Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1549: Cẩm Thành

Người này có pháp thuật cấp cao, còn có tiên kiếm, nhưng ngay cả lý thuyết ngũ hành tương sinh tương khắc cơ bản nhất cũng không biết, may mà cô ta có tiền, nếu không Vương Viễn cũng không dám tưởng tượng cô ta sẽ luyện thành dạng phế vật gì.

Vương Viễn bất đắc dĩ nói lại kiến thức ngũ hành tương sinh tương khắc cơ bản nhất cho Tố Niên Cẩn Thời nghe.

Tố Niên Cẩn Thời nghe xong, cực kỳ khoa trương nói: “Thần kỳ như vậy hả? Ngươi thật là lợi hại! Chẳng trách ta cứ cảm thấy tiên kiếm không được mạnh lắm… Bay cũng không nhanh.”

“Lợi hại cái rắm! Thần kỳ cái lìn ấy… Đây là thường thức cơ bản, có hiểu không?” Đối với tán dương của Tố Niên Cẩn Thời, Vương Viễn chẳng hề thấy vui vẻ chút nào.

Hắn cứ cảm thấy con nhỏ này đang giễu cợt mình.

Nhưng Tố Niên Cẩn Thời lại vô cùng xúc động nói: “Ngươi làm sư phụ của ta đi!”

“Hả?”

Vương Viễn sững sờ hỏi: “Ngươi đang nói chuyện vớ vẩn đấy à? Ta làm sư phụ của ngươi? Tu vi của ta còn chưa cao bằng ngươi đâu!”

Tố Niên Cẩn Thời nghiêm túc nói: “Không liên quan gì đến tu vi cả, ta thấy ngươi rất lợi hại, những thứ ngươi kể chẳng ai buồn dạy cho ta.”

“Tại sao?”

Vương Viễn thấy quái quái khi không ai chịu dạy mấy kiến thức cơ bản này cho cô ta.

“Bởi vì bọn họ cảm thấy ta sẽ hiểu!”

Vương Viễn: “…”

Hay lắm, con nhỏ này mặc một đống trang bị cao cấp trên người, pháp thuật đứng đầu, liếc mắt nhìn cái biết ngay là đại cao thủ, ai dám nói cô ta phối đồ không đúng chứ. Có khi còn có người hoài nghi cuộc đời rồi học theo cách phối hợp kỹ năng của cô ta ấy chứ.

Tố Niên Cẩn Thời lại nói tiếp: “Ngươi mặc dù hèn hạ đến độ khiến người ta phát cáu, nhưng lại chỉ cho ta biết những thiếu sót của mình, chân thành hơn người khác nhiều, cũng đủ tự tin, ngươi nhất định là một cao thủ.”

Xem ra con nhỏ này chỉ ngu ngơ với trò chơi mà thôi, chỉ số thông minh ở những phương diện khác vẫn rất cao, cũng biết lập luận để phân biệt cao thủ đấy chứ.

Song cô ta dùng phương pháp này để suy luận Vương Viễn là cao thủ khiến hắn đột nhiên có chút hoài nghi phải chăng mình không đủ nổi tiếng.

“Ta tên là Ngưu Đại Xuân. Ngươi từng nghe nói đến tên ta chưa?” Vương Viễn hơi mất mát hỏi.

Tố Niên Cẩn Thời nhìn Vương Viễn một chốc rồi hỏi: “Ngươi nổi tiếng lắm hả?”

“Ta…”

Vương Viễn không biết nên phản bác thế nào.

Nhỏ này không hề đơn giản đâu, có thể chơi game online thành offline cũng chẳng dễ dàng gì.

“Sư phụ…”

Tố Niên Cẩn Thời thấy Vương Viễn không nói lời nào, chủ động hỏi: “Người còn gì để dạy ta không?”

“Không được gọi ta là sư phụ!” Vương Viễn xua tay nói: “Ta không có gì để dạy ngươi cả, sau này tốt nhất là ngươi chỉ học pháp thuật hệ thủy với dùng trang bị hệ thủy thôi.”

“Ồ…”

Tố Niên Cẩn Thời gật đầu, ném Nam Minh Ly Hỏa vào túi đeo lưng, sau đó lại lôi từ trong ngực ra một thanh phi kiếm màu xanh da trời.

“Cái này… Cũng là tiên kiếm hả?”

Thấy màu sắc ánh sáng của trang bị, Vương Viễn ngạc nhiên hỏi.

Người bình thường có một thần binh đã chẳng dễ dàng rồi, thế mà trong ngực con nhỏ này lại cất giữ hai thanh tiên kiếm, đúng là khủng khiếp.

“Đúng vậy, thanh kiếm này tên là Thái Nhất Linh Tiên Kiếm, tên khó nghe, những thứ khác cũng không đẹp mắt bằng Nam Minh Ly Hỏa Kiếm.” Tố Niên Cẩn Thời nói.

“Những thứ khác? Ngươi rốt cuộc có bao nhiêu thanh tiên kiếm?” Vương Viễn cảnh giác hỏi.

“Năm hay sáu thanh gì đó.” Tố Niên Cẩn Thời nói: “Theo lời sư phụ người nói thì mỗi một thuộc tính ít nhất một món.”

Vương Viễn: “…”

Hay lắm, lần này gặp phải dân chơi rồi, năm sáu món tiên kiếm, Phi Vân Đạp Tuyết cũng không dám chơi lớn như vậy đâu, Vương Viễn biết hắn chỉ có duy nhất một thanh tiên kiếm là Thái Ất Phân Kiếm Quang mà hắn dùng Ỷ Thiên Kiếm để luyện chế.

Hàng tích trữ trong tay con nhỏ này còn nhiều hơn cả Phi Vân Đạp Tuyết.

“Sư phụ, tiếp theo chúng ta đi đâu?” Tố Niên Cẩn Thời lại hỏi.

“Ta không phải sư phụ ngươi, ngươi là sư phụ ta mới đúng!” Vương Viễn cảm thán.

“Đừng vậy mà, con có thể trả học phí cho người!” Tố Niên Cẩn Thời nói.

“Vậy ngươi là đại gia của ta!” Vương Viễn buông tay.

Một miếng keo da chó bám dính như vậy, muốn gỡ cũng gỡ không nổi.

Bây giờ Vương Viễn đã Trúc Cơ tầng năm, dĩ nhiên trước tiên phải trở về chủ thành một chuyến, kiếm chút pháp thuật trang bị gì đó trên chợ.

Thổ Giáp Thuật tăng cường phòng ngự, Vương Viễn không cần, Sơn Hà Băng Liệt có hạn chế địa hình, Vương Viễn coi thường, thứ hắn thích nhất là pháp thuật hệ hỏa.

Vương Viễn mở Thiên Biến Vạn Hóa ra, chuyển sang hình dáng của Lăng Hư Tử.

Thân hình Vương Viễn vặn vẹo một hồi, sau đó hóa thành một đạo nhân lùn tẹt, lưng đeo trường kiếm màu xanh, bên hông giắt chiếc hồ lô, tiên khí lượn lờ vây quanh.

“Sư phụ lợi hại thật đấy!” Tố Niên Cẩn Thời lần đầu bắt gặp thuật biến hóa, phục đến sát đất.

Đúng là chút kiến thúc cũng không có!

Vương Viễn lôi Thần Hành Phù ra xé nát, một luồng sáng bao trùm lấy hắn.

Một khắc sau, Vương Viễn đã xuất hiện ở chủ thành ngay cạnh thôn Ngọa Ngưu – Cẩm Thành.

Bảy môn phái lớn lấy kiếm phái Thục Sơn và Nga Mi làm chủ, xưng là Thục Sơn Minh, Cẩm Thành nằm ở vị trí trung tâm của bảy tiên môn lớn.

Là trung tâm của thiên hạ chính phái, đây là chủ thành lớn nhất Tiên Linh Giới, không gì sánh bằng.

Đệ tử các môn phái đều tụ tập ở đây.

Sau khi đặt chân tới Cẩm Thành, Vương Viễn nhất thời bị cảnh tượng trước mặt làm cho ngây người.

Ngọa Ngưu chỉ là một thôn trang bình thường, mặc dù rất lớn nhưng bố trí không khác tân thủ thôn ở phàm giới bao nhiêu.

Lúc mới lên Tiên Linh Giới, Vương Viễn còn thầm chửi tổ kế hoạch trò chơi sống nhờ thành tích trong quá khứ, tùy tiện mượn một tài liệu thực tế nào đó áp dụng vào, thay đổi qua loa tí vẻ ngoài là xong.

Nhưng hôm nay tới Cẩm Thành, Vương Viễn rốt cuộc cũng hiểu ra vì sao trò chơi này được gọi là “tác phẩm đồ sộ cấp sử thi”.

Vị trí của Vương Viễn hiện tại là truyền tống trận ngay giữa Cẩm Thành, cũng là khu vực cốt lõi ở đây.

Đình đài lầu các mang đậm hơi thở cổ xưa không nói, dù sao tổng kết lại chỉ có một chữ: Lớn.

Tất cả kiến trúc đều hùng vĩ và tráng lệ, cao đến trăm trượng, ngoài truyền tống trận là khoảng sân lớn chu vi ngàn mét có thừa, một mái vòm từ dưới mấy trăm trượng kéo thẳng vào giữa khu buôn bán.

Toàn bộ Cẩm Thành lơ lửng giữa không trung, quanh khu chủ thành còn được bao bọc bởi vô số linh đảo trôi nổi, trên linh đảo dựng nhiều kiến trúc, linh đảo cao nhất cách mặt đất cả ngàn trượng, là chỗ ở của thành chủ Cẩm Thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận