Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 237: Người Nuôi Rắn

Hai người dù sao cũng là người có thân phận, nếu chuyện chui chuồng chó ở chỗ này truyền ra ngoài, không phải là để người ta cười chết à.

"Hành hiệp trượng nghĩa chứ sao..." Lê Sinh thản nhiên nói: "Truyền ra cũng không có gì mất mặt, Kiều bang chủ của bọn ta mới đây cũng chui qua chuồng chó mà."

"Hắn thực sự là tấm gương cho các ngươi!" Vương Viễn lau mồ hôi lạnh nói.

Không thể không nói, tuy Vương Viễn có tu vi phật pháp tầng mười, nhưng ở phương diện cảnh giới khác còn không cao bằng Lê Sinh, chẳng lẽ phật pháp không giáo dục con người mà là khiến con người vứt đi thể diện (lý giải cá nhân tác giả, tuyệt không có ý tứ chửi bới tôn giáo)?

Nhưng mà Lê Sinh nói cũng không có gì sai, hành hiệp trượng nghĩa vốn là chuyện quang vinh, không có gì mà mất mặt. Nếu thực sự có người lấy chuyện chui chuồng chó ra chế giễu bọn họ, thì chỉ có thể nói nhân phẩm của người đó có vấn đề.

Chui chuồng chó, nhiều nhất là bị người khác cười nhạo vài câu.

Không chui, thì không lấy được xương rồng, không làm được nhiệm vụ.

Phải lựa chọn thế nào không phải là vừa nhìn là hiểu sao.

"A di đà phật! Ta không vào địa ngục thì ai vào!" Vương Viễn tự an ủi bản thân một câu, nhắm mắt lại chui vào.

Lê Sinh cẩn thận liếc nhìn chung quanh một lần, cũng theo sát chui vào chuồng chó.

Cảnh tượng nhoáng cái thay đổi, hai người lập tức xuất hiện trong Triệu vương phủ.

Sân viện của Triệu vương phủ thật lớn... Đường mòn hàng lang cong cong vòng vòng, nha hoàn tạp dịch trong phủ chỗ nào cũng thấy

Gần đây, Triệu vương phủ có không ít năng nhân dị sĩ hình thù kỳ quái, cho nên khi nhìn thấy hai người Vương Viễn, mấy tạp dịch nha hoàn cũng không cảm thấy bất ngờ, thấy quá nhiều người quái dị rồi, cũng chả hiếm lạ gì hòa thượng và ăn xin.

Nhưng khiến cho Vương Viễn cảm thấy nhức đầu là không thấy bóng dáng người nuôi rắn Tây Vực, hiển nhiên là hai người đã để mất dấu mục tiêu rồi.

Triệu vương phủ lớn như vậy, không dễ dàng gì để tìm người, huống chi hai người bọn họ còn là lén lút lẻn vào, còn phải tránh thủ vệ.

"Ta đi bắt nha hoàn để hỏi một chút!" Vương Viễn suy nghĩ một lát, muốn đi bắt tù binh.

Lê Sinh vươn tay túm Vương Viễn lại nói: "Chúng ta tới là để bắt rắn, chớ rút dây động rừng."

Nói xong, Lê Sinh vươn tay gỡ túi tiền sau lưng xuống, mở túi thả ra một con rắn lớn màu đỏ, dài cỡ cánh tay.

"Đờ mờ, ngươi cũng có rắn hả?" Vương Viễn thấy thế kinh ngạc hỏi.

"Kẻ hèn này chính là Giang Đông Xà Vương!" Lê Sinh kiêu ngạo nói.

"Trâu bò trâu bò!" Vương Viễn thật lòng dựng ngón tay cái khen ngợi hỏi: "Ngươi thả rắn của ngươi ra làm gì?"

"Dẫn đường!"

Lê Sinh trả lời, sau đó chúc tay xuống mặt đất. Con rắn trên tay hắn ta lập tức trườn xuống đất, phun đầu lưỡi lung lay vài cái, rồi trườn về phía trước.

"Thần kỳ như vậy?"

Vương Viễn khá kính nể thuật Ngự Xà của Lê Sinh, trời mới biết hắn ta huấn luyện như thế nào mà động vật lại nghe lời như vậy.

Nhờ sự dẫn đường của rắn đỏ, hai người không ngừng xuyên qua trong phủ, đến một biệt viện.

Biệt viện này được bố trí vô cùng giống phong cách Tây Vực, hiển nhiên chính là nơi ở của người nuôi rắn.

Thu rắn đỏ lại, Vương Viễn và Lê Sinh đi thẳng vào.

Nhưng khi hai người đi vào biệt viện thì lại thấy người nuôi rắn đang ở trong đó, chơi đùa với rắn độc của mình.

Người Nuôi Rắn Tây Vực (Tinh Anh)

Cấp bậc: 40

Cảnh giới: Lược Hữu Tiểu Thành.

Giá trị khí huyết: 15.000/15.000

Giá trị nội lực: 500/500

Tinh thông võ học: Linh Xà Quyền Pháp (Lược Hữu Tiểu Thành), Độc Thuật Cơ Bản (Sơ Khuy Môn Kính)

Giới thiệu bối cảnh: Môn hạ đệ tử của Bạch Đà Sơn - Tây Vực, võ nghệ cao cường, độc thuật tinh xảo.

Đặc thù võ học: Ngự Xà

"Độc quái?"

Sau khi nhìn thấy thông tin của Người Nuôi Rắn, Vương Viễn hơi sững sờ.

Trong trò chơi, chỉ cần là NPC hay quái vật biết dùng độc thì đều bị gọi chung là Độc Quái.

Công kích của loại quái này có mang theo độc, khá là khó đối phó.

Là một trò chơi võ hiệp, công pháp loại hình trị liệu trong "Đại Võ Tiên" cực ít, hoàn toàn không có nghề nghiệp vú em thực dụng. Lúc chiến đấu, người chơi muốn khôi phục khí huyết hoàn toàn phải dựa vào một ngụm chân khí của bản thân.

Nhưng một khi người chơi bị trúng độc, hiệu quả hồi phục chân khí sẽ giảm một nửa, thậm chí không thể hồi phục, hơn nữa còn xuất hiện debuff duy trì mất máu, giảm tốc, giảm phòng.... Quả thực là một đám ghê tởm!

Cho dù chỉ là độc quái nhỏ bình thường, thì tính nguy hiểm cũng rất cao.

Cho nên, tuy dùng độc trong giang hồ là chiêu thức đê tiện, vô sỉ, hạ lưu, bị toàn thể nhân sĩ giang hồ khinh thường. Nhưng không thể phủ nhận chỗ khó chơi của công kích độc, nếu không Ngũ Độc phái cũng không có nhiều đệ tử như vậy.

Dĩ nhiên, Vương Viễn có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể, có được 40 điểm định lực, đương nhiên không sợ mấy loại độc tầm thường.

Lúc này, Người Nuôi Rắn cũng đã nhìn thấy Vương Viễn và Lê Sinh lập tức kêu lên quang quác.

Tuy không hiểu những lời Người Nuôi Rắn nói là gì, nhưng Vương Viễn cũng có thể hiểu được ý đại khái chính là "Các ngươi là loại người nào, dám đánh tới nơi đây..." Lời kịch của quái nhỏ trong trò chơi là vạn năm không thay đổi.

"Hừ! Đám người các ngươi, quả nhiên trốn ở chỗ này!"

Thấy Người Nuôi Rắn đã phát hiện ra mình, Lê Sinh hừ lạnh một tiếng, xông tới.

Người Nuôi Rắn dồn dập vây Lê Sinh lại.

Phải nói võ công của Lê Sinh cũng khá cao cường, trúc lớn trong tay vung lên, lập tức quăng chết một Người Nuôi Rắn chạy tới đầu tiên, ngay sau đó tay trái duỗi ra sau, phát ra một tiếng rồng ngâm, một chưởng chụp lên mặt một Người Nuôi Rắn đang chuẩn bị đánh lén phía sau.

"Bụp" một tiếng, Người Nuôi Rắn kia bị đánh tới óc vỡ toang, chết ngay tại chỗ.

"Chưởng pháp thật ác độc!"

Vương Viễn thấy vậy thì khẽ nhướn mày.

Dù sao cũng là một trong bát đại trưởng lão Cái Bang, tu vi võ công nghiễm nhiên cũng đạt tiêu chuẩn BOSS quần hiệp cấp 40, hơn nữa một chiêu chưởng pháp này, thanh thế rất mạnh, xem ra có chút cường hãn.

Chưởng côn của Lê Sinh mở ra khiến Người Nuôi Rắn không thể lại gần, vì thế đồng loạt rút chủy thủ, trên tất cả chủy thủ đều lóe lên ánh sáng xanh, xem ra là đã bôi độc.

Một người trong đám Người Nuôi Rắn ra lệnh một tiếng, tất cả Người Nuôi Rắn đồng loạt ra tay, hơn mười thanh chủy thủ đồng loạt bay về phía Lê Sinh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận