Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 449: Ngươi tưởng mình là Kiều Phong đó hả?

Ba lão tăng Huyền Từ bị Vương Viễn nói một hồi đến á khẩu, dĩ nhiên sẽ không ra tay với Hư Thanh nữa, mà dốc hết vốn liếng đối chiến với Kiều Phong.

Thế nhưng người chơi không phải NPC, ở thế giới này, NPC mới là người sống sờ sờ, người chơi chẳng qua là người tham dự vào kịch bản, mọi thứ đều lấy lợi ích làm đầu.

Mọi người đến đây để bắt Kiều Phong, vì được làm đại sư huynh... Mấy thứ nhân nghĩa đạo đức, khoan dung từ bi vô dụng gì đó chẳng có tí ti quan hệ nào với bọn họ cả.

Người nào cản trở thì đánh người đó, đấy mới là tín điều của người chơi.

"Bằng một mình ngươi mà dám cản trở bọn ta hả?"

Đám người thấy Vương Viễn chỉ có một mình mà dám có ý đồ ngăn cản mười mấy người chơi thì đều tỏ vẻ khinh thường. Ở đây là trong trò chơi đấy, dù ngươi có tu vi và võ công cao hơn đi nữa thì cũng đâu thể một mình cản được mấy chục người?

Huỳnh Hoặc Thủ Tâm và Ba Nghìn Thế Giới đều là cao thủ nổi danh trong Thiếu Lâm tự, là người có tư cách làm đại sư huynh nhất.

Cao thủ ấy mà, ai nấy đều vô cùng tự tin vào thực lực của mình, lúc này Vương Viễn một mình ngăn cản trước mặt tất cả người chơi thì hiển nhiên là đang khiêu khích uy nghiêm của cao thủ.

Trong lòng Huỳnh Hoặc Thủ Tâm vốn đã khó chịu với đánh giá Vương Viễn là cao thủ đứng đầu của Phật Hải Vô Nhai rồi, trước đó tất cả mọi người bận tấn công Kiều Phong, mà Huyền Từ ở đây nữa nên gã không dám làm càn, nhưng giờ Vương Viễn lựa chọn đứng ở phe đối lập với người chơi, vừa khéo cho gã lý do để tấn công.

"Mau đi chết cho ta!"

Huỳnh Hoặc Thủ Tâm chợt quát một tiếng, tung người bay lên, hai chưởng đồng thời đánh ra, một biến thành hai, hai biến thành bốn…. Chưởng ảnh tầng tầng lớp lớp chụp về phía Vương Viễn.

"Ha ha!"

Cùng lúc đó Huỳnh Hoặc Thủ Tâm vẫn không quên giễu cợt đối thủ: "Ngươi tưởng mình là Kiều Phong đó hả? Ông đây chấp ngươi cả hai tay!"

"Ha ha!"

Vương Viễn mỉm cười, vận chuyển nội công đến cực hạn sử dụng chiêu [Kim Cương Hàng Thế], thoáng chốc chân khí đã trải khắp toàn thân, không tránh không né, tùy ý để chưởng lực của Huỳnh Hoặc Thủ Tâm đập lên người mình.

"Ầm ầm ầm ầm ầm…" (xin phép lược bớt N tiếng ầm)

Từng tiếng va chạm dồn dập vang lên, tất cả chưởng của Huỳnh Hoặc Thủ Tâm đều đập hết lên người Vương Viễn không sót cái nào.

Mà thanh máu trên đầu Vương Viễn lại chẳng hề nhúc nhích, như thể không hề bị tấn công mảy may.

Huỳnh Hoặc Thủ Tâm chỉ thuận miệng nói chấp Vương Viễn hai tay, mà Vương Viễn nhường gã hai tay thật…

Cố gắng chống đỡ một lớp chưởng lực của Huỳnh Hoặc Thủ Tâm, Vương Viễn thầm kinh ngạc.

Không thể không nói, nhìn Huỳnh Hoặc Thủ Tâm này dáng người nhỏ gầy không giống một cao thủ, nhưng sức mạnh thì hùng hậu hơn cả hắn đấy.

Hơn mười chưởng đánh tới khiến Vương Viễn nội tức cuồn cuộn, suýt nữa không đứng vững nổi. Nếu Thiên Thủ Như Lai Chưởng này cũng là công pháp tụ lực một phát giống như Nhất Phách Lưỡng Tán, chỉ sợ cho dù Vương Viễn có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể cũng không thể cản được nhẹ nhàng như thế.

So sánh với kinh ngạc trong lòng Vương Viễn, Huỳnh Hoặc Thủ Tâm còn kinh hãi hơn vạn phần.

Tuy rằng trên giang hồ đều biết, tu vi nội lực của Huỳnh Hoặc Thủ Tâm là đương kim vô địch, nhưng bản thân thật sự có bao nhiêu cân lượng, Huỳnh Hoặc Thủ Tâm vẫn tự hiểu rõ.

Huỳnh Hoặc Thủ Tâm là đệ tử thân truyền của Phương Chứng đại sư - Thiếu Lâm tự, bản thân trang bị tuyệt học Thiếu Lâm [Dịch Cân Kinh] đã đạt tới cảnh giới Tâm Lĩnh Thần Hội, nếu chỉ nói về nội công, thì trong giới người chơi hiện thời không ai có thể vượt qua gã.

Phải biết rằng, Vương Viễn cũng có trang bị [Dịch Cân Kinh], nhưng mới chỉ tới cảnh giới Có Chút Thành Tựu mà thôi, nếu không có mười tầng phật hiệu, Kim Cương Bất Hoại Thần Công và Nội Công Cơ Bản tầng mười cộng thêm, thì tu vi nội công của Vương Viễn chắc chắn không theo kịp Huỳnh Hoặc Thủ Tâm.

Huống chi, công pháp chính của Huỳnh Hoặc Thủ Tâm là Thiên Thủ Như Lai Chưởng - chính là một trong những công pháp cao cấp nhất của Thiếu Lâm tự với phạm vi đơn thể, cho dù là uy lực hay chiêu thức đều là võ công thượng thừa. Thậm chí Huỳnh Hoặc Thủ Tâm còn dám dùng bộ công pháp này để đối chiến trực tiếp với Kiều Phong, thì có thể thấy được gã tự tin với bộ công pháp này như thế nào.

Đánh không lại Kiều Phong, bình thường.

Dù sao đây cũng là một trong hai vị Mãnh Nhân vượt quá cấp 190 trong trò chơi, nhất là loại cao thủ thực chiến gặp mạnh thì mạnh gặp yếu thì càng mạnh hơn như Kiều Phong, bị một chiêu của Kiều Phong chụp cho nằm đất, Huỳnh Hoặc Thủ Tâm không hề ngạc nhiên.

Nhưng Vương Viễn là cái thứ gì chứ? Chỉ là một người chơi chưa tới cấp 40... hoàn toàn không thể so sánh với Kiều Phong, dựa vào cái gì mà người này có thể ương ngạnh đỡ một lớp chưởng lực của gã mà không rụng một cọng lông?

Huỳnh Hoặc Thủ Tâm nhìn tên đại hòa thượng béo trước mặt, bắt đầu có chút hoài nghi nhân sinh...

Thiên Thủ Như Lai Chưởng đánh ra, Huỳnh Hoặc Thủ Tâm bị rơi vào trạng thái cứng ngắc sau tấn công, không đợi gã thu chưởng hồi khí, [Đại Kim Cương Chưởng] của Vương Viễn đã đánh xuống ngực gã.

Huỳnh Hoặc Thủ Tâm tránh cũng không thể tránh, chỉ đành vội vàng vận nội khí bảo vệ trước ngực.

"Đùng!"

Một âm thanh nặng nề vang lên, một chưởng của Vương Viễn đánh lên ngực Huỳnh Hoặc Thủ Tâm.

Huỳnh Hoặc Thủ Tâm chợt cảm thấy một cỗ sức mạnh giống như dời núi lấp biển truyền tới, khiến gã không tự chủ được mà lui về phía sau bảy tám bước, thanh máu trên đầu rớt mất chừng một phần năm.

"Hả?"

"Hả?"

Đánh xong một chưởng, Vương Viễn và Huỳnh Hoặc Thủ Tâm đồng loạt nghi ngờ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận