lão Ngư ta cũng vang danh khắp thiên hạ."

Nhưng đúng lúc này, tên hòa thượng đáng ghét trước mặt lại nói với vẻ mặt mơ hồ: "Chưa nghe thấy bao giờ luôn..."

"Ta..."

Phản ứng của Vương Viễn suýt chút nữa khiến Bắc Minh Hữu Ngư ngã ngửa.

"Chưa bao giờ nghe cũng không sao!"

Bắc Minh Hữu Ngư lấy lại bình tĩnh, treo cung tên trong tay lên lưng, thuận tay rút một thanh chủy thủ ra trước người rồi bảo: "Chẳng mấy chốc, ngươi sẽ biết được sự lợi hại của ta ngay thôi."

Nơi có người thì sẽ có giang hồ, mà có giang hồ thì sẽ có những chuyện không thể đưa ra ánh sáng được. Nhưng mà ở trong game, mấy chuyện không thể đưa ra ngoài ánh sáng này lại không phải chịu bất kì trách nhiệm pháp lý nào, lâu dần liền hình thành một nghề nghiệp... Sát thủ.

Nhận tiền của ngươi giúp ngươi trừ họa.

Trong tất cả nghề nghiệp của người chơi thì sát thủ coi như là trên hạng ba. Không giống với dân cày cuốc vất vả, sát thủ thường là cao thủ có thực lực mạnh, tiền kiếm được là tiền kĩ thuật. Có cao thủ có thực lực không kém gì tuyển thủ thể thao điện tử, chỉ cần đưa đủ tiền, đơn hàng nào cũng dám nhận.

Huynh Đệ Hội, chính là một tổ chức sát thủ như vậy, khá có uy tín trong trò chơi.

Hội trưởng Huynh Đệ Hội, Bắc Minh Hữu Ngư là một lão tiền bối rất có thâm niên trong ngành sát thủ. Từng một lần được xưng là cao thủ số một trong giới sát thủ, về sau lại đi đấu cho giải chuyên nghiệp còn lấy được thành tích đáng kiêu ngạo. Sau khi đội ngũ chiến đấu giải tán, Bắc Minh Hữu Ngư đi tìm Lão Bản Hành, thành lập Huynh Đệ Hội.

Mặc dù tuổi tác Bắc Minh Hữu Ngư lớn, nhưng với tư cách là tuyển thủ xuất thân từ thể thao điện tử, cho nên thực lực rất mạnh mẽ. Nếu mục tiêu lần này không phải một cao thủ như Vương Viễn, thì cũng không cần Bắc Minh Hữu Ngư phải tự thân ra trận.

"Ái chà?"

Thấy một đệ tử Đường Môn như Bắc Minh Hữu Ngư không cầm cung nỏ, ám khí, mà lại cầm theo chùy thủ cận chiến thì Vương Viễn hơi có chút ngoài ý muốn.

Dù sao đối với người chơi Đường Môn thì khoảng cách chính là ưu thế. Nhưng Bắc Minh Hữu Ngư lại lạc loài, chơi theo hướng cận chiến, quả thật có chút kì quái.

Ngay tại lúc Vương Viễn đang ngây người, Bắc Minh Hữu Ngư thi triển khinh công, trong nháy mắt đã biến thành một đạo tàn ảnh vọt tới trước mặt Vương Viễn, giơ chủy thủ lên đâm vào ngực.

[Chuyên Chư]!!

Vương Viễn không chút hoang mang hơi nghiêng người một cái, nhanh chóng tránh được đòn tấn công của Bắc Minh Hữu Ngư. Đồng thời hai tay hợp lại, xuất ra chiêu đầu tiên của Đại Kim Cương Chưởng [Lễ Kính Như Lai]. Tay phải duỗi về phía trước, trong lòng bàn tay ẩn chứa ánh sáng màu vàng đánh một chưởng về phía gò má Bắc Minh Hữu Ngư.

Bắc Minh Hữu Ngư thấy một chưởng của Vương Viễn đánh tới, chủy thủ trong tay phải nhấc lên một cái, trước tiên chắn đòn của Vương Viễn, đồng thời bật người lùi về phía sau.

"Uỳnh!"

Một chưởng của Vương Viễn in lên trên chủy thủ của Bắc Minh Hữu Ngư, Bắc Minh Hữu Ngư mượn lực nhảy về sau kéo giãn khoảng cách với Vương Viễn, trung hòa lại chưởng lực của hắn.

Cùng lúc đó, tay trái Bắc Minh Hữu Ngư vung lên, ném một tấm lưới về phía Vương Viễn.

[Thiên La Địa Võng]

Sở trường của Đường Môn là ám khí và cơ quan, "Thiên La Địa Võng" này là một trong những cơ quan nhập môn của Đường Môn, có khả năng trói buộc người chơi trong thời gian ngắn.

Không ngờ Bắc Minh Hữu Ngư này còn học rất tạp nham, cơ quan, ám khí, chùy thủ đều học qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận