Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 292: Lời nguyền

Phải biết rằng, đám người được gọi là Mặc gia quân kia, đều là cao thủ nổi danh trong nghề, được Phi Vân Đạp Tuyết hỗ trợ tài lực, bất luận là trang bị hay công pháp của bọn họ đều là số một, sức mạnh cá nhất ít nhất cũng phải nằm trong top mười bảng xếp hạng môn phái.

Mọi người còn kết hợp với Huyết Trích Tử tăng thêm hiệu quả chém giết khủng bố, một nhóm người Mặc gia quân tung hoành giang hồ lâu như vậy, cho đến nay vẫn chưa gặp được đối thủ.

Không ngờ bây giờ lại chật vật như vậy, không những bị người đánh cho tơi tả mà còn suýt chút nữa bị diệt sạch.

"Aiz, không biết lão Bạch có thể sống trở về được hay không..."

Đại hòa thượng Huyết Nguyệt chết đầu tiên thở dài một hơi, nghĩ đến đại đầu trọc Vương Viễn, trong lòng Huyết Nguyệt bây giờ vẫn còn sợ hãi.

"Con lừa trọc chết tiệt, bớt nói xui đi!" Nghe Huyết Nguyệt nói, hai người bị Tống Dương đâm chết khó chịu nói: "Lão Bạch thông minh nhất, nhất định có thể chạy thoát..."

"Các ngươi chưa đánh với hòa thượng kia, các ngươi không hiểu được!" Huyết Nguyệt lắc đầu nói: "Ta nghĩ lão Bạch chắc chắn cũng lành ít dữ nhiều."

"Hòa thượng..."

Mấy người Giới Yên nghe vậy, hơi sửng sốt, trên mặt đều lộ ra vẻ hoảng sợ.

Mấy người Giới Yên chết cũng khá là oan ức, vài người còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra đã bị hòa thượng kia đạp một cước choáng váng, lúc định thần lại thì đã xuất hiện ở điểm sống lại, mẹ nó, hòa thượng kia đúng là có độc.

"Haiz!"

Lúc mọi người còn đang thổn thức cảm khái, một vầng sáng trắng lóe lên, Mặc Bạch trợn mắt há miệng xuất hiện ở điểm sống lại. Hiển nhiên là Mặc Bạch cũng chết không rõ ràng, chưa hiểu cái gì đã bị Bôi Mạc Đình đâm một kiếm vào họng.

"Lão Bạch!"

Thấy Mặc Bạch cũng theo trở về đây, mọi người quay đầu đồng loạt liếc mắt trừng Huyết Nguyệt: "Chết tiệt, lão Bạch bị ngươi nguyền rủa chết rồi!!"

"Mẹ nó!" Huyết Nguyệt cực kỳ hoảng sợ, vội vàng nói: "Các ngươi đừng có nói linh tinh!"

"..."

Mặc Bạch mặt không biểu tình liếc mắt nhìn đám thuộc hạ, chợt thở dài một tiếng.

"Cầm được Huyết Trích Tử về không?" Giới Yên nhướng mày, nhỏ giọng hỏi.

"Không có!" Mặc Bạch lắc đầu.

Đám người Giới Yên lại không có chút ngoài ý muốn nào đối với đáp án này. Trong loại tình huống đó, tỷ lệ đoạt được lại Huyết Trích Tử gần như bằng không, Giới Yên cũng chỉ hỏi một chút lấy lệ.

"Hồn Châu đâu? Còn lại bao nhiêu?" Phong Hoa cũng sán lại.

Trong Đại Võ Tiên, vật phẩm nhiệm vụ có tỷ lệ rơi ra rất cao, ví dụ như loại vật phẩm nhiệm vụ quý hiếm như Bạch Đà Ngọc Lệnh, tỷ lệ rơi ra lên đến 100%.

Hồn Châu là đạo cụ nhiệm vụ, tỷ lệ rơi ra đương nhiên không thấp. Hồn Châu trong tay đám người Mặc Bạch, có một phần là giết người lấy được.

Hồn Châu đều ở chỗ Mặc Bạch, Mặc Bạch vừa chết, đương nhiên sẽ rơi ra không ít.

"Không còn viên nào!" Mặc Bạch mặt không cảm xúc, trong giọng nói mang chút tuyệt vọng.

"Không còn viên nào?!!!"

Nghe Mặc Bạch nói như vậy, mấy người Giới Yên trực tiếp ngây ngẩn cả người.

Tuy rằng xác suất rơi ra Hồn Châu rất cao, nhưng không thể nào rơi sạch như thế được chứ... Này con mẹ nó rốt cuộc là nhân phẩm như thế nào, vũ khí bị người cướp đi còn chưa tính, ngay cả Hồn Châu cung có thể rơi sạch không còn viên nào.

"Rất có thể là do ta giết quá nhiều người nên bị nguyền rủa..." Mặc Bạch suy đoán.

Trong trò chơi thật ra cũng không có thiết lập giết nhiều người tên đỏ sẽ rơi trang bị, nhưng theo như người chơi bản trước khi beta tiết lộ, giai đoạn hậu beta đã thiết lập lời nguyền.

Người chơi giết người quá nhiều sẽ phải gánh lời nguyền, khi bị giết xác suất rơi đồ cao đến mức có khi chỉ còn quần cộc, nhưng đi giết người xác suất rơi cũng cao, cũng có thể khiến người bị giết rơi chỉ còn cái quần cộc. Đây là một thuộc tính hai chiều, cao thủ bị nguyền rủa chỉ cần cẩn thận không bị vậy đánh thì có khả năng càng giết càng giàu, kẻ kém cỏi bị nguyền rủa nhất định sẽ trở thành cây ATM di động.

Đương nhiên, thường đi lại bên sông không thể không ướt giày, giai đoạn hậu beta có người mượn đặc tính của lời nguyền mà giết người khắp nơi đoạt trang bị. Cuối cùng bị những người chơi tham lam vây đánh, cực phẩm rơi đầy đất. Về sau những người chơi vây đánh hắn lại bắt đầu vì trang bị mà tàn sát lẫn nhau, dẫn đến sự kiện PK thảm nhất giai đoạn hậu beta.

Cho nên sau khi beta xong, thuộc tính nguyền rủa này cũng không xuất hiện, có người nói rất có thể nó đã trở thành thuộc tính ẩn.

Đấu pháp của Mặc gia quân lấy Mặc Bạch làm trung tâm bộc phát, phần lớn những người khác đều trong tình huống bị kiềm chế, cho nên đám người kia giết người vô số, trong đó 80% là chết dưới tay Mặc Bạch, hắn bị nguyền rủa cũng hợp tình hợp lí.

"Thật sự có thuộc tính nguyền rủa sao?" Phong Hoa bên cạnh vẻ mặt ngơ ngác, không ngờ tới cái loại truyền thuyết hư vô mờ mịt này lại thật sự tồn tại. Nếu không như vậy, ai cũng không thể giải thích được lí do Mặc Bạch bị rơi sạch Hồn Châu.

"Vậy giờ phải làm sao?"

Vẫn là Giới Yên tương đối thực tế, vấn đề suy nghĩ cũng trực tiếp nhất.

Những Hồn Châu này đều dùng tiền của Phi Vân Đạp Tuyết để mua, mọi người bận rộn lâu như vậy mới có thể thu thập được những Hồn Châu này, bây giờ bị người đánh cho rơi sạch, đương nhiên không có cách nào để quay về báo cáo kết quả nhiệm vụ.

"Có thể làm gì!"

Mặc Bạch buồn bực nói: "Cướp về thôi!"

"Cướp về?" Mặc Bạch vừa nói xong, da đầu mọi người đều tê dại một trận. Huyết Nguyệt càng hoảng sợ nói: "Lão Bạch, ngươi nghiêm túc sao?"

Một nhóm người Mặc gia quân đã giao thủ với đám người Một Đám Ô Hợp, biết rõ sự hung ác của đối thủ, một trận đoàn chiến vừa rồi, không chỉ bị đánh diệt cả đoàn, mà vũ khí quan trọng nhất của Mặc Bạch cũng đánh mất. Muốn cướp Hồn Châu từ tay bọn họ về là chuyện không thể nào.

"Ừ!" Mặc Bạch gật đầu chắc chắc chắc chắc: "Bây giờ chúng ta chỉ có thể đi tìm người của bốn đội khác hỗ trợ."

"Tìm bọn họ... Bọn họ sẽ giúp sao?"

Đối với đề nghị của Mặc Bạch, đám người Giới Yên có chút ngoài ý muốn. Năm đội ngũ cao thủ trong tay của Phi Vân Đạp Tuyết, Mặc Bạch là một đội nổi danh nhất, thậm chí việc cướp Hồn Châu đêu bị một đội của Mặc Bạch chiếm giữ hết khu vực tốt nhất Trung Nguyên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận