Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1384: Tương Dương cấp báo

Tên ăn mày đáp: “Thám tử từ tiền tuyến cấp báo, đại quân Mông Cổ đột nhiên xuất binh vây thành, thành Tương Dương gặp nguy rồi!”

“Hả?!!!”

Mọi người nghe tin báo đều giật mình biến sắc.

“Sao có thể như vậy được?” Hoàng Dược Sư kinh hãi nói: “Chả nhẽ quân Mông Cổ dò la không thấy Dung Nhi ở Tương Dương nên mới dám công thành lần nữa?”

“Nơi này không thích hợp ở lâu!” Hoàng Dung vô cùng lo sợ: “Con phải đi giúp Tĩnh ca ca!"

"Chúng ta cũng đến giúp con!” Chu Bá Thông xắn tay áo lên, nóng lòng muốn thử.

“Haizzz…”

Vương Viễn trông thấy dáng vẻ sốt sắng của Chu Bá Thông thì không khỏi thở dài một tiếng.

Chiến tranh là cuộc chiến giữa tài nguyên và chiến thuật chứ có phải cứ dùng vũ lực cá nhân là được đâu. Lão già Chu Bá Thông không đáng tin cậy này mà lên chiến trường sợ rằng không những không giúp được gì mà còn làm vướng chân vướng tay thêm ấy.

“Ta cũng đi!” Hoàng Dược Sư nói: “Biết đâu ta lại giúp được chút gì đó.”

Đối với Hoàng Sư, Vương Viễn có lòng tin hơn hẳn.

Tu vi võ công của lão Hoàng có thể không bằng Chu Bá Thông, tính tình lại xấu nhưng quả thực là một người rất thông minh, đầu óc không những linh hoạt mà còn am hiểu trận pháp.

Đây chính là dạng nhân tài luôn thiếu hụt trên chiến trường.

Thấy Hoàng Dược Sư quyết định đi cùng, những người khác cũng rối rít hưởng ứng.

Hoàng Dung kích động không thôi, mau miệng nói: “Ta thay mặt Tĩnh ca ca và muôn dân trăm họ thành Tương Dương đa tạ mọi người…”

Người Mông Cổ nay như mặt trời ban trưa, đánh đâu thắng đó, vô địch thiên hạ, một đường chinh chiến về Tây đánh tới các nước châu Âu, chỉ còn lại Nam Tống vẫn đang dựa vào thành Tương Dương mà cực khổ chống đỡ.

Các vị ngồi đây ngoại trừ Chu Bá Thông thì ai nấy đều là người có đầu óc sáng suốt, nhìn ra được sự thối nát tận cùng của triều đình nhà Tống, Tương Dương thất thủ chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi.

Lần này về Tương Dương khả năng cao là một đi không trở lại, nhưng mọi người vẫn vì đạo nghĩa quyết không chùn bước.

Mặc dù bọn họ đều là NPC, bối cảnh trò chơi cũng là hư cấu nhưng Vương Viễn chứng kiến cảnh này vẫn cảm thấy rất cảm động.

Hiệp nghĩa là gì?

Người hiệp nghĩa, vì dân vì nước!

Biết rõ bản thân sẽ hy sinh nhưng vẫn anh dũng kiên cường tiến bước.

Các vị đang ngồi đây, bất kể Vương Viễn có thích hay không thích tính cách của bọn họ đi nữa, ai nấy đều là người hiệp nghĩa chân chính cả.

Ngay đến Dương Quá cũng nói: “Ta và Long Nhi cũng nguyện ý lên tiền tuyến hỗ trợ…”

“Chuyện này…”

Vương Viễn nghe vậy rất bất ngờ.

Bởi vì Vương Viễn quá hiểu rõ Dương Quá, hắn ta là người theo chủ nghĩa cá nhân, trong mắt chỉ có cô cô của mình, không thèm để ý đến những người khác, không ngờ ngay cả hắn ta cũng muốn đến Tương Dương trợ giúp.

Phải biết rằng, Dương Quá và Tiểu Long Nữ xa nhau mười sáu năm, vừa gặp lại thì kiểu gì cũng phải đầu gối tay ấp một đoạn thời gian mới đúng…

Nay hắn ta lại quả quyết đi thủ thành Tương Dương, quả thực khiến Vương Viễn bất ngờ không thôi.

Không chỉ có Vương Viễn, Hoàng Dung cũng rất bất ngờ: “Quá Nhi? Ngươi mới gặp lại Long cô nương xong…”

“Không cần nói nhiều!”

Dương Quá lạnh nhạt nói: “Từ nhỏ Quách bá bá đã giáo dục ta, người hiệp nghĩa phải biết vì dân vì nước. Dương mỗ sinh ra ở đây, chỉ có một thân võ công này, dĩ nhiên muốn dốc hết sức mình vì quốc gia.”

Nhiều năm thấm thoát trôi qua, Dương Quá cũng đã trưởng thành, lời nói hôm nay đủ để xứng đáng với một chữ “hiệp”.

Vương Viễn đứng bên cạnh nói: “Lính Mông Cổ thế lớn, thành Tương Dương thế mỏng đơn bạc, phải phát động các hiệp khách trong thiên hạ cùng nhau chống lại lính Mông Cổ mới được. Nếu không chỉ bằng chúng ta nhất định không làm gì được thiết kỵ của bọn chúng.”

Vương Viễn từng giao đấu trực diện với lính Mông Cổ, biết rõ sự lợi hại của chúng, thiên quân vạn mã mà xông tới thì cơ thể Kim Cương Bất Hoại cũng bị đạp thành thịt nát ấy chứ. Võ công của đám người Dương Quá có cao cường đến đâu cũng chỉ là số lẻ, vẫn phải triệu tập nhân tài khắp nơi.

“Tình thế lần này đã khác trước rồi!”

Hoàng Dung nói: “Lần trước Mông Cổ vây công thành Tương Dương còn chưa dựng nước, chẳng qua là ngoại tộc, nhân sĩ võ lâm chúng ta dĩ nhiên vẫn ngăn cản được bọn chúng, chỉ đợi chúng tiêu hao gần hết lương thảo sẽ tự động rút quân về thôi. Nhưng lần này đại quân Mông Cổ càn quét thiên hạ, đã thành lập đế quốc, xưa đâu bằng nay, võ lâm hào kiệt nào chỉ giúp mỗi mình Đại Tống nữa?”

“Còn như vậy nữa hả?”

Lời Hoàng Dung nói Vương Viễn nghe rõ ràng.

Trước kia Mông Cổ còn chưa dựng nước, chỉ có thể coi là một bộ lạc lưu phỉ, không tính là thế lực.

Cho nên thời điểm Mông Cổ dẫn quân xuôi xuống phương nam, người chơi chỉ có thể lựa chọn giúp chủ thành Đại Tống.

Nay Mông Cổ đã thành một đế quốc khổng lồ, là thế lực lớn một phương, đồng thời cũng trở thành một phe trong trận chiến cho phép người chơi lựa chọn.

Thế lực mới xuất hiện tức là có trận doanh mới, có trận doanh tương đương với có danh vọng cống hiến… từ đó đổi lấy trang bị và công pháp.

Phần lớn người chơi là người hiện đại, trong lịch sử Mông Cổ cũng là một phần của Trung Quốc cho nên với bọn họ mà nói, chẳng cần gì phải phân biệt rạch ròi giữa Mông Cổ và Đại Tống, chỉ cần có danh vọng và cống hiến thì giúp ai mà chả được?

Chớ nói những người khác, ngay đến Vương Viễn cũng duy trì thái độ khách quan đối với các thế lực như Liêu Kim Mông Cổ… dù thân thiết với Tống hơn nhưng hắn vẫn là Nam Viện Đại Vương…

Dù sao sau này mọi người đều thành người Trung Quốc mà…

Cho nên tình yêu gia đình, yêu nước của NPC trong game khó mà chạm tới cõi lòng của những người chơi xuất thân từ hiện đại.

Đại Tống tập hợp người chơi trong thiên hạ đến trợ chiến được thì dĩ nhiên phe Mông Cổ cũng có quyền lợi này… Đến lúc đó cuộc chiến giữa hai nước sẽ biến thành cuộc tranh đấu giữa người chơi với người chơi.

Mà đối với người chơi lợi ích là trên hết, ai ngu gì đâu.

Trong lòng bọn họ không hề phân biệt Tống – Mông, phần lớn mọi người sẽ theo ủng hộ phe có tỷ lệ thắng cao hơn, bởi vì phần thưởng của phe thắng là phong phú nhất.

Nếu hai bên đều chiêu mộ thêm quân đến hỗ trợ, Hoàng Dung không dám chắc với cục diện rối ren của triều đình Nam Tống hiện tại, phe mình có giành được phần thắng hay không, khả năng cao là lại củng cố cho thế lực hùng mạnh của Mông Cổ…

Toang lắm!

Bạn cần đăng nhập để bình luận