Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 758: Thắng trận

“Vô Lượng!”

Mộ Dung Nguyệt thấy thế, vô thức lùi lại một bước, ra tới phía sau Công Đức Vô Lượng, sử dụng Di Tinh Quyết với ý đồ cứu hắn ta.

Nhưng hai tay Mộ Dung Nguyệt vừa mới chạm vào Công Đức Vô Lượng, thì một lực đạo không gì đỡ nổi lập tức ập đến, vậy mà hiệu ứng đặc biệt mượn lực đánh lực của Di Tinh Quyết lại không hề có một chút tác dụng nào.

Mượn lực đánh lực cái gì, ở trước mặt sức mạnh tuyệt đối, ngươi mượn cái rắm ấy!

“Bốp!”

Công Đức Vô Lượng ngã mạnh lên người Mộ Dung Nguyệt. Mộ Dung Nguyệt bị đụng lùi về sau vài bước. Dưới chân bước hụt một cái, cả hai người cùng trượt chân ngã xuống vực.

Mà lúc này, Vương Viễn đã xông tới trước mặt Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Tốc độ khôi phục nội công của hắn ta còn lâu mới bằng được Vương Viễn. Lúc trước đã dùng hết nội công, lúc này vẫn chưa kịp hồi phục, nên hiển nhiên không có sức chống đỡ.

Mắt thấy Bạch Hạc Lưỡng Sí sắp bị một chưởng của Vương Viễn đánh chết, Đạo Vô Hưu đẩy trường kiếm tới, đâm vào ót của hắn.

“Ting!”

-1.

Chỉ số sát thương bay lên, Vương Viễn bị đâm hơi giật mình, lập tức xoay người lại, duỗi tay trái ra, sử dụng [Hồ Giảo Man Triền] túm mạnh Đạo Vô Hưu tới trước mặt mình, đồng thời tay phải cong lại thành vuốt, tóm về phía trước.

“Phập!” một tiếng!

Móng vuốt của Vương Viễn thuận lợi cắm vào ngực Đạo Vô Hưu.

Vương Viễn nắm bàn tay lại, kéo giật về sau một phát.

“Phập!”

Quả tim che đầy gạch men (che hình ảnh máu me bạo lực) bị Vương Viễn móc thẳng ra từ trong lồng ngực Đạo Vô Hưu.

“Aaa…”

Tất cả mọi người đang theo dõi dưới đài tận mắt chứng kiến hành động hung tàn như vậy của Vương Viễn thì nhịn không rên la.

Hòa thượng vốn nên từ bi tường hòa mới phải, nhưng công pháp của Vương Viễn lại vô cùng tàn nhẫn và bá đạo, quỷ dị cực kỳ, khiến người ta nhìn mà phát sợ.

“Đây chính là Long Trảo Thủ của Thiếu Lâm sao?”

Ngàn Dặm Đào Hoa hoảng hốt kêu lên: “Không hổ là một trong số bảy mươi hai tuyệt kỹ!”

“Đánh rắm vào mặt mẹ mày ý!”

Nghe thấy câu bình luận của Ngàn Dặm Đào Hoa, khán giả là người chơi Thiếu Lâm tự ồn ào chửi ầm lên: “Long Trảo Thủ tà ác như vậy, rõ ràng là công pháp tà môn! Tên này chính là một yêu tăng!!!”

“Yêu tăng?”

Nghe thấy hai chữ “yêu tăng”, khán giả chợt cảm thấy danh hiệu này rất hợp gán lên người Vương Viễn.

“Đúng, hắn chính là yêu tăng!”

Vốn yêu tăng chỉ là từ mà nhóm Một Đám Ô Hợp dùng để chế nhạo Vương Viễn… ai ngờ chớp mắt đã lan truyền rộng rãi trong đám người chơi.



Tim bị móc mất, Đạo Vô Hưu mất mạng tại chỗ, năm cao thủ của Vạn Thánh Vô Cương giờ chỉ còn lại hai người. Công pháp quyền thuật của Bổ Thiên Thị chẳng đáng nhắc đến, toàn dựa vào cổ trùng để gây sát thương cho người khác, hoàn toàn chẳng có chút uy hiếp nào với Vương Viễn, mà Bạch Hạc Lưỡng Sí hiện đang cạn kiệt nội lực, về cơ bản đã mất hết sức chiến đấu.

Sau khi giải quyết Đạo Vô Hưu, Vương Viễn nhún người nhảy về trước, mỗi tay túm lấy một người ném mạnh về phía vách đá.

Từ đó năm cao thủ đều toi mạng cả lượt!

Vương Viễn đứng sừng sững bên mép sàn đấu, nhìn qua có vẻ sâu sắc phi phàm, vẻ mặt thản nhiên không lộ ra chút sắc thái, giống như hành động mình mới làm chỉ là một chuyện nhỏ không đáng kể, trên người tản ra phong độ của kẻ bậc thầy.

“Hắn… hắn thực sự một mình ngăn chặn được năm cao thủ?”

Ngàn Dặm Đào Hoa hiện tại chấn động không thôi, mồm miệng không còn mau lẹ nữa, cùng xuất thân là cao thủ chuyên nghiệp nên hắn ta càng cảm thấy đồng cảm hơn.

“Chú ý cách dùng từ của ngươi!”

Trăm Ngàn Tửu Quán sửa lại: “Không phải ngăn chặn, mà là giết chết!”

Là giết chết!!!

“Giết chết…”

Tầm mắt Ngàn Dặm Đào Hoa tan rã, vẻ mặt mờ mịt, còn tự tát mình một phát, hiển nhiên hắn ta tưởng mình đang nằm mơ.

“Hòa thượng này…”

Phía Bên Bờ Hải Hà, Biển Trời Một Màu cũng bị cảnh tượng trên sàn đấu kích thích đến kinh ngạc trợn trừng mắt, vươn ngón trỏ chỉ vào Vương Viễn, giọng nói có hơi phát run.

Bạch Hạc Lưỡng Sí được gọi là cao thủ đứng đầu võ lâm từ khi máy chủ mới mở rồi, Vạn Thánh Vô Cương cũng là chiến đội kiểu mẫu trong nước.

Bên Bờ Hải Hà và Vạn Thánh Vô Cương tính ra cũng là đối thủ cũ, Biển Trời Một Màu mặc dù ngoài miệng không phục Bạch Hạc Lưỡng Sí, nhưng trong lòng thừa biết đám Vạn Thánh Vô Cương kia có thực lực lợi hại đến đâu. Chỉ riêng Bạch Hạc Lưỡng Sí thôi, nói thật, hai chiến đội là đối thủ lâu như vậy mà Biển Trời Một Màu chưa từng thắng tên kia lần nào, chứng tỏ hắn ta cực mạnh.

Nhưng ai mà ngờ được, cao thủ mạnh mẽ như vậy lại chết trong tay một người chơi Thiếu Lâm không chút danh tiếng, càng khủng khiếp hơn là, hòa thượng kia một chọi năm… Chuyện này… đúng là quá khó tin!

“Hay cho một tên yêu tăng, ta bằng lòng gọi ngươi là kẻ mạnh nhất!”

Ngay khi tất cả mọi người còn đang khiếp sợ trước tình huống Vương Viễn một chọi năm, không biết là thiếu niên trẩu tre sục sôi nhiệt huyết nào trên khán đài đột nhiên lớn tiếng hét lên, bầu không khí trong sân lập tức sôi trào.

“Yêu tăng, mạnh nhất!”

“Yêu tăng, mạnh nhất!”

Nhất thời, người chơi vốn nghiêng hẳn về bên Vạn Thánh Vô Cương đột nhiên bắt đầu ủng hộ Vương Viễn.

Bên phía nhóm Tống Dương, có cao thủ như cô nàng gia nhập, thực lực của đám Mario tăng mạnh, giằng co qua lại với ba người Vạn Thánh Vô Cương. Cục diện đang bế tắc thì thấy năm người Bạch Hạc Lưỡng Sí bị Vương Viễn tiễn gót xuống đài, ba người kia lập tức sụp đổ.

Đáng ra là cao thủ chuyên nghiệp, tâm lý phải cứng cỏi lắm, nhưng Bạch Hạc Lưỡng Sí chính là tín ngưỡng của bọn họ, là cây trụ chống trời, lúc này Vương Viễn một chấp năm đập bể tín ngưỡng đó… bất kể là ai cũng không giữ vững tâm lý được.

Ba người đưa mắt nhìn nhau, đồng thời than thở một tiếng rồi nhấn nút đầu hàng.



Vạn Thánh Vô Cương luôn là chiến đội quán quân giành được nhiều sự chú ý nhất, hôm nay lại thua trong tay một chiến đội tôm tép, vòng tranh tài này khiến tất cả mọi người đều phải nhớ kĩ nhóm Một Đám Ô Hợp.

Mặc dù bọn họ cà lơ phất phơ, chẳng có tí khí chất cao thủ nào cả, nhưng ai nấy đều có tài.

Con rối của Độc Cô Tiểu Linh, đan dược của Đinh Lão Tiên, thân thủ của Tống Dương, công pháp hộ thân của Vương Viễn… mỗi người đều để lại ấn tượng rất sâu trong lòng khán giả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận