Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 135: Hổ Sơn Quân nham hiểm

Tốc độ của Ma Cọp Vồ cực nhanh, trong khoảnh khắc đã xông tới trước mặt Vương Viễn, duỗi móng vuốt ra túm lên người Vương Viễn.

"Keng keng keng!"

Ma Cọp Vồ tóm lấy cơ thể Vương Viễn, phát ra âm thanh quỷ dị, trên đầu Vương Viễn bay lên một chuỗi -1.

Thiền trượng là binh khí dài, sau khi bị đến gần hiển nhiên sẽ cực kỳ bất tiện, tay phải của Vương Viễn nắm chặt thiền trượng, tay trái khởi động nội lực vòng sang bên cạnh túm lấy Ma Cọp Vồ.

"Bốp bốp bốp bốp!"

Chưởng phong của Vương Viễn đi đến nơi nào, thì đầu của bốn con Ma Cọp Vồ đều bị Vương Viễn vả một phát nằm bét nhè trên đất, Vương Viễn nhân cơ hội nhảy ra sau, kéo dài khoảng cách với bốn con Ma Cọp Vồ.

"..."

Hổ Sơn Quân thấy vậy, trong mắt lóe lên một tia sáng.

Trong lúc tất cả mọi người đều cho rằng Ma Cọp Vồ đã bị đánh chết, thì thi thể của Ma Cọp Vồ trên mặt đất đều đứng dậy. Sau khi run rẩy một hồi, một cái đầu khác chui ra khỏi thân.

Vương Viễn cũng không lạ gì một màn này, trước kia thư sinh Lý cũng sống lại như vậy.

Lúc này, Vương Viễn cũng nhìn ra được, đối phó với những Ma Cọp Vồ này bằng công kích vật lý hoàn toàn không có hiệu quả. Tuy công kích nội lực có thể tấn công được bọn chúng, nhưng cũng không có một chút tác dụng nào, muốn siêu độ cho cái đám này còn phiền phức hơn siêu độ cho Ban Lan Hổ nhiều.

Ế? Siêu độ?

Đúng lúc này, Vương Viễn đột nhiên sửng sốt, dường như nghĩ tới điều gì đó, lông mày hơi cau lại.

Trong lúc Vương Viễn đang suy nghĩ, thì Ma Cọp Vồ trên đất đã sống lại và bò người đến, lại đánh về phía Vương Viễn lần nữa.

Thấy Ma Cọp Vồ nhào đến, Vương Viễn bình tĩnh, không chút hoang mang mà lùi về sau một bước, hai tay xoay thiền trượng, rồi quét về phía Ma Cọp Vồ đang xông tới.

[Lễ Kính Linh Sơn]!

Dưới sự thúc giục nội lực của Vương Viễn, thiền trượng mang theo kim quang quét lên người bốn con Ma Cọp Vồ.

Lần này, không hề phát ra một tiếng đập nào hết,

Kim quang trên thiền trượng va chạm với Ma Cọp Vồ, giống như que hàn được nung đỏ bị ném vào trong tuyết, bốn con Ma Cọp Vồ lập tức tan thành sương mù, biến mất không một tiếng động.

Quả nhiên, suy cho cùng thì siêu độ cho hồn vẫn là sở trường của hòa thượng và đạo sĩ.

Thân là võ học Cao Cấp ở Thiếu Lâm tự, Đại Vi Đà Chử mang thuộc tính dương đặc biệt chỉ có ở Thiếu Lâm tự. Thuộc tính dương này không chỉ có thể nâng cao uy lực của võ học, mà còn có hiệu quả siêu độ đặc thù đối với quái vật loại vong hồn.

Ma Cọp Vồ là do âm hồn ngưng tụ thành, gặp phải thuộc tính dương của Đại Vi Đà Chử, hiển nhiên bị khống chế chặt chẽ. Lần này, bốn con Ma Cọp Vồ cũng đã được siêu độ hoàn toàn.

Về phần tại sao [Kim Cương Bài Tháp] có thể tạo thành sát thương đối với Hổ Sơn Quân, Vương Viễn cũng hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Hổ Sơn Quân này dùng âm khí của oan hồn để tu luyện, hiển nhiên âm khí đầy người. Kim Cương Bất Hoại Thần Công chính là tuyệt học Thiếu Lâm cao nhất, hiển hiên thuộc tính dương của nó còn mạnh mẽ hơn Đại Vi Đà Chử rất nhiều, có thể tạo thành sát thương cho Hổ Sơn Quân cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Những Lan Ban Hổ Vệ quanh năm sinh sống trong rừng Hổ Gầm dày đặc âm khí, trên người cũng đã nhiễm âm khí, vì vậy Vương Viễn dùng Đại Vi Đà Chử đánh chết Hổ Lan Ban Vệ có thể nói là làm chơi ăn thật.

Như vậy xem ra, lão hòa thượng Huyền Từ cũng không phải quá vô sỉ, ít nhất cũng tìm một BOSS mà võ học của mình có thể khống chế được cho mình giết. Dù sao thì nhìn từ đức hạnh của những NPC khác, không tìm được BOSS khống chế Vương Viễn đã tốt lắm rồi.

...

Bốn đứa đàn em dưới tay bị Vương Viễn đánh chết, Hổ Sơn Quân lại cô đơn một mình.

"Khà khà khà! Mèo nhỏ ơi!"

Nhìn Hổ Sơn Quân trước mắt, Vương Viễn cười khà khà, lộ ra vẻ mặt tiêu chuẩn của một ông chú xấu xa, mang theo thiền trượng và bước tới.

Sự khống chế trên thuộc tính khiến Vương Viễn tự tin hơn rất nhiều.

"Grào!"

Nhưng đúng lúc này, Hổ Sơn Quân lùi lại một bước, phát ra một tiếng gầm nhẹ, và ngẩng đầu nhìn lên trời.

"?"

Vương Viễn nhìn theo ánh mắt của Hổ Sơn Quân, trong lòng đột nhiên cả kinh, không biết từ khi nào mà sương mù trên vùng trời của rừng Hổ Gầm lại càng lúc càng dày. Lúc này, tựa như một đám mây đen ngòm bao trùm trên đầu mọi người.

"Grào!"

Ngay sau đó, Hổ Sơn Quan lại gầm lên một tiếng dài nữa, cùng lúc đó, sừng trên đầu Hổ Sơn Quân đột nhiên lóe lên ánh sáng.

"Đùng!!"

Một tiếng nổ to như sấm, rồi một đường thiên lôi rơi thẳng xuống đầu Vương Viễn từ trong đám mây đen.

"Cái đệt!"

"Không biết xấu hổ!"

Thấy Hổ Sơn Quân triệu hồi thiên lôi, đám người của Tam Sát Trang và Vương Viễn đều không nhịn được mà chửi thành tiếng.

Triệu hồi thiên lôi, đây mẹ nó là pháp thuật gì thế!

"Ầm!!"

Thiên lôi giáng xuống, cũng không biết là cố tình dự đoán hay là vô tình đánh trật, mà thiên lôi lại rơi xuống phía sau Vương Viễn, nổ ra một cái hố to.

Vương Viễn tiến lên một bước theo bản năng.

"Đùng!"

Sừng của Hổ Sơn Quân lại sáng lên lần nữa, đường thiên lôi thứ hai nối đuôi mà tới.

Vương Viễn lại tiến lên một bước, đường thiên lôi thứ hai cũng rơi xuống phía sau Vương Viễn. Lúc này, hắn cách Hổ Sơn Quân không đến năm mét.

Theo lý mà nói, pháp sư thi pháp có thể bị gián đoạn. Một người một hổ cách nhau gần như vậy, chỉ cần cắt ngang việc thi pháp của Hổ Sơn Quân, thì thiên lôi liên tục không dứt kia chắc chắn có thể dừng lại.

"Ăn một gậy của lão Ngưu ta đây!"

Nghĩ đến đây, Vương Viễn hét lớn một tiếng rồi nhún người nhảy lên, hai tay giơ cao thiền trượng, từ trên xuống dưới đập một côn lên Hổ Sơn Quân.

[Kim Cương Khấu Thủ]!

"Grào!"

Đối mặt với công kích của Vương Viễn, Hổ Sơn Quân dường như đã sớm đoán trước được, bốn chi vừa nhấn xuống đất, nhảy về sau một bước, rồi ngẩng đầu nở một nụ cười tự mãn với Vương Viễn giữa không trung, cái sừng trên đầu lại sáng lên lần thứ ba.

Không sai, là tươi cười, con hổ này đã thành tinh rồi.

"Đậu má! Trúng kế rồi!"

Nhìn thấy vẻ tươi cười trên gương mặt Hổ Sơn Quân và cái sừng phát sáng, trong lòng Vương Viễn lộp bộp một tiếng, đột nhiên da đầu tê dại!

"Đùng!"

Đường thiên lôi thứ ba ngưng tụ và hình thành ngay trên đầu Vương Viễn rồi đánh xuống.

...

Bạn cần đăng nhập để bình luận