Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 598: Thi đấu khu vực bắt đầu

Chiến đội Một Đám Ô Hợp được phân đến chiến khu thứ năm.

Không giống với thi đấu vòng loại lúc trước, thi đấu thăng hạng lần này rõ ràng là bài bản hơn rất nhiều.

Lúc trước khi thi đấu vòng loại, người chơi chỉ có thể ngồi ở khán phòng chờ hệ thống truyền tống.

Mà thi đấu thăng hạng, người chơi dự thi có phòng nghỉ ngơi riêng biệt, còn có thể theo dõi trận chiến một cách cận cảnh.

Sau khi dựa theo chỉ thị của hệ thống bước vào sân đấu, cảnh tượng trước mắt thay đổi, đám người Một Đám Ô Hợp đã được truyền tống tới phòng nghỉ số năm.

Lúc này bên trong phòng nghỉ đã có rất nhiều người đang ngồi.

Tuy nói là phòng nghỉ ngơi riêng biệt, nhưng năm mươi đội ngũ tập hợp lại, ít nhất cũng phải có năm trăm người, rộn ràng nhộn nhịp, mức độ ồn ào này cũng không kém khán phòng là bao.

“Ha ha ha! Những người này cũng là chiến đội tham gia Hoa Sơn Luận Kiếm lần này sao? Trông thật kỳ quái...”

Tìm được vị trí của mình, đám Vương Viễn vừa mới ngồi xuống, người chơi xung quanh lập tức xì xào bàn tán.

Thế giới thực có rất nhiều người trông mặt mà bắt hình dong, mà trong thế giới trò chơi thì việc này lại càng trở thành một thói quen.

Người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân!

Hễ là người chơi cao thủ, trang bị tốt tạo hình sẽ vô cùng ngầu, đây là một loại thưởng thức.

Đám người Một Đám Ô Hợp thì lại hoàn toàn trái ngược, ngoại hình của bọn họ vô cùng quái dị.

Vương Viễn là hòa thượng Thiếu Lâm, nhưng lại mập mạp cường tráng, hung hãn như đạo tặc.

Mario là một vị đạo sĩ, đáng nhẽ mái tóc trắng phau của gã sẽ khiến người khác cảm thấy tiên phong đạo cốt, nhưng vẻ mặt đáng khinh kia lại khiến hình tượng của Mario càng trở nên kỳ dị.

Bôi Mạc Đình thì khỏi phải nói, áo đỏ như máu, không tài nào phân biệt được là “đực” hay “cái”.

Trường Tình Tử đến từ Tây Vực, cách ăn mặc cũng cực kỳ “thời trang”.

Ngay cả bộ quan phục của Điều Tử, dưới sự phụ trợ của bọn họ, có vẻ như cũng chả ra ngô ra khoai.

Điều càng khiến mọi người buồn cười chính là Độc Cô Tiểu Linh.

Bản thân cô nàng cũng không có vấn đề gì lớn, chỉ là tên của cơ quan con rối đứng đằng sau cô lại không khỏi khiến người ta suy nghĩ miên man.

“Chúng ta cách bọn họ xa một chút đi...”

Phi Vân Đạp Tuyết và Tống Dương có thể coi là tương đối bình thường, không nhịn được mà tạo khoảng cách với đám Vương Viễn.

Đám Vương Viễn cũng không phản đối vị trí này, bệ vệ ngồi ở chỗ đó.

Không khó để nhìn ra, những người này đã quá quen với ánh mắt kỳ dị của mọi người rồi.

“Em gái, tại hạ là Cóc Xanh Trường An, thêm bạn được không!”

Lúc này, đột nhiên có một vị đệ tử Cái Bang có dáng người tráng kiện bước tới trước mặt Độc Cô Tiểu Linh, tự cho là đẹp trai nở một nụ cười dâm đãng, Độc Cô Tiểu Linh thấy vậy, rất muốn cho gã một đấm.

Thêm bạn ở trong trò chơi tương đương với việc thêm WeChat ở ngoài hiện thực, người chơi Cái Bang kia có ý đồ gì tất nhiên không cần nói cũng biết.

Không có lửa làm sao có khói, con rối của Độc Cô Tiểu Linh có cái tên “đau trứng” như vậy, cũng khó trách sẽ bị người khác quấy rầy.

“Cút!”

Độc Cô Tiểu Linh thậm chí còn không thèm nhìn Cóc Xanh lấy một cái, thản nhiên thốt ra một chữ.

Cóc Xanh người cũng như tên, gã trực tiếp xanh mặt.

“Ha ha!”

Gã cười ngượng nghịu, trở lại đội ngũ của mình.

“Cóc, lại bị từ chối nữa hả?”

Đồng đội của Cóc Xanh nhao nhao lên tiếng đùa bỡn.

“Đâu có đâu có, có thấy nàng ấy nói chuyện với ta không? Ta đã “bắt” được nàng ấy rồi!” Vẻ mặt của Cóc Xanh vô cùng đắc ý.

“Trâu bò, trâu bò! Thật đúng là hình mẫu của chúng ta!”

Đồng đội của Cóc Xanh giơ thẳng ngón tay cái, lên tiếng tán thưởng từ tận đáy lòng.

“???”

Đám Vương Viễn xem đến mức trợn mắt há hốc mồm.

Dù sao cũng là chiến đội của một trăm chủ thành tới đây tham gia thi đấu thăng hạng, quả nhiên kẻ lập dị nào cũng có.

“Xuỵt, đừng ồn ào nữa! Hoạt động bắt đầu rồi!”

Ngay lúc mọi người đang ồn ào nhốn nháo, đột nhiên một giọng nói vang lên bên tai tất cả mọi người, tuy rằng âm lượng không lớn, nhưng lại vô cùng rõ ràng truyền vào trong tai của mọi người.

Bên trong phòng nghỉ đột nhiên trở nên im lặng cực kỳ.

"?"

Vương Viễn nghe vậy không khỏi nhíu mày.

Bên trong phòng nghỉ có tầm năm, sáu trăm người, có thể đưa tiếng động đến tai mọi người rõ ràng như thế, có thể thấy được trình độ nội công của người này cực cao. Có lẽ không kém hơn hắn là bao.

Vương Viễn luyện được nội công được xưng là số một thiên hạ [Dịch Cân Kinh], còn là bản gốc. Trình độ nội công có thể ngang hàng với Vương Viễn, có thể thấy người này cũng không phải cấp bậc bình thường.

Theo tiếng động nhìn qua, lại chỉ thấy trước phòng nghỉ có một đệ tử Võ Đang ngồi, giọng nói kia là từ hắn phát ra.

"Hửm?"

Lúc thấy được diện mạo của đệ tử Võ Đang kia, Vương Viễn sờ sờ gáy. Tên đệ tử Võ Đang này nhìn thật quen mắt.

Có thể không quen mắt được sao?!

Người chơi Võ Đang kia không phải ai khác, chính là Non Sông Gấm Vóc bị Vương Viễn lừa chết khi trước.

Mà đội người chơi đang ngồi bên cạnh gã chính là chiến đội của Sơn Nhạc Minh - Ngũ Nhạc Hùng Phong.

"Ha ha! Lợi hại không!"

Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Vương Viễn, Mario đắc ý nói: "Đây chính là cao thủ đứng top của phái Võ Đang ta, Non Sông Gấm Vóc. Có người nói gã đã học được Thái Cực Thần Công rồi đấy. Đây chính là nội công nổi tiếng ngang ngửa với Dịch Cân Kinh đó."

Vẻ mặt này của Mario, không khác gì người học được Thái Cực Thần Công mới là gã.

"Thái Cực Thần Công, Thái Cực Chân Khí... A, ta nhớ rồi. Hóa ra là gã."

Nghe Mario nói như vậy, Vương Viễn cũng sực nhớ ra tên đệ tử Võ Đang này là ai.

"Ngươi gặp gã rồi?" Mario kỳ quái hỏi.

Non Sông Gấm Vóc là cao thủ chuyên nghiệp, khác hoàn toàn với người chơi bình thường, huấn luyện mới là việc chính của bọn họ, rất ít khi xuất đầu lộ diện.

"Đã gặp! Bại tướng dưới tay!"

Vương Viễn khoe khoang không chút kiêng nể gì.

Tuy rằng Non Sông Gấm Vóc thật sự không phải là đối thủ của Vương Viễn. Nhưng Non Sông Gấm Vóc gã chết ở trong tay BOSS, Vương Viễn cũng chỉ là trợ công mà thôi... Cái danh bại tướng dưới tay này có chút quá phận.

"Gì?!"

Nghe thấy lời Vương Viễn, những người khác đồng loạt cả kinh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận