Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 464: Thái Tổ Trường Quyền

Trong chốn giang hồ, có thể phóng nội lực ra ngoài đã là cao thủ, nội kình phóng ra hơn một trượng xem như tuyệt đỉnh cao thủ. Một chưởng này của Kiều Phong đã vượt qua cả tầm bắn của ám khí, chưởng lực khủng bố như thế chỉ sợ là đại BOSS cấp 200 cũng không thể đánh ra được.

Đám người Vương Viễn còn đang vô cùng kinh ngạc, Kiều Phong đã bắt đầu uống rượu tuyệt giao với đám người trong Tụ Hiền trang.

Uống rượu tuyệt giao xong chính là người cũ, cũng không khác gì người lạ.

Cho dù hôm nay Kiều Phong là người dũng mãnh phi thường cũng khó tránh khỏi đi đến bước đường hôm nay. Một chén lại tiếp một chén hạ xuống, người nhìn cũng không khỏi động dung.

Vương Viễn yên lặng lui về phía sau mấy bước, bởi vì hắn biết, người uống quá nhiều đầu óc không tỉnh táo. Kiều Phong uống nhiều thì sẽ đánh nhau, đứng quá gần y chắc chắn không an toàn.

"Họ Kiều! Hướng Vọng Hải ta cũng muốn uống một chén với ngươi!"

Lúc này, một người đàn ông vạm vỡ giơ chén rượu lên cực kỳ bất kính đi tới trước mặt Kiều Phong, ồn ào nói.

"Hừ!"

Kiều Phong liếc mắt nhìn Hướng Vọng Hải một cái, âm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi có giao tình gì với Kiều mỗ? Chỉ bằng ngươi cũng xứng uống chén rượu này với ta?"

Chữ cuối cùng vừa dứt, Kiều Phong sải từng bước tới, tay phải vươn ra bắt lấy ngực Hướng Vọng Hải, cánh tay chấn động ném Hướng Vọng Hải từ trong phòng ra ngoài. Phịch một tiếng, Hướng Vọng Hải đánh thật mạnh lên vách đá, nhất thời hôn mê bất tỉnh.

Kiều Phong ra tay, trong đình lập tức đại loạn.

"Các ngươi không động thủ! Nhưng ta muốn động thủ!"

Nói xong, hai tay Kiều Phong nhấc lên, chưởng lực phách không, mấy người tức thì bị đánh ngã ra đất.

Mọi người Tụ Hiền trang lập tức vây đấu với Kiều Phong.

Chưởng lực Kiều Phong đánh tới, đám người Đàm công Đàm bà Triệu Tiễn Tôn đều bị đánh tới người ngã ngựa đổ. Mặc dù Kiều Phong uống rượu say, nhưng ra tay vẫn biết nặng nhẹ, không muốn đả thương tính mạng của bằng hữu xưa.

Trong lúc Kiều Phong một mình đấu với mọi người, bóng dáng Huyền Nan lóe lên gia nhập chiến đoàn, tay áo vung lên, đánh về phía Kiều Phong.

Hai ống tay áo rộng thùng thình căng gió tựa như hai ngọn buồm thuận gió, uy thế không phải là nhỏ.

"Tụ Lý Càn Khôn!"

Thấy Huyền Nan đánh tới, Kiều Phong không chút hoang mang, một chưởng lực tụ lại vỗ lên tay áo Huyền Nan. Chỉ nghe những tiếng xoạt xoạt vang lên, hai luồng lực đạo đối đầu với nhau, trên không đại sảnh đột nhiên như có thêm vài chục con bướm xám tung bay, ống tay áo Huyền Nan bị kình lực vỗ thành mảnh nhỏ.

"Đây... Đây là Thái Tổ Trường Quyền!"

Mọi người thấy Kiều Phong chỉ dùng một chiêu Thái Tổ Trường Quyền đã phá vỡ được Tụ Lý Càn Khôn của Huyền Nan thì kinh hãi không thôi.

Những người chơi trong trang đều trợn mắt há hốc mồm, trên mặt viết đầy vẻ khó mà tin nổi.

Trong trò chơi, Thái Tổ Trường Quyền là một trong những quyền pháp cơ sở, thuộc cấp bậc bất nhập lưu, dùng năm văn tiền là có thể mua được trong cửa hàng Tân Thủ Thôn, là võ học cấp thấp nhất trong thiên hạ, cũng là công pháp không có chỗ đứng nhất.

Mà Tụ Lý Càn Khôn lại là một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của đại môn phái Thiếu Lâm tự, một công pháp thượng thừa chính tông, Huyền Nan cũng là cao thủ Thiếu Lâm nổi tiếng trong thiên hạ, nhưng Kiều Phong chỉ vẻn vẹn dùng một chiêu Thái Tổ Trường Quyền đã trực tiếp phá vỡ tuyệt kỹ thành danh của lão.

Má nó chứ, hiện tại mọi người cũng chẳng biết dùng từ gì để miêu tả tâm trạng của mình lúc này, ai nấy đều bắt đầu hoài nghi có phải Kiều Phong dùng Thái Tổ Trường Quyền thật hay không nữa.

Vương Viễn và Tống Dương còn đỡ, cả hai đều là người tập võ, biết rõ đạo lý công phu không phân chia cao thấp nhưng tu vi thì có. Tu vi của Kiều Phong đã thoát khỏi trói buộc của chiêu thức và công pháp, đừng nói là Thái Tổ Trưởng Quyền, cho dù y tùy tiện dùng một quyền hay một cước nào đó cũng có thể biến mục nát thành hiệu quả thần kỳ. Nhưng Vương Viễn không ngờ sau khi say rượu thực lực của Kiều Phong lại tăng vọt hơn lúc ở Thiếu Lâm không biết bao nhiêu lần.

Khi ở Thiếu Lâm tự, ba lão tăng Huyền Từ hợp lực lại mới miễn cưỡng dây dưa được với Kiều Phong, nhưng bây giờ y chỉ dùng một chiêu đã phá được tuyệt kỹ của Huyền Nan, đây không còn là chuyện chênh lệch trên mặt tu vi nữa rồi.

Song ngẫm lại cũng thật câm nín.

Kiều Phong là thiên tài chiến đấu, những võ học y xem qua cơ bản đều vừa học đã hiểu, một hồi là tinh thông. Huyền Nan từng đánh nhau với Kiều Phong ở Thiếu Lâm tự, y đã thuộc nằm lòng hết đường đi nước bước của lão rồi, lần này tái chiến tất nhiên sẽ gọn gàng nhanh chóng.

Vả lại lúc ấy ở Thiếu Lâm tự, Kiều Phong cố ý không làm bị thương bất kỳ ai, đặc biệt nương tay, mà giờ y uống nhiều quá, mắt bắt đầu đỏ lên, loại tình huống này có thể bảo trì lý trí đã chẳng dễ dàng, y ra tay không còn kiềm chế nữa, xem ra hôm nay chỉ sợ sẽ tàn sát cả Tụ Hiền Trang.

Tụ Hiền Trang là một nơi vô cùng đặc sắc trong Thiên Long Bát Bộ, tác giả nhịn không được muốn viết đoạn này, mọi người có thể xem hồi mười chín trong nguyên tác “ngay cả khi đối mặt với hàng nghìn người ta cũng quyết không chùn bước”, tôi sẽ không chép lại nguyên văn nhiều.

Trận đấu kế tiếp đại khái là Huyền Nan thấy Kiều Phong dùng Thái Tổ Trường Quyền thì cũng nóng đầu dùng y chang.

Khổ nỗi hai người có tu vi chênh lệch quá nhiều, chiêu thức giống nhau, Kiều Phong ra chiêu sau mà đến trước, khiến Huyền Nan thương tích đầy mình.

Lão hòa thượng Huyền Tịch rất thích đánh lén, lúc ở Thiếu Lâm tự thì dùng Nhất Phách Lưỡng Tán đánh lén Kiều Phong, ở đây thấy Huyền Nan không địch lại kẻ thù thì lao người lên, hai ngón tay hợp lại, bắn về phía huyệt Tuyền Cơ của Kiều Phong.

[Thiên Trúc Phật Chỉ]!

Cùng là một trong số bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm tự nhưng so với Tụ Lý Càn Khôn thì chiêu che che giấu giấu này có lực khống chế lớn hơn, uy lực sát thương cũng mạnh mẽ hơn nhiều.

Kiều Phong nghe có tiếng gió sau tai thì hơi nghiêng người sang, tránh thoát khỏi đòn đánh lén của Huyền Tịch.

Lúc này, Triệu Tiền Tôn mới bị Kiều Phong đánh té ngã xuống đất la lên: "Nói đạo nghĩa với tên tạp chủng Khiết Đan này làm gì? Mọi người cùng nhau xông lên đi!"

Triệu Tiền Tôn hô hào khiến đám người đang hóng hớt bừng tỉnh, người của Cái Bang lập tức xông lên theo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận