Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 975: Đến lúc kéo lưới

Từ sáng sớm bắt đầu chống cự đến xế chiều gióng trống thu binh, thương vong quân Mông Cổ đã lên đến hơn mười vạn (trong trò chơi, không nên nghiêm trọng hóa vấn đề, dù sao tỉ lệ giữa quân Mông Cổ với người chơi là mười với một, vì thế hơn mười vạn quân cũng chỉ là muỗi), trong đó không thiếu mấy thủ lĩnh tinh anh như Ngũ trưởng, Thập trưởng, Bách phu trưởng, thậm chí người chơi Vạn Thánh Sơn còn chém được hai gã Vạn phu trưởng.

Đội kỵ binh thương vong nặng nề giúp điểm cống hiến tăng trưởng gấp đôi, người chơi kiếm được đầy túi.

Toàn bộ đều nhờ công lao đánh úp sau lưng của Tam Sát Trang, ngay lập tức Tam Sát Trang vang danh thiên hạ, cho dù là trong trò chơi hay trên diễn đàn đều được thổi phồng lên trời.

Gì mà một mình thay đổi càn khôn, gì mà chiến thuật kỳ tài, đại sư siêu trộm … Tam Sát Trang nghiễm nhiên được nâng lên thành chúa cứu thế.

Ngay cả lão đại của các bang phái lớn cũng xôn xao kết bạn với Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu, vươn cành ô-liu muốn hợp tác với y...

Đầu óc Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu vốn đã không đủ dùng, lúc này lại được tâng bốc đến lâng lâng, nếu không bị Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ tiểu cho bãi tỉnh lại, thì còn cho rằng mình là nhân vật chính trong hoạt động lần này.

Ngày thứ ba thủ thành, việc Tam Sát Trang bỏ độc trong nước cho quân Mông Cổ cũng bắt đầu có hiệu quả. Chẳng qua bởi vì nước này là không phải nguồn nước tĩnh mà là dòng chảy nên hiệu quả không rõ ràng lắm, chỉ làm cho quân Mông Cổ có thêm một tầng debuff nhưng không mạnh lắm.

Nhưng vậy cũng đủ rồi.

Ngày thứ ba thương vong của quân Mông Cổ trực tiếp vượt qua trăm vạn.

Thành Tương Dương thắng lợi trong tầm mắt.

“Chúng ta còn phải đợi sao? Trong lúc đợi quân Mông Cổ cũng bị người khác quét sạch rồi!”

Một Đám Ô Hợp ở Phàn thành lại bắt đầu ngồi không yên.

Người chơi tham dự hoạt động lần này không quá triệu người, quân Mông Cổ gấp mười lần người chơi, tổng cộng có hơn mười triệu lính.

Ba ngày chiến dịch canh phòng, cộng thêm nhóm nhỏ người chơi phục kích đánh lén, thương vong của quân Mông Cổ đã gần một triệu năm trăm nghìn.

Dựa theo số liệu chính thức, chỉ cần thương vong của quân Mông Cổ vượt qua một phần ba sẽ tự động lui binh.

Hiện người chơi đang liều mạng cày cống hiến ở tiền tuyến, Vương Viễn lại vẫn muốn mọi người chờ phía sau, mợ nó, ai ngồi yên cho được?

“Đừng vội, chờ một chút!”

Đối mặt với đồng đội đang đứng ngồi không yên, Vương Viễn lại không hề sợ, hơn nữa còn vững như bàn thạch.

Ngày thứ tư, sau hai ngày quân Mông Cổ bị càn quét, sĩ khí sa sút thì đột nhiên tiến công trở nên cực kỳ mãnh liệt, so với ngày đầu chỉ có hơn chứ không kém.

Ba ngày qua, người chơi cũng với quen sách lược tiến công của quân Mông Cổ, tuy quân Mông Cổ tiến công mạnh bất thường, nhưng binh sĩ tuyến đầu vẫn cứng rắn chống đỡ được.

Kết thúc ngày phản công thứ tư, tổng thương vong quân Mông Cổ vượt qua một phần năm.

Lúc này Vương Viễn rốt cuộc bắt đầu bố trí chiến thuật.

“Quân Mông Cổ đã bắt đầu liều mạng rồi! Xem ra bọn chúng sẽ sớm cạn hết đạn lương thôi!” Nhận được chiến báo ngày thứ tư, Vương Viễn phân tích: “Bây giờ là lúc kéo lưới rồi!”

“Chúng ta không cần đợi thêm nữa sao? Ta còn tưởng rằng được ngủ đến khi kết thúc cuộc chiến đấy.” Bôi Mạc Đình tức giận nói.

Mấy ngày nay ngoại trừ việc sơ tán dân chúng, Vương Viễn không để mọi người làm gì khiến mọi người rất có ý kiến.

“Ha ha! Dục tốc bất đạt!” Vương Viễn cười, chỉ vào đê điều trên bản đồ nói: “Lão Tiên, bốn người các ngươi đến đê đợi mệnh lệnh của ta!”

Tiếp đó Vương Viễn nói với Độc Cô Tiểu Linh: “Bốn người các ngươi thủ trong thành, những người khác đi theo ta!”

“Rõ!”

Thấy lần này Vương Viễn quả nhiên muốn làm thật, mọi người kích động không thôi, ai nấy đều hưng phấn như được tiêm máu gà.

Bốn người Đinh Lão Tiên, Phi Vân Đạp Tuyết, Nhất Mộng Như Thị và Trường Tình Tử đi một mạch đến đầu nguồn con đê lớn. Phương Đông Chưa Tỏ, Điều Tử, Độc Cô Tiểu Linh và Đạo Khả Đạo theo chỉ đạo của Vương Viễn tách ra bốn góc Phàn thành.

Còn Vương Viễn, Tống Dương, Bôi Mạc Đình và Mario thì ra thẳng tiền tuyến.

“Lão Ngưu! Chỉ dựa vào bốn người chúng ta sao dụ được quân Mông Cổ tới?” Trên đường, Mario hơi lo lắng hỏi.

Quân Mông Cổ hung ác vô cùng, bang phái người ta trên vạn người còn không chống lại được, chỉ bốn người bọn họ sợ rằng mới một hiệp đã bị đạp cho nát bét, nói gì đến dụ bọn chúng vào cổng, làm gì có cửa.

“Dụ? Ai nói dụ?”

Vương Viễn cười nói: “Bây giờ chúng ta phải đến đại doanh của Mông Cổ, nói thẳng cho bọn chúng biết!”

“Hả? Nói thẳng cho bọn chúng biết ư? Bọn chúng sẽ tin sao?” Bôi Mạc Đình hỏi ngược lại.

“Vì vậy trước hết chúng ta phải đi tìm một người!” Vương Viễn nói.

“Ai?”

“Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu!”

“Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu? Dẫn cả y theo hả?” Bôi Mạc Đình bất mãn nói: “Lần trước y được lời năm nghìn điểm cống hiến từ chúng ta, giờ ta hận đến nỗi chỉ muốn đâm cho y một phát chết luôn, thế mà ngươi còn dẫn y theo hả?”

“Chính vì y được lời từ mình năm nghìn điểm cống hiến nên ta mới dẫn y theo đó.” Vương Viễn cười nói: “Nếu không y trả nợ thế nào đây?”

“???”

Bôi Mạc Đình ngu người chả hiểu gì.



“Ngưu ca, sao ngươi lại tới đây?”

Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu thấy Vương Viễn đích thân đến tiền tuyến tìm mình thì kích động tiến lên chào đón, trong lời nói tràn ngập sự cảm kích.

Tên này mặc dù có hơi ngốc nhưng thái độ của người khác đối với mình ra sao y vẫn biết. Toàn bộ danh vọng y có hiện giờ đều nhờ hết vào thủ đoạn ngầm của Vương Viễn trước đó cả.

Cho nên lúc này Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu nghiễm nhiên liệt Vương Viễn vào danh sách ân nhân lớn.

Ngay cả Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ luôn ôm địch ý với Vương Viễn giờ cũng cho sắc mặt khá hơn.

“Dĩ nhiên là đi kiếm mối lớn rồi!” Vương Viễn nói: “Thuận tiện lại gọi ngươi đi cùng!”

“Thật hả? Để ta triệu tập các huynh đệ theo ngươi” Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu kích động không thôi, muốn đi gọi người ngay lập tức.

Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu phải nói là nghe theo Vương Viễn vô điều kiện.

“Không cần gấp!” Vương Viễn xua tay nói: “Hành động lần này chỉ có năm người! Một mình ngươi đi là đủ.”

“Hả? Một mình ta đi?” Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu hơi sửng sốt, cảm giác như mình đang nghe nhầm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận