Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 541: Ý nghĩa của giao dịch là tất cả mọi người đều thỏa mãn

“Tiền!” Thương Khung Thần Cái suy nghĩ một lúc, sau đó trả lời một cách chắc chắn.

“Không sai, vậy ngươi có tiền hay Phi Vân Đạp Tuyết có tiền?” Vương Viễn lại hỏi.

“Chuyện này...” Thương Khung Thần Cái cạn lời. Phi Vân Đạp Tuyết bên cạnh Vương Viễn không biết vô tình hay cố ý lại để lộ ra cấp bậc hội viên một cách nhàm chán.

Hồng Hoa hội không giống các bang phái khác có tập đoàn tài chính lớn tài trợ, bọn họ là một bang hội nghèo nàn chân chính... Tất nhiên mấy thứ như tiền sẽ không thể so được với đại gia. Sở dĩ tìm cao thủ tham gia Hoa Sơn Luận Kiếm, Thương Khung Thần Cái cũng là vì muốn thông qua hoạt động lần này, hấp dẫn sự chú ý của người khác, sau đó lôi kéo được tài trợ. Nhưng thật đáng buồn chính là, “Đánh giặc chưa thành người đã mất” (Câu gốc “Xuất sư vi tiệp thân tiên tử” trong bài thơ “Thục tướng” của Đỗ Phủ)…

“Hồng Hoa hội các ngươi đã bị loại ở Hoa Sơn Luận Kiếm lần này!” Vương Viễn nhắc nhở: “Nói cách khác từ giờ cho đến Hoa Sơn Luận Kiếm sang năm, ngươi sẽ phải nuôi không Đạo Khả Đạo. Y là một vị cao thủ, ngươi cho rằng chỉ với một trăm lượng vàng một tháng của ngươi có thể nuôi nổi y sao?”

“Chuyện này...”

Vương Viễn liên tục làm dao động Thương Khung Thần Cái, y không khỏi trở nên ngây ngốc.

Đúng vậy, ở trận đấu trước, khán giả đến xem cũng không ít, hơn nữa mấy pha Hightlight còn có thể được biên tập rồi đăng lên diễn đàn, sau đó bang hội đến tìm Đạo Khả Đạo tất nhiên không chỉ có một mình Đạo Khả Đạo. Khi đó nếu như trả cho Đạo Khả Đạo một trăm lượng vàng một tháng, vậy thì chẳng khác nào là bôi nhọ nhân tài. Dựa vào thực lực của Đạo Khả Đạo, năm trăm lượng vàng một tháng chắc chắn không gọi là nhiều.

Năm trăm lượng vàng... Đây không phải là một con số quá lớn đối với Hồng Hoa hội, có điều mỗi tháng năm trăm lượng vàng... đây sẽ là một khoản chi tiêu vô cùng xa xỉ!

Nhưng Hoa Sơn Luận Kiếm chỉ tổ chức một năm một lần, nói cách khác trong vòng một năm trước khi diễn ra đợt thi đấu tiếp theo, Đạo Khả Đạo cũng không có tác dụng gì mấy đối với sự phát triển của bang phái. Giữ Đạo Khả Đạo lại không chỉ không có tác dụng gì với bang phái, trái lại y còn là một cỗ máy ngốn tiền.

Bây giờ trận đấu cũng đã đánh xong, quả thật giữ lại y cũng không mang lại tác dụng gì lớn.

Vả lại các nhà tư bản đều là người thông minh, thi đấu đối kháng hoàn toàn không phải là trò chơi của một người. Chỉ có một nhân vật mạnh mẽ như Đạo Khả Đạo ở trong chiến đội, vậy thì thứ mà người khác vừa ý chắc chắn không phải là chiến đội này, mà chính là Đạo Khả Đạo... Trừ khi Hồng Hoa hội có thể tìm tới một đội có các vị cao thủ ngang tài ngang sức với Đạo Khả Đạo.

Hồng Hoa hội có thực lực này sao? Nếu bọn họ có thực lực như vậy thì đã không trông chờ vào việc muốn tìm các tập đoàn tài chính lớn tài trợ rồi!

Nói tóm lại, tiếp tục giữ Đạo Khả Đạo ở lại bang hội, không chỉ không dùng được, hơn nữa lại còn lãng phí tài nguyên, càng đáng sợ chính là nếu như bị một số bang hội lớn có bối cảnh nhìn chằm chằm, e rằng Hồng Hoa hội cũng sẽ bị vạ lây.

Đạo lý “Cá lớn nuốt cá bé” được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn trong thế giới giải tưởng này.

Yêu cầu của việc đàm phán là phải có nguồn vốn ngang nhau. Người có năng lực tiêu diệt ngươi, cướp người của ngươi trong phút chốc thì sẽ không bao giờ bỏ tiền ra đàm phán với ngươi.

So với việc giữ lại một gánh nặng thì chi bằng thuận nước giong thuyền đưa cho Vương Viễn. Đỡ khiến tên khốn khiếp này về sau lại thường xuyên gây phiền phức cho mình. Vương Viễn không thể tiêu diệt được Hồng Hoa hội, nhưng hắn chắc chắn có thể khiến Hồng Hoa hội ghê tởm đến chết.

Trong lúc y đang suy tư, Vương Viễn lại gửi một tin nhắn tới: “Đạo Khả Đạo gia nhập vào chiến đội của các ngươi bao lâu rồi? Ngươi bỏ ra bao nhiêu tiền?”

“Mới một tuần...” Thương Khung Thần Cái vội vàng nói: “Mới thanh toán một tháng tiền lương thôi.”

“Lão Ngưu ta cũng không phải loại người thích ép buộc người khác làm việc, cho ngươi năm trăm lượng vàng! Xem như là tiền bồi thường!” Vương Viễn viết năm trăm lượng vàng, nhấn vào nút chuyển khoản.

“Chuyện này...”

Nhìn thấy Vương Viễn chuyển tới năm trăm lượng vàng, Thương Khung Thần Cái vừa bất ngờ lại vừa vui mừng...

Cái tên này làm quá nhiều việc ác, đột nhiên làm một việc tốt sẽ khiến người ta cảm động không thôi.

Ở trong mắt của Thương Khung Thần Cái, Vương Viễn chính là một tên khốn khiếp không có chuyện ác nào là không làm. Tên nhãi này không đòi tiền mình, Thương Khung Thần Cái đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn rồi, hiện giờ hắn lại còn cho mình năm trăm lượng vàng, quả thật là Thương Khung Thần Cái cảm động không thôi, suýt chút nữa đã chảy cả nước mắt.

Đúng là người tốt, không chỉ giúp ta xử lý người chơi làm lãng phí tài nguyên, lại còn trả lại tiền cho ta... Trước kia ta đã trách nhầm tên hòa thượng này rồi.

“Ngươi yên tâm! Ta sẽ lập tức sa thải Đạo Khả Đạo!” Sau khi Thương Khung Thần Cái nhận tiền, y lập tức cam đoan với Vương Viễn.

Từ trước đến nay việc thuê người trong trò chơi đều vô cùng tùy tiện, không có hợp đồng lao động, cũng không có pháp luật bảo đảm, muốn sa thải một người chơi trong bang hội không phải chỉ cần phủi tay một cái sao?

Ở triều Tống có một tên thủ lĩnh thổ phỉ đã nói rằng: Muốn kiếm người lên núi thì phải cắt giảm...

Lời này đã từ rất lâu rồi, tuy rằng Vương Viễn cũng không quen tên thủ lĩnh thổ phỉ kia, nhưng hành động của bọn họ lại giống nhau cực kỳ.

Đạo Khả Đạo vừa mới ra khỏi khách sạn, còn chưa đi được bao xa thì đã nhận được tin nhắn do Thương Khung Thần Cái gửi tới ở kênh bang phái: “Lão Đạo, vì sao trận đấu kết thúc rồi mà vẫn chưa về bang thế? @ Đạo Khả Đạo.”

Thương Khung Thần Cái cũng không phải là loại người không biết xấu hổ, cho dù y muốn trục xuất Đạo Khả Đạo ra khỏi bang hội thì cũng phải tìm một lý do đường đường chính chính. Dù sao là một vị bang chủ, vô duyên vô cớ đá người ta thì cũng không được ổn cho lắm. Bây giờ công khai xử lý việc này ở trước mặt mọi người, vừa khiến mọi người tin tưởng và nghe theo, lại vừa không để lại dấu vết.

“Ta đi gặp một người bạn!” Đạo Khả Đạo sợ Thương Khung Thần Cái hiểu lầm, tiện tay trả lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận