Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 493: Cao thủ đứng đầu Lục Phiến Môn

Ai cũng có chuyên môn của mình, Điều Tử xét cho cùng vẫn là dân chuyên, trình độ nghề nghiệp cao hơn người bình thường rất nhiều.

Lúc này, ý trong lời nói của hắn đã rất rõ ràng.

Muốn cứu Kiều Phong đi cũng được, nhưng trước hết Vương Viễn phải đánh bại Điều Tử và ba nha dịch đã, như vậy hắn mới không bị cho là vì tình riêng mà làm trái luật.

"Như vậy có được không?"

Vương Viễn hơi khó xử, nhưng cảm thấy ngại ngùng nhiều hơn.

Điều Tử rõ ràng mở cửa sau cho hắn.

Vương Viễn không phải mới quen biết Điều Tử ngày một ngày hai, hiểu rõ hắn là người coi trọng nguyên tắc, lần trước ở Cái Bang hắn đã nhường một lần nhiệm vụ cho mình rồi, lần này lại để mình đi cửa sau, điều này khiến Vương Viễn có chút áy náy trong lòng.

Dù sao hiện tại trên người Điều Tử có nhiệm vụ mà Vương Viễn thì không, chỉ vì ham muốn cá nhân mà khiến bạn bè không làm được nhiệm vụ, hắn cũng ngại lắm.

Hơn nữa, dưới tình huống bình thường Vương Viễn không muốn ra tay với bạn bè, tuy nói trong trò chơi có chết một hai lần cũng chẳng đáng lo ngại nhưng lỡ như ra tay tẫn nhất tí, không phải sẽ tổn thương tình cảm sao?

"Không vấn đề gì!"

Điều Tử khoát tay cười bảo: "Vừa khéo ta cũng kính nể thái độ làm người chính trực và cao cả của bang chủ Kiều Phong, hơn nữa ta cũng muốn tham gia vào lần Hoa Sơn Luận Kiếm sắp tới. Ngưu ca có tu vi và tinh thần võ học cao cường, nhân cơ hội này ta muốn phán đoán chút xem trình độ của mình đến đâu. Yên tâm đi, ta sẽ dốc hết sức đối phó, tuyệt đối không nương tay đâu!"

Dứt lời, Điều Tử vươn tay phải vỗ vào bên hồng, trường đao lao ra khỏi vỏ được hắn nắm trong tay.

Đao vừa ra, hai mắt Vương Viễn lập tức sáng lên. Hắn bật thốt: "Đao tốt đấy!"

Cây đao của Điều Tử rộng ước chừng một bàn tay, vừa ra khỏi vỏ đã tỏa ra sức nóng, lao nhanh như một ngọn lửa, hiển nhiên không phải thứ tầm thường.

"Khà khà! Ngưu ca cẩn thận đấy, đây là bảo đao Hoàng đế tự mình tặng ta sau khi phá vụ án lần trước đó!" Điều Tử mỉm cười, có thể nhìn ra được hắn vô cùng kiêu ngạo, hơn nữa cực kỳ có niềm tin để thể hiện điều đó.

"Vậy xin đắc tội!"

Vương Viễn bước chân trái về phía trước một bước, hạ thấp trọng tâm, tay phải bảo vệ bên hông, tay trái ngoắc ngoắc về phía Điều Tử.

"Xem đao đây!"

Điều Tử chợt quát một tiếng, tay phải đẩy trường đao về phía trước, vũ khí tuột khỏi tay hắn, lao thẳng về phía Vương Viễn.

Hai người cách nhau chỉ mấy mét mà thôi, chớp mắt đại đao của Điều Tử đã lao đến.

"Ha ha!"

Vương Viễn có tốc độ phản ứng bực nào chứ, thấy trường đao lao tới thì chẳng chút hoang mang, tay trái vung từ trái sang phải, đập vào lưỡi đao.

"Bốp!"

Vương Viễn chợt cảm thấy bàn tay nóng lên, đại đao đã bị đập văng khỏi quỹ tích ban đầu.

Chớp mắt khi trường đao rời khỏi tay, Điều Tử đột ngột đạp hai chân xuống đất, sử dụng khinh công [Thiên Lý Truy Tung] của Lục Phiến Môn, vọt theo sát phía sau.

Lục Phiến Môn không có đặc điểm riêng biệt gì, cũng không dạy võ học nhưng lại có một môn khinh công không gì sánh bằng.

Khoảnh khắc Vương Viễn dùng tay đẩy lệch đại đao ra, Điều Tử đã bay tới, duỗi tay phải thành hình trảo tóm lấy chuôi đao, cổ tay xoay chuyển, trường đao lia ngang, thuận thế chém một nhát.

"Vù!"

Đại đao mang theo sức lửa cực nóng, lia từ phải sang trái bổ về phía Vương Viễn.

"Ôi cha!"

Vương Viễn nhìn thấy một chiêu này của Điều Tử thì không khỏi bội phục trong lòng.

Tên này cũng là người thông minh, IQ chiến đấu quả thực không thấp.

Ném đao đi rồi lại tiếp đao, đòn công kích hai giai đoạn này nhìn như không có bất kỳ điểm sáng nào, kỳ thực là một đấu pháp vô cùng thông minh.

Điều Tử biết bản lĩnh của Vương Viễn, nếu hắn cầm đao tấn công thì nói thẳng này, cho dù Vương Viễn không tránh nổi cũng có thể phòng ngự, đến lúc đó mình muốn đánh ra đao thứ hai nhất định có một khoảng công kích cứng ngắc.

Nhưng nếu biến đao thành ám khí ném đi, Vương Viễn tất nhiên sẽ ra tay ngăn cản hoặc né tránh, cứ như vậy hắn sẽ dính khoảng công kích cứng ngắc, Điều Tử tiếp lại đao thì không dính, vừa dễ dàng đảo khách thành chủ vung đao thứ hai mà không có bất kỳ trở ngại nào.

Dĩ nhiên điều kiện tiên quyết để đánh ra chiêu này là thân pháp phải đủ nhanh… nếu không đao khách không có vũ khí kết cục sẽ thảm vô cùng.

Không thể không nói, trong trò chơi rất nhiều người chơi hàng cao thủ đều chưa từng học võ bao giờ, nhưng lại lợi dụng quy tắc trò chơi đến cực điểm. Ví dụ như lúc trước Bạch Hạc Lưỡng Sí làm động tác xoay người rút kiếm và Điều Tử mới nãy tiếp đao hoàn thành liên kích hai giai đoạn, đây là kỹ xảo nhỏ cực kỳ thực dụng, Vương viễn còn chưa từng nghiên cứu đến.

Đúng như Điều Tử tính toán, hiện giờ Vương Viễn đang trong khoảng công kích cứng ngắc.

Trong trò chơi, người chơi tấn công có lực phán định càng cao thì thời gian công kích cứng ngắc càng dài. Vương Viễn là một người chơi thuần lực lượng, lực phán định cao không gì sánh bằng, thời gian cứng ngắc so với người chơi thiên về thân pháp lâu hơn không ít.

Trong trò chơi, người chơi tấn công có lực phán định càng cao thì thời gian công kích cứng ngắc càng dài. Vương Viễn là một người chơi thuần lực lượng, lực phán định cao không gì sánh bằng, thời gian cứng ngắc so với người chơi thiên về thân pháp lâu hơn không ít.

Mặc dù lúc này Vương Viễn đã sớm phản ứng lại, thế nhưng khiếm khuyết trên thân thể không cho phép hắn né tránh.

Song chiêu xoay người lại phá cứng ngắc không phải Bạch Hạc Lưỡng Sí sáng tạo, Vương Viễn xê dịch chân, dùng một chiêu “Túc Đạp Thiên Tuyền” mạnh mẽ quay người lại, tránh được phần ngực yếu hại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận