Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 138: Nguyên liệu hoàn mỹ

Hổ Sơn Quân có kết cục như vậy, chắc chắn là kiểu chết kinh khủng nhất mà mọi người từng gặp, không phải là một trong những kiểu chết kinh khủng nữa.

Thủ đoạn của Vương Viễn hung ác tàn bạo như vậy, khiến cho mọi người cực kỳ kinh hoàng.

Ruột gan đứt đoạn là như thế nào? Đây cũng không phải một tính từ...

Hổ Sơn Quân chỉ còn 10% lượng máu, Vương Viễn chộp một cái đã đánh ra đòn tấn công chí mạng, thanh máu trên đầu Hổ Sơn Quân lập tức cạn kiệt, sau khi chạy về phía trước vài bước theo lực quán tính thì ngã rầm xuống đất, rơi ra một đống vật phẩm.

“Chúng ta thành công rồi!!”

Thấy Hổ Sơn Quân đã nghẻo rồi, Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ kêu một tiếng đầy kích động, y không nói nhiều mà chạy đến bên cạnh thi thể Hổ Sơn Quân luôn, vươn tay ra định nhặt đồ trên mặt đất,

“Bốp!”

Tay còn chưa quơ được đồ trên mặt đất thì một đống gì đó mền nhũn đã bay vào mặt Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ.

Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ kéo thứ trên mặt xuống xem, suýt nữa thì bị dọa chết khiếp, cái thứ mềm nhũn này có mùi máu tanh nồng nặc,

Chính là nội tạng moi từ trong bụng Hổ Sơn Quân ra.

“A...”

Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ kêu một tiếng thảm thiết, cuống quýt ném nội tạng trong tay sang một bên, ngẩng đầu lên thì thấy Vương Viễn mặt mày không chút thay đổi đi đến trước mặt mình.

“Anh bạn nhỏ! Ta đã cho ngươi động vào thứ trên mặt đất chưa?” Vương Viễn đen mặt, lau cái tay bẩn thỉu vào người Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ, nói một cách hờ hững: “Biến!”

“Ta... ta... ta biết rồi...”

Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ thấy bộ dạng này của Vương Viễn thì lập tức sợ đến mức tam hồn ly thể, vội vàng lùi về phía sau.

Vương Viễn vung tay, nhặt hết tất cả đồ trên mặt đất lên.

“Ngưu ca, rơi cái gì thế!”

Lúc này, Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu và Kiếm Lăng Vân cũng đi đến cạnh thi thể của Hổ Sơn Quân, thấy Vương Viễn nhặt hết tất cả đồ lên thì cực kỳ tò mò hỏi Vương Viễn.

Người chơi chơi game đánh BOSS là để xem BOSS có thể rơi ra cái gì, ở chỗ này cả nửa ngày rồi, khó khăn lắm mới giải quyết được Hổ Sơn Quân, hai người này cũng rất tò mò không biết Hổ Sơn Quân rơi ra cái gì.

Đồ đã lấy được rồi, Vương Viễn đương nhiên sẽ không keo kiệt đến mức không cho người khác xem, sau đó thì tiện tay mở giá đồ ra.

Da lông hoàn chỉnh của Lôi Giác Hổ Vương (âm)

Loại: nguyên liệu

Cấp bậc: cấp 3

Phẩm chất: hoàn mỹ

Tác dụng: có thể dùng để may y giáp, làm công cụ phòng thủ.

Giới thiệu: Lôi Giác Hổ Vương đã tu luyện ở Rừng Hổ Gầm mấy chục năm, da lông trên người thấm đẫm linh lực nồng đậm, dùng da lông của nó để làm công cụ phòng thủ, thì có hiệu quả kỳ diệu đối với việc tu luyện của nhân sĩ võ lâm.

Nguyên liệu cấp Hoàn Mỹ!!

Nhìn thấy da hổ trong tay Vương Viễn, đám người Tam Sát Trang thèm chảy nước miếng, Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ cực kỳ hâm mộ, nếu không phải biết mình không đánh lại Vương Viễn thì với tính cách của y, chỉ e bây giờ y đã giết người cướp đồ rồi.

Phẩm cấp cao thấp của nguyên liệu được quyết định bởi hai thứ.

Một là linh lực dự trữ, hai độ hoàn chỉnh.

Theo lý thuyết, linh lực càng cao thì phẩm chất của nguyên liệu cũng càng cao, nhưng nếu độ hoàn chỉnh không cao thì linh lực sẽ bị mất đi rất nhiều, phẩm chất của nguyên liệu cũng sẽ không cao.

Tất cả người chơi kiếm nguyên liệu, bình thường đều chú trọng bảo toàn độ hoàn chỉnh của nguyên liệu, nhưng mà độ hoàn chỉnh của da lông là khó bảo toàn nhất trong tất cả các loại nguyên liệu.

Dù sao thì da lông linh lực dồi dào đều ở trên người dã thú có thực lực không yếu, thực lực của dã thú càng cao thì người chơi càng khó đối phó, trong đa số các trường hợp đều là phải từ từ giết chết quái, như vậy thì da lông của quái sẽ bị tổn hại nghiêm trọng, linh lực cũng mất đi rất nhiều, cho dù là da lông của dã thú cấp bậc BOSS thì phẩm chất cũng không quá cao.

Ở tình huống thông thường thì da lông mà người chơi ở giai đoạn hiện tại kiếm được đều là tàn tạ hoặc cấp bậc phổ thông, cấp bậc tinh lượng thì cực kỳ kiếm gặp, lúc này trong tay Vương Viễn là một tấm da lông phẩm chất hoàn mỹ, nó có giá trị thế nào thì không cần nói cũng biết.

Huống hồ da lông ở trên thị trường đều không có thuộc tính đặc biệt, vậy mà tấm da hổ này lại có hiệu quả kỳ diệu đối với việc tu luyện, đều này làm giá cả của tấm da hổ này lại tăng lên hẳn một bậc.

Đương nhiên, Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu và Kiếm Lăng Vân đều cực kỳ phục Vương Viễn.

Được như vậy cũng là vì Vương Viễn có thể đánh chết Hổ Sơn Quân một cách nhanh gọn linh hoạt, tu vi của người chơi ở giai đoạn hiện tại đều không cao, muốn giết đại BOSS như Hổ Sơn Quân thì chỉ có thể từ từ giết, cứ như thế thì phỏng chừng cũng không thể có được da lông phẩm chất cao thế này.

“Cái này chắc phải đáng giá năm mươi lượng vàng nhỉ.”

Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu suy tư một hồi rồi đoán giá.

“Đâu chỉ như thế!” Kiếm Lăng Vân nói: “Da hổ này tệ nhất cũng có thể làm được dụng cụ phòng thủ cực phẩm, nói không chừng còn còn là cả bộ đấy, ít nhất cũng phải hơn trăm lượng vàng.”

“Trăm lượng? đắt như vậy à?”

Nghe được lời nói của Kiếm Lăng Vân, Vương Viễn cũng hơi kinh ngạc.

Thật ra Vương Viễn cũng không hiểu rõ giá cả hàng hóa trong trò chơi, trong tay hắn vẫn còn một đống trang bị và công pháp chưa bán bởi vì không quá hiểu rõ giá cả.

So với trang bị và công pháp thì hắn càng không hiểu rõ giá cả của nguyên liệu, chỉ có thương nhân chuyên nghiệp mới hiểu rõ.

Có điều giá trị của tấm da hổ này thực sự làm cho Vương Viễn hoảng sợ.

Dù sao thì đa số người chơi đều cho rằng chỉ có công pháp với trang bị mới khá là đáng tiền, nguyên liệu thì không quan trọng lắm. (Lúc trẻ ta cũng từng có suy nghĩ này, đã ném rất nhiều vật liệu, đúng là không dám nhớ lại.)

Phải biết rằng, bây giờ trên thị trường vật phẩm cấp bậc tinh lượng cũng cùng lắm lượng vàng một món thôi, tấm da hổ này là sản phẩm của BOSS, nhưng dù gì cũng chỉ là nguyên liệu, không ngờ có thể bán với giá đắt như vậy.

Một trăm lượng vàng, là mấy chục nghìn tiền mặt đấy, chỉ để mua một tấm da hổ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận