Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 767: Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công

Hai người mang theo vẻ mặt kinh ngạc nhìn nhau, mồ hôi chảy dài theo thái dương.

"Đã lâu không gặp, thân thủ của ngươi tiến bộ không ít!" Lý Tiêu Dao cười tủm tỉm nói: "Đã có thể đánh ngang tay với ta rồi!"

Tuy Tống Dương và Lý Tiêu Dao là anh em họ gần, nhưng cũng là đối thủ, từ nhỏ tới lớn, Tống Dương đã phân cao thấp với Lý Tiêu Dao. Nhưng dù sao cũng là con gái, thắng ít bại nhiều, Lý Tiêu Dao vẫn luôn cao hơn cô một bậc. Không thể ngờ được, hiện giờ quyền pháp của Tống Dương lại tiến bộ nhiều như vậy.

"Ngươi cũng không yếu!"

Tống Dương nói: "Hiện tại ta đã tiến bộ nhiều như vậy, mà mới chỉ có thể đánh ngang tay với ngươi!"

Vương Viễn không chỉ có mỗi tay nghề nấu ăn không tồi, tạo nghệ về mặt quyền pháp có thể nói là vô địch trong lứa trẻ tuổi. Lăn lộn giang hồ với Vương Viễn lâu như vậy, hắn cũng ngẫu nhiên chỉ điểm cho Tống Dương mấy chiêu, nên Tống Dương tiến bộ cực nhanh. Dù là vậy, cô vẫn không thể thắng được Lý Tiêu Dao, đủ thấy thực lực người này mạnh cỡ nào.

"Chúng ta đánh tiếp như vậy, trong thời gian ngắn rất khó phân thắng bại!" Lý Tiêu Dao lạnh nhạt nói: "Không bằng chúng ta đều chỉ dùng võ học môn phái thôi?"

"Được!"

Tống Dương quyết đoán đồng ý.

"Móa ơi, cô nàng này có phải bị ngốc không?" Vương Viễn nghe vậy, phải nói là vô cùng bực bội.

Sau khi Tống Dương gia nhập phái Tiêu Dao, kỳ thật không có học được bao nhiêu công pháp, ngoại trừ mấy môn võ học nhập môn, chỉ có một bộ Tiểu Vô Tướng Công. Lúc chiến đấu Tống Dương hay sử dụng công pháp Không Minh Quyền và Nhất Dương Chỉ, đối chiến lúc nãy, Tống Dương đã sử dụng tất cả vốn liếng, mới có thể đánh ngang tay với Lý Tiêu Dao.

Hiện tại Lý Tiêu Dao muốn dùng công pháp môn phái, cô nhóc ngốc này lại lập tức đồng ý. Đây không phải là muốn chết sao?

"Đừng khóc đấy!"

Lý Tiêu Dao cười cười, hai tay đột nhiên ngửa ra hướng lòng bàn tay lên trời, sau khi nâng qua đỉnh đầu thì hít sâu một hơi, vận chuyển nội lực.

"???"

Mọi người hoang mang, chẳng lẽ hàng này muốn điều tức trên lôi đài hay sao?

"Dám xem thường ta?"

Tống Dương thấy vậy giận dữ, thả người lao tới trước, đâm một chỉ về phía Lý Tiêu Dao.

Nhưng vào lúc này, trong mũi Lý Tiêu Dao phun ra hai luồng khói trắng.

"Con mẹ nó... Người này thật đủ ác với mình đấy!"

Thấy tình cảnh như vậy, khán giả phải gọi là không còn lời nào để nói.

Nói thật, tuy Vương Viễn rất không thích Lý Tiêu Dao, nhưng không thể không nói, tên Lý Tiêu Dao này lớn lên rất có vài phần tư sắc, hơn nữa khí chất nho nhã ôn hòa, làm cho người ta cực kỳ muốn làm thân, là một cậu trai sáng sủa như ánh mặt trời.

Nam nhân như vậy, quả thực có thể thỏa mãn tất cả ảo tưởng của nữ nhân.

Nhưng bây giờ trong lỗ mũi con chim ngốc này lại phun ra hai luồng khói trắng, thật con mẹ nó giống như hai dòng nước mũi to, có một loại nực cười nói không nên lời. Nhất là thứ đó lại phối với khuôn mặt anh tuấn và khí chất khiêm tốn, cảm giác kia quả thực...

Lúc trước, Lý Tiêu Dao nam thần bao nhiêu, hiện tại khác người bấy nhiêu.

Trách không được thằng nhãi Lý Tiêu Dao này bất kể gặp phải đối thủ mạnh tới cỡ nào, cũng đều theo nếp dùng quyền pháp đối địch. Chỉ với loại công pháp giống như nhược trí này, cho dù là tên không biết xấu hổ như Mario, cũng không cảm thấy có thể lấy ra dùng trong loại trường hợp này.

Khán giả chỉ là những người đứng xem, thấy bộ dạng Lý Tiêu Dao như vậy còn buồn cười, huống chi là Tống Dương đang ở trên lôi đài. Nếu không phải Tống Dương có tu vi tốt, chỉ e là đã vỡ công ngã xuống đất ngay tại chỗ, ôm bụng cười lăn lộn.

Ngay tại lúc mọi người vẫn còn bận tâm tới tạo hình bên ngoài của Lý Tiêu Dao, thì hai luồng khói trắng kia đã bay bay cuốn về phía Tống Dương.

"Ngươi có thấy ghê tởm hay không hả!"

Tống Dương bị ghê tởm nhăn mày một chút, ngón tay vung lên, sử dụng một chiêu [Chỉ Xích Phương Tù].

Chỉ lực vung lên, chém vào khói trắng.

Nhưng vào lúc này, chuyện kỳ quái đã xảy ra, khói trắng tiếp xúc tới chỉ kình của Tống Dương, đột nhiên trở nên thẳng tắp.

"Tranh!"

Cùng lúc đó, bên tai mọi người vang lên thanh âm của một thứ gì đó sắc bén ra khỏi vỏ. Chỉ kình của Tống Dương bị khói trắng cắt đứt, hai luồng khói trắng thế tới không ngừng, đan vào nhau chém ngang về phía Tống Dương.

"Không đúng! Đây là kiếm khí!"

Lúc này, Tống Dương cũng cảm giác thấy nguy hiểm, vội vàng cúi đầu.

"Viu!"

Khói trắng xẹt qua sau đầu Tống Dương, tóc sau gáy cô nàng đều bị cắt đứt một đoạn.

"Trời ạ! Thổi lông đứt tóc!"

Thấy luồng khói trắng sắc bén như thế, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.

Con mẹ nó đây là yêu thuật gì vậy? Hiện tại chiêu thức của kiếm khách đều hoang dã như vậy sao? Lúc trước Bạch Hạc Lưỡng Sí dùng Ngự Kiếm Thuật ngự kiếm phi hành đã đủ biến thái rồi, giờ trong mũi Lý Tiêu Dao lại còn có thể phun ra hai luồng kiếm khí trắng... Đây rốt cuộc là môn công pháp tà đạo gì.

"Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công!"

Hai luồng kiếm khí chém cho Tống Dương trở tay không kịp. Lý Tiêu Dao hét lớn một tiếng, hai tay đột nhiên buông xuống kết một cái kiếm quyết, nắm hai tay cùng một chỗ.

"Viu viu viu viu!"

Hai luồng khói trắng đón gió nhoáng cái biến thành tám luồng kiếm khí, vây quanh Tống Dương rồi chém xuống.

"Ta biết rồi, đây là tuyệt học của phái Thiên Sơn, Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công!"

Lúc này, Ngàn Dặm Đào Hoa cũng nhận ra môn công pháp mà Lý Tiêu Dao đang sử dụng nên nói hùa theo. Sau đây gọi tắt là Bát Hoang Công, chứ tên dài quá.

Bát Hoang Công là tuyệt kỹ độc môn của tông chủ phái Thiên Sơn - Thiên Sơn Đồng Lão. Nghe nói là do một tiên nhân sáng chế, không những phản lão hoàn đồng, vĩnh bảo thanh xuân, còn có thể dùng Bát Hoang Kiếm Khí giết người trong vô hình.

Sở dĩ Thiên Sơn Đồng Lão đến tận bây giờ vẫn còn mang bộ dạng một cô bé, cũng là bởi vì học môn công pháp này từ nhỏ... Thứ đồ này quả thực là thần công tuyệt học mà nữ nhân tha thiết mơ ước.

Cảm giác kiếm khí chém tới, Tống Dương vội vàng lăn mình về phía trước, ý đồ tiến gần tới Lý Tiêu Dao.

Không chờ Tống Dương đứng dậy, Lý Tiêu Dao đã sử dụng một cước trong Bát Hoang Công [Chân Đạp Càn Khôn], dẫm lên đầu Tống Dương, khiến cô nàng bị đánh ra choáng, ngay sau đó mở hai tay ra, trường kiếm sau lưng xuất hiện trong tay Lý Tiêu Dao.

Bạn cần đăng nhập để bình luận