Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 843: Kẻ trộm kinh thư

“Ta…”

Đầu óc của Tiểu Long Nữ rất đơn giản, nàng trao đổi với người bình thường đã khó khăn như vậy, thì làm sao có thể nói lại Lý Mạc Sầu. Chỉ với một câu, Tiểu Long Nữ đã bị chặn họng, không biết phải nói gì.

“Ả là ai?”

Vương Viễn đứng một bên cảm thấy rất kỳ quái, con mẹ nó, người phụ nữ này trông thì rất đẹp, nhưng mồm miệng sao lại không tích đức như vậy, còn nói hươu nói vượn hơn cả ông đây.

“Tỷ ấy là sư tỷ của ta, Lý Mạc Sầu!” Tiểu Long Nữ lạnh nhạt nói.

Cùng lúc đó, trước mặt đám Vương Viễn xuất hiện thông tin của Lý Mạc Sầu.

Xích Luyện Tiên Tử - Lý Mạc Sầu (Uy Chấn Thiên Hạ)

Cấp bậc: 95

Cảnh giới: Xuất Thần Nhập Hóa

Điểm khí huyết: 1.000.000

Điểm nội lực: 100.000

Công pháp: Ngũ Độc Thần Chưởng, Tam Vô Tam Bất Thủ.

Bối cảnh nhân vật: Đại đệ tử đời thứ hai phái Cổ Mộ, tu vi cao cường, tàn nhẫn độc ác, từ trước đến nay hận nhất là đàn ông bạc tình.

Võ học đặc thù: Băng Phách Ngân Châm.

“Đậu má!”

Nhìn thấy thuộc tính của Lý Mạc Sầu, Vương Viễn không khỏi hoảng sợ.

Má nó, người phụ nữ này cũng hơi trâu bò rồi đó, lúc trước Khúc Linh Phong ở thôn Ngưu Gia cũng chỉ là một con BOSS cấp 90 mà thôi, vậy mà người phụ nữ này còn mạnh hơn Khúc Linh Phong một chút…

Trước kia có Phương Đông Chưa Tỏ giúp đỡ, ba người Vương Viễn còn không bắt được Khúc Linh Phong, bây giờ đối mặt với một con BOSS cấp 95, chỉ sợ cũng lực bất tòng tâm.

“Long cô nương, ta nghi ngờ sư tỷ của cô chính là kẻ trộm kinh thư!”

Vương Viễn ba hoa chích choè.

Thực lực của Lý Mạc Sầu quá mạnh, dựa vào thực lực của Vương Viễn hiện giờ, muốn tự bảo vệ mình thì chắc chắc là không thành vấn đề, nhưng muốn giết ả thì lại không hề dễ dàng một chút nào. Ba người Phượng Vũ Cửu Thiên tìm được tới đây, tám phần là Cửu Âm Chân Kinh được giấu ở trong mộ thất này, nếu không giết chết Lý Mạc Sầu, chỉ sợ không có kẻ nào lấy được Cửu Âm Chân Kinh.

Tiểu Long Nữ cũng là đệ tử đời thứ hai của phái Cổ Mộ. Mặc dù nàng là sư muội, nhưng so với Lý Mạc Sầu ắt hẳn cũng không thua kém quá nhiều, nếu gây ra sự tranh chấp giữa hai người, Vương Viễn có thể sử dụng con BOSS cao cấp này - để nó đánh thay mình.

“Có thật vậy không? Sư tỷ?”

Tiểu Long Nữ nghe vậy, bèn hỏi Lý Mạc Sầu với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

“Hừ! Là ta thì sao chứ!” Lý Mạc Sầu không hề phủ nhận, nói: “Rõ ràng là ta nhập môn trước, sư phụ lại thiên vị muội, dựa vào đâu mà muội có thể tu luyện cuốn Ngọc Nữ Tâm Kinh này, còn ta thì lại không thể?”

“Má nó? Đúng là ả ta hả? Lão Ngưu, ngươi thật sự rất được!”

Bôi Mạc Đình vô cùng kinh ngạc, y điên cuồng giơ ngón cái về phía Vương Viễn, nói: “Sao ngươi lại đoán được!”

“Ta đoán được cái rắm ấy!”

Vương Viễn cũng không thể tin được, bản thân hắn cũng chỉ nói bừa mà thôi, mục đích chính là khiến Tiểu Long Nữ và Lý Mạc Sầu trở thành kẻ thù, ai biết Lý Mạc Sầu lại đúng là kẻ trộm Ngọc Nữ Tâm Kinh.

“Giao kinh thư ra đây!”

Thấy Lý Mạc Sầu đã thừa nhận là ả trộm kinh thư, Tiểu Long Nữ lạnh nhạt nói: “Một khi đã như vậy, vẫn mong sư tỷ trả lại kinh thư cho ta, sau đó cùng ta đi thỉnh tội với sư phụ!”

“Hừ hừ! Chỉ bằng muội cũng dám nói mấy lời này với ta? Xem chiêu!”

Lý Mạc Sầu hừ lạnh một tiếng, đánh một chưởng về phía Tiểu Long Nữ.

Tiểu Long Nữ thấy thế, duỗi tay kéo đai lưng, ném một chiếc chuông vàng tròn vo về phía Lý Mạc Sầu.

“A di đà phật!”

Mắt thấy hai người sắp lao vào đánh nhau, đột nhiên một tiếng phật hiệu vang lên, Vương Viễn lóe ánh sáng vàng xuất hiện ở giữa hai người.

“Choang!!”

Đòn tấn công của Lý Mạc Sầu và Tiểu Long Nữ gần như cùng một lúc đánh lên người Vương Viễn.

Có Kim Cương Bất Hoại thần công hộ thể, công kích của hai BOSS gần cấp 100 không những không khiến Vương Viễn bị thương mà bản thân hắn còn chẳng bị xê xích chút nào.

“???”

“!!!”

Lý Mạc Sầu và Tiểu Long Nữ đồng loạt sững người, không hẹn trước mà cùng nhau dừng tay lại.

“Là hắn!”

Nhóm ba người Long Đằng Tứ Hải bấy giờ cũng nhận ra hòa thượng trước mặt này rốt cuộc là ai.

Người chơi Thiếu Lâm tự trong trò chơi nhiều không đếm xuể, hòa thượng trông vạm vỡ và khôi ngô cũng không hiếm, nhưng kẻ đao thương bất nhập, cứng rắn đón đỡ công kích của người khác mà ngay cả cưỡng chế mất máu cũng không thì chỉ có một. Bang Thánh Long trước kia cũng coi như bá chủ một vùng Yến Kinh, cũng bởi vì hòa thượng này mà nguyên khí bị thương nặng nề, đến giờ còn chưa gượng dậy nổi.

Kẻ thù gặp nhau phải đỏ con mắt mới đúng, nhưng khi nhìn thấy Vương Viễn, trong mắt mấy người Phượng Vũ Cửu Thiên ngoại trừ oán hận thì sợ hãi vẫn chiếm phần nhiều.

Bị Vương Viễn chơi thảm như vậy, đám Long Đằng Tứ Hải dĩ nhiên luôn để ý nghe ngóng hướng đi của hắn, chờ cơ hội báo thù. Nhưng hòa thượng này cứ thế đánh thẳng vào Hoa Sơn Luận Kiếm, còn nhận được danh hiệu Đệ Nhất Thiên Hạ, trở thành một cao thủ mà người bình thường khó lòng với tới. Hiện tại bọn họ đụng độ nhau trong Cổ Mộ, điều Phượng Vũ Cửu Thiên lo lắng hơn là Vương Viễn sẽ tiếp tục ra tay với nhóm bọn họ.

“Hòa thượng nhà ngươi có ý gì?”

Lý Mạc Sầu không phải loại đàn bà đanh đá não lại mất nếp nhăn, thấy Vương Viễn để lộ thực lực thì biết hòa thượng này cũng có chút tài.

Thực lực của Tiểu Long Nữ mặc dù không mạnh bằng Lý Mạc Sầu nhưng khoảng cách chênh lệch không quá xa, có thêm một người giúp sức như vậy, bà ta tự biết mình đọ không lại.

Tiểu Long Nữ cũng nhìn Vương Viễn với vẻ nghi hoặc, không biết hòa thượng này định làm gì.

“A di đà phật!”

Vương Viễn thấy hai BOSS nhìn mình chằm chằm thì mở miệng niệm một tiếng, sau đó giả bộ trang nghiêm, đạo mạo nói: “Đây là nơi tổ tiên của quý phái an nghỉ, các cụ thường nói người chết là nhất, xin hai vị đừng quấy rầy người chết yên nghỉ.”

“…”

Lý Mạc Sầu và Tiểu Long Nữ nghe vậy thì hơi sửng sốt, chợt Lý Mạc Sầu nói: “Sư muội, chúng ta ra bên ngoài đánh!”

Không khó để nhìn ra, Lý Mạc Sầu ra tay mặc đù ngoan độc nhưng thực ra bản chất không xấu, ít nhất vẫn tôn kính những tiền bối trong phái Cổ Mộ.

“Được!”

Tiểu Long Nữ cất chuông vàng đi, thân hình nhoáng lên, bay ra ngoài cửa khu mộ.

Lý Mạc Sầu phi thân bám sát theo nàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận