Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1248: Tử Hà Thần Công thăng cấp

Ngay khi tất cả mọi người đều đang hoảng sợ trong lòng, thì trên bầu trời truyền tới thông báo của hệ thống.

[Thông cáo giang hồ: Đội ngũ người chơi Bạch Hạc Lưỡng Sí đã thành công qua cửa… sự tích của bọn họ sẽ mãi mãi được lưu vào sử sách giang hồ, hy vọng những thiếu hiệp nữ hiệp khác tiếp tục cố gắng…]

“Ặc!”

Cùng với thông báo giang hồ vừa dứt, toàn bộ người ở cửa vào phụ bản đều xôn xao, đặc biệt là đội ngũ qua cửa thất bại, lại càng vô cùng ngạc nhiên. Bọn họ đã trải qua phụ bản, cho nên càng biết rõ độ khó của phụ này cao bao nhiêu.

Mỗi khi một phụ bản mới xuất hiện, có cực ít người có thể qua cửa ngay lần đầu tiên. Cho dù thực lực của ngươi có cao đến đâu, chỉ huy tốt cỡ nào, phối hợp có không chê vào đâu được đi chăng nữa, cũng vẫn phải tổng kết kinh nghiệm thất bại qua nhiều lần, nghĩ đủ mọi cách, mới có thể thông qua cửa phụ bản.

Cho nên ở tình huống bình thường, muốn qua cửa một phụ bản mới, ít nhất cũng phải ba đến năm ngày, mà loại phụ bản cỡ lớn kiểu đoàn đội này yêu cầu thời gian dài hơn.

Mà độ khó của bản đoàn đội [Vây Công Đỉnh Quang Minh] này, lại càng vô cùng khác thường.

Từ khi phụ bản mở cho đến hiện tại cũng mới có gần một ngày thôi, người chơi có điều kiện đánh phụ bản, không có người nào không phải cao thủ tinh anh từ cấp tám mươi trở lên, có năng lực học tuyệt học môn phái. Nhưng đều không có ngoại lệ, những đội ngũ này đều qua cửa thất bại hết, phần lớn đội ngũ đều chịu thiệt bởi Ngũ Hành Kỳ tại hoang mạc trong màn đầu tiên, ngẫu nhiên có vài đội ngũ may mắn đánh được đến cảnh hai, thì cũng đều thua trong cảnh sơn cốc, bị Cự Mộc Kỳ đập thành thịt vụn. Cho đến tận bây giờ, thậm chí cũng chưa có người nào từng trông thấy Liệt Hỏa Kỳ và Hồng Thủy kỳ trông ra sao.

Mà một nhóm người Vương Viễn chỉ với nhân số thấp nhất là hai mươi người, lại thông qua bản đoàn khó đến dọa người này trong một lần, cho dù mọi người đều biết thực lực của Vương Viễn và Bạch Hạc Lưỡng Sí siêu nhiên, những vẫn có hơi khó tưởng tượng ra được.

Đương nhiên, lúc này, những người thông minh đã thêm Vương Viễn và Bạch Hạc Lưỡng Sí vào thanh bạn tốt, đã bắt đầu nói riêng: “Lão đại, có thể bán chiến lược được không… ta trả giá cao!”

“Lão đại, có mang tài khoản phụ không, ta ra giá cao…”

Một loạt tin nhắn được gửi tới không ngừng nghỉ, đám người Vương Viễn đều mang vẻ mặt sụp đổ.

Một nhóm người Thần Uy Không Cản Nổi thì lại thong thả ung dung, bởi vì bọn họ thân là cao thủ chuyên nghiệp, từ trước đến nay đều không mở tin nhắn.

“Có người ra giá năm trăm lượng vàng để mua chiến lược, có bán không?” Vương Viễn hỏi ý kiến của mọi người.

Chiến lược thuộc về toàn bộ đội ngũ, tuy rằng Vương Viễn là chỉ huy, nhưng cũng không thể độc chiếm thành quả, như vậy là không chính đáng, bán hay không vẫn phải để mọi người giơ tay biểu quyết.

“Ngưu ca, ngươi xem giải quyết thế nào là được.” Bạch Hạc Lưỡng Sí thản nhiên đáp: “Tuy rằng ta là đội trưởng, nhưng chiến lược không liên quan đến ta, bán lấy tiền rồi Một Đám Ô Hợp các ngươi tự mình chia là được!”

“Các ngươi thì sao?” Vương Viễn lại hỏi đám người Thần Uy Không Cản Nổi.

“Ha ha!” Thần Uy Không Cản Nổi cười ha ha, đáp một cách đầy màu mè: “Chúng ta là cao thủ chuyên nghiệp đấy nhé…”

Được, các ngươi cũng thấy chướng mắt tiền chiến lược.

“Vậy đợi chút đã.” Vương Viễn nói: “Ta cảm thấy năm trăm lượng vàng vẫn còn thấp quá, sao cũng phải một nghìn lượng vàng mới được.”

“Ôi…” Bạch Hạc Lưỡng Sí thở dài nói: “Sau này ta cũng không đánh phụ bản này nữa, tốn sức lại không được kết quả tốt!”

Đội ngũ là do Bạch Hạc Lưỡng Sí tổ chức, đội trưởng cũng là hắn ta, kết quả một phen bận rộn mà ngay cả một đồng cũng không có, hắn ta cũng sắp tự kỷ luôn rồi.

Cái này gọi là gì, kỳ thị người phi thăng sao?

“Khà khà! Ngươi cũng đừng buồn bực như vậy, ở đây ta có một bản công pháp của phái Hoa Sơn! Ngươi có cần không?”

Vương Viễn cười khà khà, lôi từ trong lòng ra một quyển [Hỗn Nguyên Nhất Khí Công.]

“Công pháp cao cấp sao?” Bạch Hạc Lưỡng Sí nhíu màu: “Bao nhiêu tiền?”

Theo lý mà nói, nhìn tên của quyển [Hỗn Nguyên Nhất Khí Công] này, sẽ không nghĩ đến đây là võ học lợi hại gì, cấp bậc cũng là cao cấp, khiến Bạch Hạc Lưỡng Sí thực sự có hơi chướng mắt.

Nếu Vương Viễn đòi giá quá cao, vậy hắn ta chắc chắn sẽ không mua.

“Rối rắm làm gì? Chúng ta bàn gì đến tiền chứ, tặng ngươi đó!” Vương Viễn vô cùng hào phóng nhét [Hỗn Nguyên Nhất Khí Công] vào tay của Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Đám người Một Đám Ô Hợp mang vẻ mặt kỳ quái, Mario lại càng rú lên: “Thế này không đúng, ngươi có thật là lão Ngưu không đó? Ngươi sẽ không bị người dịch dung thành đấy chứ?”

Đám người Một Đám Ô Hợp đã thấy quen Vương Viễn làm trò bất lương, chèn ép vơ vét tài sản, nên thật sự không quen với việc người này cầm công pháp tặng cho người khác.

“Cái này… cái này…” Bạch Hạc Lưỡng Sí cũng có hơi hoang mang.

Y hiển nhiên cũng biết Vương Viễn chưa bao giờ mua bán lỗ vốn, chẳng lẽ là có mưu đồ quấy rối mình sao?

“Cầm đi!” Vương Viễn đáp: “Dù sao ta cầm thứ này cũng không có tác dụng gì, chỉ là rác rưởi, đừng chiếm ô túi ở chỗ ta nữa…”

Thực ra cũng không phải hắn đột nhiên trở nên thành thật, mà bản [Hỗn Nguyên Nhất Khí công] là Viên Chân tặng cho, suy cho cùng cũng thuộc về hàng sản xuất trong phụ bản.

Phụ bản Đỉnh Quang Minh này, mọi người đều có thu hoạch, duy chỉ có ba người Bạch Hạc Lưỡng Sí là không có, [Hỗn Nguyên Nhất Khí Công] này thân là công pháp của phái Hoa Sơn, vốn nên do Bạch Hạc Lưỡng Sí cầm.

Vương Viễn đối với bạn bè vẫn rất có nghĩa khí, đương nhiên sẽ không ỉm công pháp của Bạch Hạc Lưỡng Sí đi.

“Không lấy thì uổng!”

Có thời gian dài lăn lộn chung với Vương Viễn, nên Bạch Hạc Lưỡng Sí cũng đã hơi thành thục, nếu đã là hàng miễn phí, vậy hắn ta cũng không khách sáo nữa, hắn ta thuận tay nhận lấy, rồi nhấn vào học, [Hỗn Nguyên Nhất Khí Công] hóa thành một tia sáng chui vào trong cơ thể của Bạch Hạc Lưỡng Sí, một tia sáng vàng tản ra từ trên người hắn ta.

Lúc này, chỉ nghe thấy Bạch Hạc Lưỡng Sí vui mừng nói: “Ế? Tử Hà Thần Công của ta lại thăng cấp rồi này!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận