Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 387: Xác chết khắp nơi

Đôn Ki-hô-tê chính là thủ lĩnh của mấy tiểu đội bang Thánh Long ở trong khu vực này, cũng là người tâm phúc của bọn họ. Rơi vào loại tình huống này hiển nhiên phải nghe theo sự chỉ huy của gã ta rồi.

“Tập trung tấn công cô gái mặc đồ đỏ kia!”

Đôn Ki-hô-tê không hề nghĩ ngợi mà trực tiếp chỉ vào Bôi Mạc Đình và kêu lên.

Bôi Mạc Đình mạnh mẽ như vậy, tám mươi phần trăm là cao thủ mạnh nhất trong đám người chiến đội Một Đám Ô Hợp trước mặt kia. Kiếm khách chủ yếu là tấn công chính, lực phòng ngự vẫn luôn không cao, chỉ cần dẫn Bôi Mạc Đình rời đi bằng một làn sóng tấn công đường xa, thì giải quyết những người khác sẽ dễ như trở bàn tay.

Nhưng Đôn Ki-hô-tê vừa dứt lời, đột nhiên một bóng người màu trắng từ trên trời giáng xuống rơi xuống phía sau gã ta. Hắn ta thò tay phải xuống, lòng bàn tay hướng lên trên, từ sau lưng duỗi đến háng của Đôn Ki-hô-tê, đột nhiên bóp mạnh một cái.

Căn cốt của Đường Môn không hề cao… bộ phận đó chịu một cái làm sao còn có thể sống được?

“Rắc…”

Đôn Ki-hô-tê chỉ cảm thấy dưới háng bị siết một cái, khi phản ứng lại thì đã xuất hiện ở điểm sống lại.

“Đụ má!!”

Thấy một màn này, da đầu của tất cả những người có mặt ở đó đều run lên.

Lăn lộn trong trò chơi, lưỡi đao của mọi người đều dính máu, có ai chưa từng giết người sao? Nhưng cách chết của Đôn Ki-hô-tê quả thực có chút thấy mà ghê người, một kiếm đâm qua cổ và một phát bóp vào háng. Trải nghiệm thị giác đó tuyệt đối không thể so sánh được. Lúc này, phàm là người có chút kiến thức đều nhận ra đạo nhân tóc trắng trước mặt này, tất cả đều chỉ vào đạo nhân tóc trắng đó và kinh hãi kêu lên: “Che… Che Đũng Quần Mario!!”

Không sai, chính là Che Đũng Quần, Mario nổi danh trên giang hồ với Hổ Trảo Tuyệt Hộ Thủ, gặp Mario chắc chắn phải che đũng quần là một câu nói được nhiều người biết, lại thêm xuất thân từ phái Võ Đang của hắn ta, nên dần dần có được biệt hiệu đồng âm này.

“Mẹ nó! Cùng xông lên! Xử chết hắn ta trước rồi nói sau!”

Đối với tiếng xấu của Che Đũng Quần Mario, đám người bang Thánh Long cũng đã từng nghe nói tới. Đại địch ở ngay trước mắt, vì để không tuyệt đường con cháu, nên đám đệ tử Đường Môn và Ngũ Độc hiên nhiên không rảnh quan tâm đến những người khác, mà móc chủy thủ ra rồi vây tới.

Thế nhưng Đường Môn cũng không phải là môn phái chuyên về cận chiến, mà công pháp tu vi ở giai đoạn đầu của phái Ngũ Độc thực sự thấp kém. Với nội công của Mario, độc nhỏ bình thường cũng không thể độc chết được hắn ta.

Võ học của phái Võ Đang lại nổi tiếng với lịch sử lâu đời, điều đáng sợ nhất chính là đánh quần thể. Lúc này Đôn Ki-hô-tê đã chết, đám người của bang Thánh Long không có chỉ huy cũng đánh lung tung không có trình tự, hiển nhiên sẽ không phải là đối thủ của một cao thủ như Mario.

Mario sử dụng Hư Thực Chưởng, quấn lấy mọi người một cách hư hư thực thực. Lại thường xuyên đột nhiên dùng một phát Hổ Trảo Tuyệt Hộ Thủ, nhìn thấy đồng đội một người nối tiếp một người bị bóp nổ và ngăn chặn, những người may mắn còn sống sót cũng đều đã sụp đổ trong lòng.

Có thể sử dụng áp lực tinh thần của võ học để tàn phá cơ thể, Mario cũng được coi là một phần đứng đầu giang hồ.

Sự phối hợp của mấy người Vương Viễn cũng tương đối hoàn hảo, có công có phòng thủ có tiến mạnh, có tấn công bằng độc mà cũng có tấn công tinh thần… Trong chớp mắt xác chết đã khắp nơi, đám người bang Thánh Long không còn lại một mống, toàn bộ đều bị tiễn về điểm sống lại.

Người chơi bang Thánh Long đã chết hết, lá cờ cắm xung quanh mặt đất cũng biến mất trong không khí.

“Đây… đây…”

Người chơi xung quanh trợn trừng mắt há hốc mồm nhìn mấy người Vương Viễn trong vòng tròn, lúc này đã kinh ngạc không nói nên lời.

Bang Thánh Long làm mưa làm gió, khiến những người chơi khác trong thành Yến Kinh cực kỳ chán ghét, chỉ là nếu có cơ hội, ai cũng muốn trở thành người của bang phái làm mưa làm gió. Nhưng bang Thánh Long thân là một bang phái lớn, điều kiện nhận người cực kỳ khắt khe, tiêu chí thấp nhất cũng phải là cao thủ xuất sư.

Tuy đám người Đôn Ki-hô-tê không phải là cao thủ tinh anh của bang Thánh Long, nhưng cũng xem là thực lực bậc trung, bốn tiểu đội đó ước chừng có bốn mươi người. Thời gian chỉ vài lần đối mặt đã bị diệt toàn đoàn, đây mẹ nó quả thực khiến người ta khó mà tưởng tượng được.

Cái đám người chơi tên là Một Đám Ô Hợp này rốt cuộc có lai lịch gì, vậy mà ngay cả loại người hung ác như Che Đũng Quần Mario cũng tham gia vào.



“Đi thôi! Nhà tiếp theo!”

Thanh lý xong người chơi bang Thánh Long ở chiến trường Yên Giao, mấy người Vương Viễn như đã làm xong một việc nhỏ nhặt không đáng kể, không thèm nhìn người chơi xung quanh mà trực tiếp nghênh ngang rời đi.

Trong điểm sống lại ở thành Yến Kinh, nhóm người Đôn Ki-hô-tê ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong mắt viết đầy vẻ kinh ngạc và tức giận.

Kinh ngạc là vì nhóm người của mình bị năm người diệt toàn đoàn. Tức là vì trên địa bàn thành Yến Kinh còn có người dám công khai đối đầu với bang Thánh Long.

Tại sao mọi người lại gia nhập bang Thánh Long? Chính là vì để không có người nào dám bắt nạt!

Hiện tại vào bang Thánh Long còn bị người bắt nạt, vậy không phải là vào bang phái uổng công hay sao?

“Chuyện này các ngươi đừng nói lung tung ở trong bang phái, ta đi báo cáo với lão đại!” Đôn Ki-hô-tê dặn dò thuộc hạ một câu. Sau đó gửi tin cho Long Đằng Tứ Hải: “Lão đại, chúng ta bị giết rồi…”

“???”

Long Đằng Tứ Hải nhận được tin nhắn thì sửng sốt, buồn bực đáp: “Đã xảy ra chuyện gì? Chết bao nhiêu người rồi?”

“Là một tiểu đoàn thể tên là Một Đám Ô Hợp!” Đôn Ki-hô-tê nói: “Chúng ta chết một đội người…”

Bốn mươi người bị năm người diệt toàn đoàn, chuyện này thực sự có chút không nói nên lời. Đôn Ki-hô-tê nghĩ một chút, vẫn không nói ra sự thật.

“Một Đám Ô Hợp?” Long Đằng Tứ Hải nhìn thấy bốn chữ này thì lập tức bùng nổ, thấy tin tức thương vong, không nhịn được mà tức giận quát: “Người ta có năm người đã diệt một đội của các ngươi? Các ngươi làm ăn kiểu gì thế!!”

“…”

Thấy Long Đằng Tứ Hải tức giận như vậy, Đôn Ki-hô-tê thầm lau mồ hôi, cũng may chỉ báo một phần tư thương vong, bằng không không biết sẽ bị mắng thành thế nào nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận