Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 171: Hoàng Hà Loạn Lạc

"Thì ra là thế!" Huyền Từ cảm khái nói: "Khát vọng ham học hỏi như vậy thật sự là hiếm thấy."

"Đâu có, đâu có! Đệ tử vốn thích học hỏi như vậy!" Vương Viễn không biết xấu hổ khoe khoang một phen, sau đó hỏi: "Nếu như không còn chuyện gì khác, đệ tử sẽ lui xuống trước."

Nói xong Vương Viễn xoay người muốn rời đi.

"Đại Xuân đừng vội đi!" Vương Viễn vừa xoay người thì nghe được Huyền Từ nói tiếp: "Ngươi là đệ tử ưu tú nhất của Thiếu Lâm tự, lão nạp còn có một việc muốn giao cho ngươi."

"Ta cũng biết!"

Vương Viễn không hề bất ngờ khi nghe thấy tiếng của Huyền Từ ở sau lưng mình. Lão hòa thượng Huyền Từ là một người lòng dạ đen tối, nếu lão thấy Vương Viễn mà không làm gì thì trong lòng sẽ rất bứt rứt, Vương Viễn muốn tránh cũng không tránh kịp.

Dĩ nhiên, làm nhiệm vụ trong trò chơi sẽ có thưởng. Vương Viễn cũng không hề ghét sự “coi trọng” của lão hoà thượng Huyền Từ đối với mình.

"Không biết phương trượng đại sư có gì sai bảo."

Vương Viễn xoay người lại, hỏi rất khiêm tốn.

"Ha ha!" Huyền Từ cười cười, nói: "Cũng không phải chuyện gì quá lớn, hiện nay ở khu vực Hoàng Hà có Hoàng Hà bang đang làm loạn, dân chúng khổ không thể tả. Thiếu Lâm tự là môn phái đứng đầu trong các môn phái chính nghĩa, vì vậy chúng ta phải làm gương cho người khác noi theo. Ngươi là đệ tử ưu tú nhất của Thiếu Lâm tự, chuyện này ta sẽ giao cho ngươi xử lí!"

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn nhận nhiệm vụ môn phái “Hoàng Hà Loạn Lạc”, nhiệm vụ cấp "Đại Triển Quyền Cước"]

[Hoàng Hà Loạn Lạc]

Cấp bậc: Đại Triển Quyền Cước

Nội dung của nhiệm vụ: Độ hóa các thành viên của Hoàng Hà bang, khuyên bọn họ làm người tốt.

Phần thưởng: Ngẫu nhiên

Nhiệm vụ nhắc nhở: Người của Hoàng Hà bang vô cùng hung hãn, xin hãy đi cùng đồng đội, số người của đội không thể thấp hơn sáu người, không thể cao hơn mười người.

...

" Hoàng Hà bang!?"

Sau khi nhận nhiệm vụ, Vương Viễn cau mày.

Giống với Hắc Phong trại, Hoàng Hà bang cũng là một phó bản, cấp bậc cao hơn Hắc Phong trại, là phó bản cấp hai mươi. Mặc dù là phó bản cấp hai mươi nhưng nó lại chưa được khai phá một lần nào, vì vậy độ khó vẫn đang ở mức cao nhất.

Ở giai đoạn hiện tại, những người chơi đứng đầu cũng chỉ mới ở cấp hai mươi lăm, muốn tiến đánh phó bản này trước cấp ba mươi quả thực rất khó.

Dù sao thì cấp bậc cũng chỉ là một thiết lập mang tính hạn chế, võ học mới là căn bản của thực lực. Trước khi người chơi đạt tới cấp ba mươi, học được võ học trung cấp thì thực lực của họ sẽ không khác nhau quá nhiều. Cho dù là cấp mười hay cấp hai mươi đều sẽ không có dấu hiệu phân biệt rõ ràng ngoại trừ việc cảnh giới tăng lên.

"Ngươi cố gắng xử lí chuyện này nhanh nhất có thể!" Quả nhiên Huyền Từ là một con cáo già, thấy Vương Viễn có chút do dự thì lập tức thúc giục: "Chuyện này có quan hệ trực tiếp với danh tiếng của môn phái đứng đầu chính nghĩa Thiếu Lâm tự chúng ta, nhất định không thể để những môn phái khác cướp mất."

Vương Viễn: "..."

Không ngờ giữa các môn phái có nhiều tranh đấu như vậy, theo ý của Huyền Từ thì nhiệm vụ này sẽ ảnh hưởng đến danh vọng của môn phái, nếu mình không nhanh thì vị trí đứng đầu của Thiếu Lâm tự sẽ bị lung lay.

Không nghĩ tới một NPC cũng có nhiều áp lực như vậy.

Nếu Huyền Từ đã nói như vậy thì Vương Viễn sẽ không lằng nhằng nữa. Hắn chia sẻ nhiệm vụ vào kênh tin nhắn chung của Một Đám Ô Hợp, hỏi: "Có người nào muốn khai phó bản không?"

Tiến công phó bản lần đầu được gọi tắt là khai phó bản, về mặt bản chất thì khác hẳn với đánh phó bản.

Đợi nửa ngày không thấy ai trả lời, Vương Viễn nổi giận, lại gửi thêm một tin nhắn: "@Tất cả mọi người "

" Hoàng Hà bang?"

Quả nhiên, đám người kia đều tắt thông báo của kênh tin nhắn chung, Vương Viễn @ một cái là nhận được tin nhắn trả lời ngay sau đó, Đinh Lão Tiên trả lời đầu tiên: "Bây giờ phần lớn người chơi vẫn chưa qua được phó bản Hắc Phong trại, phó bản này chắc sẽ tương ứng với cấp ba mươi, đúng chứ?"

Không hổ là nhân tài trong lĩnh vực tính toán, mỗi lần Đinh Lão Tiên phân tích đều có thể tìm được phần quan trọng nhất của vấn đề.

"Ba mươi cái đầu ngươi!" Lúc này Bôi Mạc Đình cũng thò đầu lên, nói: “Vừa nãy phái Hoa Sơn chúng ta cũng vừa giao nhiệm vụ này."

"Ồ? Vậy ngươi nhận chưa ?" Vương Viễn tò mò hỏi.

"Nói nhảm!" Bôi Mạc Đình khó chịu: "Nhạc chó ép ta phải nhận! Muốn nhận nhiệm vụ này điểm cống hiến của môn phái phải trên hai trăm, ta hiện tại đến nhiệm vụ môn phái phổ thông cũng không nhận được, đào đâu ra điểm cống hiến môn phái?"

"Ai, ngươi quả thực là phế vật!"

Vương Viễn lắc đầu than thở.

"Gặp nhau ở đâu?"

Độc Cô Tiểu Linh dứt khoát hơn so với những người khác nhiều.

"Trước cửa Hoàng Hà bang! Có thể truyền tống thẳng tới đó từ dịch trạm!" Vương Viễn trả lời.

"Đến ngay! Chờ chút!"

Nhận được tin nhắn của Vương Viễn, tất cả mọi người đều sôi nổi bày tỏ mình sẽ đi.

"Khoan đã..." Ngay lúc này, Nhất Mộng Như Thị bỗng xuất hiện trên kênh chat, hỏi: "Khai phó bản không thành vấn đề, nhưng chúng ta có đủ người không?"

"Cái này ..."

Thấy tin nhắn của Nhất Mộng Như Thị, mọi người đều sửng sốt một chút.

Cũng đúng, nhiệm vụ của Vương Viễn yêu cầu một tổ đội có ít nhất sáu người, thế nhưng số người có khả năng chiến đấu của Một Đám Ô Hợp cũng chỉ có năm người.

"Đoàn đội của chúng ta có sáu người còn gì? @Hoành Hành Vô Kỵ" Vương Viễn gọi Tống Dương.

"Vô Kỵ muội muội? Ngươi có đi không?"

Thấy Vương Viễn muốn kéo Tống Dương theo, đầu mọi người bắt đầu nổi lên mấy sợi gân.

Tống Dương mới bắt đầu chơi từ hôm qua, thời gian ở trong đoàn đội Một Đám Ô Hợp chưa tới một ngày, cấp bậc cũng chỉ mới ở cấp mười, là một người mới hoàn toàn, kêu một người chơi cấp mười đi khai phá phó bản cấp hai mươi, không biết trong đầu Vương Viễn đang suy nghĩ gì.

Khi chơi trò chơi, nhất là trò chơi phỏng toàn diện, có một chuyện phải khẳng định.

Cho dù thuộc tính có giống nhau thì người chơi nữ lâu năm vẫn yếu hơn một chút so với người chơi nam, huống chi là người chơi mới? Chuyện này có khác gì với việc để một người phụ nữ chưa thi bằng lái một lần nào phi như gió ở trên đường cái không?

"Ta có!"

Ngay lúc này, Tống Dương cũng bị Vương Viễn gọi xuất hiện, hỏi: "Có thể truyền tống qua đó từ dịch trạm đúng không?"

"Ừ!"

Vương Viễn trả lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận