Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 248: Cướp ngọc lệnh

"Lão đại, hiện tại phủ Triệu Vương đã bị người chơi lấp kín, người của chúng ta không thể chen vào được."

Bang Thánh Long, Long Đằng Tứ Hải nhận được tin nhắn của người chơi ở trong bang.

Long Đằng Tứ Hải thấy tin nhắn, cau mày nói với mấy người đứng bên cạnh: "Không ngờ một cái lệnh bài rách nát lại dẫn nhiều người tới như vậy, những người chơi này dám cướp đồ của bang Thánh Long, quả thực là không muốn sống."

"Lão đại, ngươi đừng kích động!"

Nghe được lời của Long Đằng Tứ Hải, Phượng Vũ Cửu Thiên đứng cạnh vội vàng nói: "Hiện tại không thể so với bình thường, cẩn thận dẫn hoả thiêu thân."

Trong ngày thường, bang Thánh Long ỷ người đông thế mạnh, hoành hành ở đất Yến Kinh, tất nhiên không ai dám phản kháng. Lý do là bởi vì phần lớn người chơi đều tránh xa những chuyện không liên quan tới mình, sẽ không gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ.

Nhưng bây giờ nhiều người chơi tụ tập như vậy, trước khi cướp được lệnh bài, tất cả bọn họ đều có chung mục đích, sẽ đứng ở một phe, bang Thánh Long nếu dám đứng ở phía đối lập thì rõ ràng là muốn tìm đường chết.

"Vậy làm sao bây giờ?" Long Đằng Tứ Hải khó chịu nói: "Cũng không thể để bọn họ cướp ngọc lệnh đi mất được!"

Lúc này, xung quanh Triệu Vương phủ nghiễm nhiên đã không còn chỗ của Long Thành bang nữa rồi, cưỡng ép cướp đoạt sợ sẽ trở thành mục tiêu công kích, mà trơ mắt nhìn ngọc lệnh bị người ta cướp đi thì Long Đằng Tử không làm được.

"Không thể không thể!" Phượng Vũ Cửu Thiên cười nói: "Chỉ cần ngọc lệnh còn ở thành Yến Kinh thì trong vòng hai mươi bốn giờ chắc chắn sẽ rơi. Nếu ngươi lấy được ngọc lệnh thì tính làm gì?"

"Dĩ nhiên là rời thành Yến Kinh rồi!" Long Đằng Tứ Hải trả lời ngay.

"Hì hì!" Phượng Vũ Cửu Thiên cười bảo: "Những người khác khẳng định cũng nghĩ như vậy, người cướp được đầu tiên tất nhiên cũng muốn rời Yến Kinh, cho nên chúng ta chỉ cần trông chừng dịch trạm là được."

"Có lý lắm!" Long Đằng Tứ Hải gật đầu: "Lần này ta muốn đích thân đi!"

...

Vì mang Bạch Đà Ngọc lệnh trên người, tọa độ của Vương Viễn cứ năm phút lại đổi mới một lần, những người chơi cùng tọa độ bản đồ vẫn luôn đuổi theo sau hắn.

Cổng lớn Triệu Vương phủ bị chặn lại chặt chẽ vô cùng, bên trong cũng đầy người chơi.

Nếu muốn rời Triệu Vương phủ, một là đi cửa chính, hai là chui lỗ chó.

Vương Viễn tất nhiên là không suy xét đến việc chui lỗ chó, giờ xung quanh Triệu Vương phủ khẳng định đầy người chơi, để bọn họ thấy mình chui lỗ chó không phải bị chê cười chết sao.

Về phần cửa chính, Vương Viễn nhìn đám người chơi vây quanh lục tục đi qua đi lại thì nở nụ cười.

Hắn yên lặng tính toán một chút thời gian tọa độ sẽ đổi mới, sau đó sử dụng Vân Hạc Cửu Tiên, phóng người nhảy lên nóc của lầu gác cao nhất Triệu Vương phủ, sau đó tiện tay kéo kênh chủ thành ra, gửi một thông báo lên.

Ngưu Đại Xuân: "Bây giờ ta đang ở sân lớn của Triệu Vương phủ, đã tóm được BOSS có Bạch Đà Ngọc lệnh, ai muốn ngọc lệnh thì nhanh nhanh tới đây, mọi người đấu giá văn minh, ai trả giá cao là được, tới chậm thì công cốc. [Tham Tiên Lão Quái – Lương Tử Ông]."

Cuối cùng, Vương Viễn vẫn không quên gửi ảnh chụp màn hình thuộc tính của Lương Tử Ông ra.

Người chơi đang vây quanh Triệu Vương phủ thấy Vương Viễn phát thông báo thì lập tức xôn xao.

Lúc đầu bọn họ chặn ở cửa ra vào là muốn chờ người cầm ngọc lệnh chạy đến rồi ra tay cướp đi.

Nhưng bây giờ đã có người bắt được BOSS cầm ngọc lệnh, đồng thời cũng gửi tọa độ lên, thoáng chốc tất cả mọi người đều kiềm chế không được.

Mặc dù bọn họ đều đến tìm ngọc lệnh nhưng khi không nhìn thấy mục tiêu và sau khi nhìn thấy mục tiêu thì cách suy xét đều khác hẳn.

Vốn mọi người vẫn ôm tâm lý may mắn, cảm thấy chỉ cần nhìn thử xem Bạch Đà Ngọc lệnh tròn méo ra sao là đến không uổng công rồi, hiện giờ BOSS giữ Bạch Đà Ngọc lệnh đang ở ngay trước mắt, tâm lý may mắn lại biến thành ăn ý.

Nhất thời người chơi vây ngoài cửa Triệu Vương phủ tranh nhau chen lấn, xông thẳng vào trong.

Đường lớn nãy giờ nườm nượp người chen lấn, giờ chỉ còn lác đác mấy người.

Những tên này nếu không phải do thực lực chênh lệch không chen vào được, thì cũng vì chỉ đến hóng chuyện mà thôi, vốn không nghĩ mình có khả năng cướp được ngọc lệnh.

"Không xong rồi, có người cầm được ngọc lệnh, còn muốn đấu giá tại chỗ nữa!"

Long Đằng Tứ Hải nhìn thấy thông báo của Vương Viễn thì không khỏi giật mình.

"Yên tâm!" Phượng Vũ Cửu Thiên cười nói: "Bất kể là ai lấy được ngọc lệnh, hắn cũng không dám đợi ở thành Yến Kinh đâu, chung quy cũng phải đến dịch trạm, chúng ta cứ ở đây ôm cây đợi thỏ, còn tiết kiệm được chút tiền."

...

Năm phút sau, cả Triệu Vương phủ chật ních người, phía sân lớn cũng đông nghìn nghịt. Tất cả mọi người đều ngửa đầu nhìn Vương Viễn đứng trên nóc nhà có ký hiệu ngọc lệnh trên đầu, trong mắt đầy chờ mong.

Đúng lúc này có mấy bóng người từ trên trời giáng xuống, một đám người chơi mặc đạo bào xuất hiện xung quanh Vương Viễn.

Những người chơi khác thấy có người trên nóc nhà thì cũng nhao nhao sử dụng khinh công định phóng lên.

Nhưng đúng lúc đó, đám người chơi đó dồn dập ra tay.

Một mảnh đao quang kiếm ảnh phóng ra, chớp mắt, trên nóc nhà nhiều thêm mấy cỗ thi thể.

Người chơi đứng trong sân lớn thấy cảnh này thì đều sửng sốt, không còn ai dám tiến lên nữa.

"?"

Vương Viễn thấy đột nhiên có người trên nóc nhà thì không khỏi ngạc nhiên, nơi này cao như vậy, dùng khinh công cũng chẳng dễ lên, ở giai đoạn hiện tại, chỉ sợ có mỗi Võ Đang và Đường Môn mới có thể làm được.

"Tại hạ là Phanh Ngư Yến, đệ tử Võ Đang!"

Ngay lúc Vương Viễn đang buồn bực thì người chơi cách hắn gần nhất tiến lên phía trước chắp tay nói: "Mười lượng vàng! Để BOSS lại, nếu không thì để đầu lại!"

"Mười lượng vàng? Ngươi đuổi ăn mày đấy hả?" Vương Viễn nghe vậy cười nói.

"Đúng vậy!"

Phanh Ngư Yến gật đầu nói: "Mười lượng vàng không ít! Bạch Đà Ngọc lệnh này trong hai mươi bốn giờ chắc chắn sẽ rơi ra, vốn là thứ cường giả nên chiếm được! Mười lượng vàng này đưa thêm cho ngươi chính là phí chuyển nhượng! Tốt nhất ngươi nên giao BOSS ra, nếu không…"

Trong lúc nói chuyện Phanh Ngư Yến lại tiến lên, trường kiếm chĩa thẳng trước mặt Vương Viễn, cùng lúc đó, người chơi xung quanh cũng tiến lên vây hắn lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận