Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 260: Nội quy môn phái

"Cái này ..."

Nghe Kiều Phong nói như vậy, Vương Viễn giật mình.

Cũng đúng, tên Âu Dương Phong xảo trá như vậy, nhất định lão sẽ không dễ dàng bỏ qua cho mình, có Kiều Phong ở đây, Âu Dương Phong đương nhiên không dám càn rỡ, thế nhưng nếu Vương Viễn rời khỏi tổng đàn của Cái Bang thì có ít nhất tám phần sẽ bị lão trả thù.

Kiều Phong không hổ là bang chủ của bang phái đệ nhất thiên hạ, suy nghĩ rất tinh tế tỉ mỉ.

"Hôm nay là lễ hội hoa xuân tháng Giêng của Lạc Dương, toàn bộ huynh đệ Cái Bang đều tụ tập về đây, sư đệ có muốn vào uống vài ly không?" Kiều Phong hỏi.

"Được! Cầu còn không được!" Vương Viễn gật đầu liên tục.

Có thể uống rượu với Kiều Phong là chuyện mà ai cũng muốn, lúc này Kiều Phong chủ động mời, đương nhiên Vương Viễn sẽ không từ chối.

Dù sao Kiều Phong cũng vừa gian lận giúp Vương Viễn, hơn nữa Vương Viễn cũng phải né tránh Âu Dương Phong.

Hai người vừa nói vừa cười, sóng vai đi vào tổng đàn Cái Bang.

Âu Dương Phong ở phía xa thấy Vương Viễn đi theo Kiều Phong vào trong tổng đàn của Cái Bang, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy rời đi.

Tổng đàn Cái Bang lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Vương Viễn, cho dù có so với Thiếu Lâm tự cũng không hề kém cạnh. Hơn nữa còn có rất nhiều tên ăn xin xếp thành hàng dài, nhìn rất bề thế.

Bất quá suy nghĩ một chút cũng đúng, ở dưới sự lãnh đạo của Kiều Phong, uy danh của Cái Bang có thể sánh ngang với Thiếu Lâm, nhìn bề thế cũng hợp tình hợp lí.

Thành viên của Cái Bang cực kì tôn kính Kiều Phong, Vương Viễn đi theo sau lưng Kiều Phong, làm cáo mượn oai hùm một lần.

Dọc theo đường đi, tới đâu cũng có người chơi hoặc NPC mời rượu Kiều Phong, Kiều Phong cũng không từ chối một ai, liên tục uống, còn chưa vào tới bên trong đã uống được hơn hai mươi chén, khiến Vương Viễn không ngừng tặc lưỡi thán phục.

Mặc dù rượu ở cổ đại không quá mạnh, thế nhưng đây là rượu được điều chế từ cao lương, cũng được coi là rượu mạnh của thời đại này, Kiều Phong cứ một hớp rồi lại một chén, trong nháy mắt đã uống năm sáu cân rượu vào bụng, vậy mà mặt không hề đỏ một chút nào, tửu lượng có thể nói là biến thái.

"Ngưu ca, tại sao ngươi lại ở đây?"

Ngay tại thời Vương Viễn vẫn đang thán phục tửu lượng của Kiều Phong, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai hắn.

Vương Viễn ngẩng đầu lên, hắn thấy ở trước mặt có một người chơi ăn mặc như tên ăn mày, trong tay người chơi kia xách một cây gậy trúc, treo một cái hồ lô rượu ngang hông, chính là lão đại của Hồng Hoa hội - Thương Khung Thần Cái.

Phía sau Thương Khung Thần Cái còn có mấy người chơi đi theo, bất quá trong đám đó Vương Viễn chỉ biết mỗi Cao Lão Đại, gã nhìn Vương Viễn chăm chú, vẻ mặt cực kỳ phức tạp.

Xem ra mặc dù chuyện lần trước đã qua rất lâu rồi, thế nhưng tâm lý của Cao lão đại vẫn rất sợ Vương Viễn.

Dĩ nhiên, bây giờ kinh ngạc còn nhiều hơn sợ hãi.

Lần này hội hoa xuân Lạc Dương được tổ chức ở tổng đàn Cái Bang, vì vậy người tới đây đều là đệ tử của Cái Bang, giữa rất nhiều tên ăn xin đột nhiên xuất hiện một người đầu trọc, nhìn không hài hoà một chút nào.

"Phong ca mời ta tới uống vài ly."

Vương Viễn chỉ Kiều Phong đang đứng bên cạnh, trên mặt hiện rõ vẻ sĩ diện.

"Phong ca?"

Đám người Thương Khung Thần Cái nghe xong, vội vàng nhìn theo phương hướng Vương Viễn chỉ thì thấy Kiều Phong đang cười híp mắt nhìn mình.

"Bang... Bang chủ..."

Mọi người thấy vậy, vội vàng thi lễ, đồng thời kinh ngạc nhìn Vương Viễn.

Kiều Phong là nhân vật nào không ai hiểu rõ hơn đệ tử Cái Bang. Là bang chủ của Cái Bang, Kiều Phong có võ công cái thế, hùng tài đại lược, chỉ cần vài năm để dẫn dắt Cái Bang từ một lũ tạp nham trở thành bang phái đệ nhất thiên hạ, toàn bang đều vạn phần kính trọng ngưỡng mộ.

Không chỉ NPC, đến cả người chơi cũng rất tôn kính Kiều Phong, không ngờ tên hoà thượng này lại có thể xưng huynh gọi đệ với Kiều Phong, mẹ nó...

Nói đi nói lại, quan hệ của Vương Viễn và Thương Khung Thần Cái cũng chả ra thể thống gì, trước đó Thương Khung Thần Cái vẫn rất bất mãn vì bị Vương Viễn lừa. Thế nhưng vào giờ phút này, Thương Khung Thần Cái chợt cảm thấy lúc ấy mình bị Vương Viễn lừa cũng rất hợp tình hợp lý.

Phải có mặt mũi lớn tới mức nào mới có thể cùng Kiều Phong xưng huynh gọi đệ.

"Không cần giữ lễ!" Kiều Phong thấy vậy, khoát tay một cái, hi vọng mọi người không cần cung kính, sau đó gã hỏi Vương Viễn: "Ngươi quen biết Thần Cái?"

"..."

Thấy Kiều Phong biết mình, hơn nữa còn gọi tên mình một cách thân thiết, Thương Khung Thần Cái rất kích động.

"Quen biết một chút!"

Vương Viễn gật đầu, không không biết xấu hổ nói mình lúc trước đã từng làm gì.

"Vậy thì uống một ly đi!"

Vừa nói, Kiều Phong vừa bưng mấy chén rượu tới, chia cho Vương Viễn và đám người Thương Khung Thần Cái, sau đó cầm chén rượu trong tay mình lên, uống một hơi cạn sạch.

Thấy Kiều Phong cạn ly nhanh như vậy, hào khí cũng nổi lên trong Vương Viễn, hắn giơ ly rượu lên, rót vào trong miệng, rượu vừa xuống bụng liền cảm nhận được vị cay pha một chút ngọt.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn uống rượu cao lương của Cái Bang, nội lực tối đa +50.]

[Hệ thống nhắc nhở: Tự tiện uống rượu, bạn làm trái với nội quy của môn phái, môn phái cống hiến -1.]

"Mẹ kiếp!"

Thấy điểm cống hiến môn phái của mình bị cưỡng chế -1, Vương Viễn khóc không ra nước mắt, con mẹ nó, tại sao hòa thượng không thể uống rượu, mình ăn thịt ở chỗ Lưu Chính Phong có làm sao đâu.

Nào ngờ lúc ấy Vương Viễn là đệ tử vừa nhập môn, thân phận nhỏ, ăn thịt uống rượu không ai quan tâm, bây giờ thì khác, Vương Viễn là đệ tử thân truyền của Huyền Từ, là người nối nghiệp phương trượng Thiếu Lâm, thân phận cực cao, đương nhiên hắn sẽ bị trừng phạt khi làm trái với quy tắc của môn phái.

Không chỉ Vương Viễn, tất cả những người chơi cao tăng của Thiếu Lâm sau khi xuất sư có chữ lót Huyền đều phải chịu cái hạn chế này.

"Sư đệ thật là sảng khoái!"

Thấy Vương Viễn quả quyết uống rượu như vậy, Kiều Phong trợn mắt há hốc mồm. Là đệ tử tục gia của Thiếu Lâm tự, học trò của đại sư Huyền Khổ, Kiều Phong đương nhiên biết nội quy của môn phái, cho Vương Viễn một ly rượu chỉ mang tính khách sáo, ai ngờ tên tiểu tử này không quan tâm tới môn quy, uống cạn sau một hơi.

Cũng không thể loại bỏ khả năng Kiều Phong cố ý hại Vương Viễn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận