Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 481: Đại Lý Đoàn thị là cái thá gì

Nhà Phật học, nhà chính trị, nhà tư tưởng vĩ đại, và là Chưởng môn kiệt xuất nhất của phái Thiếu Lâm, Huyền Từ đại sư từng nói, trên thế gian này có hai loại phương pháp có thể chữa trị chưởng lực của Đại Kim Cương Chưởng.

Thứ nhất là y thuật của phái Tiêu Dao, và thứ hai chính là thần công Nhất Dương Chỉ.

Nói đến cũng thật trùng hợp, Tống Dương là người chơi duy nhất trên thế gian nắm giữ đồng thời cả hai loại phương pháp này.

Nếu y thuật của phái Tiêu Dao không thể đảm đương nổi, vậy thì dùng Nhất Dương Chỉ, suy cho cùng vẫn có cách.

"Nhất Dương Chỉ?"

Nghe Vương Viễn nói như vậy, Tống Dương cũng có chút bất ngờ, cho tới nay cô đều cho rằng Nhất Dương Chỉ là một môn võ học có tính tấn công cực mạnh, nhưng không ngờ nó còn có công dụng trị thương cứu người.

Tống Dương mở giao diện võ học ra, và nhìn phần giới thiệu công pháp của Nhất Dương Chỉ cẩn thận một lần. Quả nhiên, quả thật có ghi chú Nhất Dương Chỉ có thể trị thương ở một chỗ khuất mắt nhất.

Nhưng chẳng mấy chốc, Tống Dương lại ủ rũ: "Không được rồi, Nhất Dương Chỉ này phải có nội lực của Đoàn gia thúc giục, mới có thể phát huy tác dụng trị thương, vận dụng những nội công khác chỉ có thể đả thương người thôi."

"Chuyện này..."

Vương Viễn cũng có chút bất đắc dĩ.

Công pháp nội công và ngoại công trong "Đại Võ Tiên" có tính liên kết rất mạnh.

Công pháp cùng thuộc tính thì hỗ trợ lẫn nhau, công pháp khác thuộc tính thì ép buộc phải hợp nhau, hiệu quả công pháp cũng cực kỳ có hạn.

Ví dụ như Hàng Long Thập Bát Chưởng là võ học mạnh mẽ khủng khiếp. Nếu sử dụng nội công nhẹ nhàng để thúc giục thì sẽ chẳng ra gì cả, thậm chí uy lực còn không bằng võ học trung cấp bình thường.

Cùng một quy luật, Nhất Dương Chỉ cũng giống như vậy. Thân là tuyệt học của Đại Lý Đoàn thị, Nhất Dương chỉ là công pháp ngoại công được tạo riêng dựa theo nội công của Đoàn gia. Chỉ có sự bổ trợ từ nội công của Đoàn thị mới có thể phát huy toàn bộ uy lực.

Nếu không, cho dù Tống Dương có Dịch Cân Kịch trọn vẹn, cũng không thể phát huy được uy lực nên có.

"Hừ hừ!"

Thế nhưng thấy bộ dáng này của mấy người Vương Viễn, Tô Tinh Hà lại cười lạnh nói: "Đại Lý Đoàn thị là cái thá gì? Tiểu Vô Tướng Công của phái Tiêu Dao chúng ta không hình không dạng, có thể thúc giục toàn bộ công pháp trong thiên hạ! Chỉ là Nhất Dương Chỉ nho nhỏ mà thôi, có gì khó đâu?"

Lần này, Tô Tinh Hà ngược lại cũng không phóng đại. Trong cài đặt, Tiểu Vô Tướng Công là một môn nội công cực kỳ đặc thù. Tuy cấp bậc chỉ là cao cấp, nhưng môn nội công này có thể mô phỏng hình thái của các loại võ học nội công. Do đó có thể phối hợp với bất cứ công pháp nào, mà không làm suy yếu uy lực của công pháp.

Cho nên tính ứng dụng vào thực tế của môn công pháp này còn hơn hẳn cả tuyệt học.

Nội công trên người Tống Dương chính là Tiểu Vô Tướng Công, cho nên cô cũng có thể phát huy tác dụng trị liệu của Nhất Dương Chỉ.

Lời nói của Tô Tinh Hà khiến Tống Dương lấy lại sự tự tin.

Cô vận sức của Nhất Dương Chỉ, nhấn vào tám huyệt lớn quanh người A Châu. Cùng lúc đó, trước mặt Tống Dương xuất hiện thuộc tính sức khỏe của A Châu. Thuộc tính của nàng đang hồi phục từng chút một, mà nội lực của Tống Dương lại như nước chảy, cạn kiệt trong nháy mắt.

"Bốp!"

Một đường ánh sáng xám sáng lên, Tống Dương bị đánh văng ra, nằm trên mặt đất, sắc mặt của cô tái nhợt, một đường máu chảy ra từ khóe miệng.

Rất dễ nhận thấy, đây là tiêu hao nội lực quá đà... cần phải ngồi thiền hít thở.

Lại nhìn điểm sức khỏe của A Châu đã trở về không, khôi phục lại bộ dáng ban đầu.

"Thế này..."

Nhìn thấy Tống Dương tiêu hao hết nội lực, Vương Viễn không khỏi nhíu mày lại.

Nhất Dương Chỉ quả thực có hiệu quả, nhưng rõ ràng tu vi nội lực của Tống Dương không đủ.

Muốn cứu sống A Châu, hiển nhiên phải dùng Nhất Dương Chỉ phục hồi kinh mạch bị tổn hại trong một lần mới được.

Nhưng với tu vi nội lực của Tống Dương, nghiễm nhiên vẫn còn kém rất nhiều.

Việc này đã có chút khó khăn rồi đây. Chẳng lẽ bây giờ lại đi tìm Hạt Bồ Đề cho Tống Dương để cô cắn dược nâng cao nội lực chắc? E rằng cho dù có gặm tám đến mười Hạt Bồ Đề cũng không có tác dụng.

Nhìn từ tốc độ tiêu hao nội lực, chưa nói đến Tống Dương, cho dù là người chơi Huỳnh Hoặc Thủ Tâm có nội công đệ nhất giang hồ, cũng không thể ngăn cản được việc tiêu hao. Chẳng trách Huyền Từ lại nói, trên thế gian này chỉ hai người có thể dùng chân khí giữ mệnh cho A Châu.

Hai người có thể dựa vào chân khí để giữ mệnh cho người khác, một người là Trương Tam Phong, một người là Kiều Phong. Tuy hai người này đều có chữ "Phong", nhưng con đường nội công lại hoàn toàn khác nhau.

Trương Tam Phong dựa vào nội công lâu đời của phái Võ Đang, mà Kiều Phong thì lại dựa vào tốc độ hồi phục nội lực nhanh.

Mario ngược lại cũng là đạo sĩ của phái Võ Đang, nhưng nội công của tiểu tử này chỉ so được với lượng dữ trữ như biển đó của Trương Tam Phong.

Hoàn toàn không đáng để nhắc tới. Thế nhưng đối với tốc độ hồi phục mà nói, tuy Vương Viễn không thể so được với Kiều Phong, nhưng chắc chắn không yếu.

Dù sao thì nội công cơ bản cũng là cảnh giới tầng mười, tiêu hao nội lực tầng bảy có thể không ngừng sản sinh.

Nhưng vấn đề là Vương Viễn có đủ nội lực, nhưng hắn lại không có Nhất Dương Chỉ.

"Ôi..."

Nghĩ đến điểm này, Vương Viễn không nhịn được mà thở dài nói: "Đáng tiếc!"

"Sao thế?" Mario kỳ lạ hỏi: "Ngươi lại có ý kiến thối nát gì nữa đấy?"

"Sớm biết vậy ta đã giữ Nhất Dương Chỉ này cho mình học rồi..." Vương Viễn lắc đầu, nếu lúc trước mình học Nhất Dương Chỉ, thì nào có phiền phức như vậy.

"Với ngộ tính đó của ngươi cũng học được sao?" Mario cười.

"..."

Vương Viễn yên lặng một chút, lại càng thêm buồn bực.

"Ha ha ha!"

Lúc này, Tô Tinh Hà lại nở nụ cười cực đê tiện: "Ngươi không có Nhất Duơng Chỉ, lẽ nào không thể tạm thời truyền nội lực của ngươi cho người biết nó hay sao?"

"???"

Bạn cần đăng nhập để bình luận