Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 555: Cửu Khúc Cuồng Đao Trận

"Cản bọn họ lại!"

Đối mặt với thế xông lên của đám người Tam Sát Trang, Vương Viễn cũng ra mệnh lệnh đầu tiên.

Nhóm Một Đám Ô Hợp nhận được mệnh lệnh của hắn bèn nhao nhao xông lên nghênh đón.

"Đừng tham chiến, mục tiêu của chúng ta là Ngưu Đại Xuân!"

Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu hét lớn rồi nâng tay lên, vung Thạch Hôi Phấn vào nhóm Một Đám Ô Hợp.

"Vù!"

Một mảnh sương mù trắng xóa bao phủ cả đám người.

Ai nấy đều biết sự lợi hại của Thạch Hôi Phấn, nhốn nháo dừng lại né tránh và đón đỡ.

Lúc mọi người đang ngăn cản Thạch Hôi Phấn, Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu đã dẫn theo đồng đội vọt tới bên cạnh Vương Viễn, vây hắn lại.

"Bày trận!"

Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu chợt quát một tiếng, tám người còn lại tản ra, đứng ở chín vị trí khác nhau, đồng loạt quét ngang trường đao, hợp thành "Cửu Khúc Cuồng Đao Trận!"

Vương Viễn bị vây lại chỉ cảm thấy trước mắt chói lòa, ánh đao hợp thành một mảnh, chém về phía hắn.

Cửu Khúc Cuồng Đao Trận này không những tăng chỉ số tấn công và phòng thủ mà còn tăng thêm tốc độ ra tay. Chín người đồng thời vung đao, công kích liên miên chẳng dứt, chặt chẽ không một kẽ hở.

Chớp mắt khi ánh đao rơi xuống đầu, Vương Viễn bước về sau một bước tính né đòn thì sau lưng lại có một đao chém tới.

Hắn cúi đầu, đại đao sượt qua da đầu, lướt qua sau gáy, hai bên lại có hai thanh trường đao lấn tới.

"Hây!"

Mắt thấy Vương Viễn sắp bị chém té xuống đất, hắn chợt quát to, sử dụng một chiêu [Kim Cương Bái Tháp].

"Keng keng keng keng!"

Bốn thanh đại đao từ bốn phương tám hướng chém vào khoảng dưới xương sườn Vương Viễn, đao va chạm vào thân người đến tóe đốm lửa mà hắn lại chẳng mất một sợi tóc.

"Đậu mòe! Tên này là quái thai phương nào đây hả?"

Vương Viễn trúng một phát bốn đao mà chẳng hề hấn gì khiến đám Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu ngạc nhiên và hoảng sợ quá đỗi.

Thực ra Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu đã sớm biết Vương Viễn lợi hại, nhưng trăm lần nghìn lần không ngờ tới tấm thân cương gân thiết cốt của hắn lại mạnh đến cảnh giới này, ngay cả trận pháp như Cửu Khúc Cuồng Đao Trận cũng không khiến hắn bị thương mảy may.

Giữa lúc bọn họ đang hoảng sợ, Vương Viễn cũng bắt đầu phản kích, hắn duỗi hai tay ra nắm chặt lấy đại đao, vặn cổ tay ra ngoài.

"Rắc! Keng!"

Hai thanh binh khí gãy đôi.

Đồng thời Vương Viễn đẩy hai tay tới, đập thật mạnh vào ngực hai người chơi đang cầm binh khí đó.

"Phụt!"

Hai người ăn một chưởng của Vương Viễn, nhịn không được phun ra một ngụm máu, đồng thời lùi về sau hai bước, thanh máu tụt xuống một phần năm.

"Hơ?"

Vương Viễn thấy hai người dính một chưởng của mình xong mà vẫn còn đứng đó thì hơi bất ngờ. Chưởng lực của hắn hung ác bao nhiêu, tự hắn rõ ràng hơn ai hết, huống chi hai chưởng này dùng Đại Kim Cương Chưởng dũng mãnh vô song, mặc dù không dùng hết sức nhưng cũng không phải thứ mà người bình thường có thể chịu được.

"Đậu đậu đậu!"

Vương Viễn chỉ hơi bất ngờ, nhưng đám Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu đã tái hết cả mặt.

Ôi mẹ ơi, hiện tại mọi người có trạng thái buff của Cửu Khúc Cường Đao Trận, lực phòng ngự tăng lên mấy lần, chỉ mới dính một chưởng mà suýt chút nữa bỏ đi hết. Nếu không có thuộc tính tăng thêm từ trận pháp, một chưởng vừa nãy chẳng phải sẽ lấy mạng người trong chớp mắt ư? Hòa thượng này quả nhiên đáng sợ đến cực điểm, khổ cho Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ phải làm đối thủ của hắn, thua trong tay loại quái vật này tuyệt đối không mất mặt chút nào.

"Tiểu Lâu, ngươi nhanh tay lên! Chúng ta không kiên trì được lâu nữa đâu!"

Trong kênh đoàn đội, Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu đã bắt đầu ồn ào gửi tin, giờ ở trong tình huống này mà muốn vây chặt Vương Viễn còn khó hơn tưởng tượng rất nhiều.

"Đã biết!"

Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ nắm chặt trường đao, thản nhiên trả lời một câu, sau đó lao về phía đám Một Đám Ô Hợp.

"Con mẹ nó! Âm hiểm như vậy?"

Thấy chiến đội Tam Sát Thanh Niên từ bỏ chiến thuật cửu bảo nhất thường dùng, thay đổi cách đánh, bỏ qua Vương Viễn, các khán giả không nhịn được kêu thành tiếng.

Chỉ cần đầu óc của mọi người không quá ngu thì lúc này đều có thể hiểu được ý định của chiến đội Tam Sát Thanh Niên.

Không sai, Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ không phải là đối thủ của Vương Viễn, đây là điều mà đám người thuộc chiến đội Tam Sát Thanh Niên hiểu rõ, vậy nếu không đánh lại thì chuyển mục tiêu là được.

Hòa thượng không đánh được, chẳng lẽ những người khác cũng không thắng nổi?

Không nói đâu xa, chỉ nói đao pháp của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ, chỉ cần chiến đội Tam Sát Thanh Niên khống chế khắc tinh duy nhất của y thì những người khác bị chém đến chết là chuyện chắc chắn.

Quả nhiên, chiến đội Tam Sát Thanh Niên không phải là người ngu, sở dĩ bọn họ chỉ sử dụng đi sử dụng lại một lối đánh hoàn toàn là bởi vì những người khác vẫn chưa đủ trình độ khiến họ phải thay đổi mà thôi!

Lúc này, vôi phấn Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu tung ra đã bị mọi người của chiến đội Một Đám Ô Hợp xua tan, nhưng Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ cũng đã tới gần mọi người. Tay trái của y cầm ngược thanh trường đao, tay phải bắt đầu vận sức lực, hai chân phi về phía trước, trong nháy mắt đã chạy tới trước mặt Bôi Mạc Đình.

Thuấn Bộ

Một trong các chiêu thức của môn võ học Bạt Đao Trảm, là một chiêu thức phi tới trước, có thể tấn công mục tiêu ở cách mình một khoảng nhất định.

"Mau tránh ra!"

Thấy cảnh này, Mario vội vàng nhắc nhở.

Đúng lúc này, trường đao của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ đã được rút ra khỏi vỏ.

"Vù!"

Một tiếng chói tai vang lên, ánh đao lóe sáng, như một tia chớp lao về phía Bôi Mạc Đình.

May thay Tịch Tà Kiếm Pháp của Bôi Mạc Đình cũng là tuyệt học thiên về thân pháp, nghe thấy lời cảnh báo của Mario, Bôi Mạc Đình ngay lập tức né sang bên cạnh.

"Xoẹt!"

Một mảnh tấm vải đỏ rơi từ trên không trung xuống, quần áo của Bôi Mạc Đình bị Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ chém xuống một mảnh lớn, khó khăn lắm gã mới tránh khỏi một đao này.

Bởi vì thân pháp của Bôi Mạc Đình khá nhanh nên mới có thể may mắn tránh được một đao, Nhất Mộng Như Thị sau lưng Bôi Mạc Đình thì không được may mắn như vậy, cô ta chưa thấy rõ thanh đao đã bị Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ chém thành hai đoạn, Đinh Lão Tiên cách đó không xa không có một chút cơ hội cứu người nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận