Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 230: Tự do

Hòa thượng quét dọn ngược lại cũng là một người thông minh, lão ta hiểu rõ hơn ai hết rằng Vương Viễn là người thuộc về giang hồ, tới nơi này nghe giảng cũng chỉ là một khách qua đường. Sau khi rời khỏi đây, e rằng rất khó mà quay lại.

Có đôi khi hiểu rõ cuộc sống cũng thật đáng thương, một lão già cô đơn như vậy khiến Vương Viễn nhớ đến ông nội mình... Cháu trai đầy cả sảnh đường thì thế nào, mỗi một người đều có sự nghiệp và cuộc sống của riêng mình, một năm có thể bên cạnh ông được mấy lần.

“Ôi!”

Vương Viễn thở dài một tiếng rồi bảo: “Vậy đệ tử xin từ biệt từ đây!”

Nói xong, Vương Viễn đứng dậy định rời đi.

“Đợi đã!”

Đúng lúc này, hòa thượng quét dọn đột nhiên gọi Vương Viễn lại: “Ngươi là đệ tử đầu tiên của lão nạp, cũng là đệ tử ưu tú nhất của lão nạp, nhưng ngoài Phật pháp ra thì lão nạp không thể truyền thụ cho ngươi bất cứ thứ gì khác... quyển kinh thư này là thứ ta tình cờ có được, coi như là quà xuất sư đi, ngươi cầm nó cũng có một kỷ niệm!”

Nói xong, hòa thượng quét dọn lôi một quyển kinh thư cũ nát từ trong ngực ra, rồi đưa cho Vương Viễn.

Vương Viễn nhận lấy kinh thư bằng hai tay, nhìn thoáng qua trang bìa, chỉ thấy trên bìa viết ba chữ xiêu vẹo [Lăng Già Kinh].

Cùng lúc đó một hàng thông tin xuất hiện trước mặt Vương Viễn.

[Lăng Già Kinh]: một quyển kinh thư thoạt nhìn vô cùng bình thường.

Thấy hòa thượng quét dọn thật sự chỉ tặng cho mình một quyển kinh thư, nói thật, trong lòng Vương Viễn vẫn có chút thất vọng. Chẳng qua thế này cũng rất hợp với phong cách của hòa thượng quét dọn, Vương Viễn ngược lại cũng không bất ngờ.

“Đệ tử nhất định sẽ giữ gìn nó cẩn thận!”

Vương Viễn thu [Lăng Già Kinh] vào trong ngực một cách vô cùng nghiêm túc, sau đó xoay người rời khỏi nơi ở của hòa thượng quét dọn.

Cấm túc mười lăm ngày đã được giải trừ, Vương Viễn vừa xuất quan, đã ngửi thấy được hơi thở của tự do.

Trong Thiếu Lâm tự vẫn người đến người đi, vô cùng náo nhiệt như cũ.

Hiện giờ cảnh giới Phật pháp của Vương Viễn đã viên mãn, có thể tu luyện [Dịch Cân Kinh] được rồi.

Tu luyện Thần Công Cái Thế, nhất định phải có cảm giác trang trọng. Vương Viễn tìm một nơi yên tĩnh, lấy [Dịch Cân Kinh] trong ngực ra, sau đó đánh vào nút học tập với khí tức nặng nề.

“Soạt!”

[Dịch Cân Kinh] hóa thành một đường ánh sáng màu vàng, rồi chui vào trong cơ thể Vương Viễn.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã lĩnh ngộ Thần Công Cái Thế [Dịch Cân Kinh], căn cốt +25, lực cánh tay +25...]

[Dịch Cân Kinh] (Nội công)

Số tầng tu luyện: Tầng một/mười tầng (0/1000)

Cảnh giới: Sơ Khuy Môn Kính

Lực cánh tay +25

Căn cốt +25

Giới hạn nội lực +1000

Giới hạn khí huyết +1000

Tấn công +50%

Phòng ngự +50%

Giới thiệu công pháp: Điển tịch võ học cao nhất trong Võ Lâm.

...

Nhìn thấy thông tin về [Dịch Cân Kinh] trên thanh công pháp, tâm trạng của Vương Viễn phải gọi là kích động.

Không hổ là Nội công cấp bậc Thần Công Cái Thế, chỉ là tầng thứ nhất thôi mà đã tăng giới hạn nội công và khí huyết lên một nghìn.

Phải biết rằng, nội công căn bản mà Vương Viễn đang sử dụng hiện tại đã luyện đến tầng mười cảnh giới Nhất Đại Tông Sư, kèm theo hiệu ứng của Lôi Tức Công, cũng chỉ mới tăng giới hạn khí huyết và nội lực lên năm trăm mà thôi.

Lại thêm hai Hạt Bồ Đề và những hiệu quả khác, điểm nội lực của Vương Viễn mới chỉ hơn một nghìn hai. Lúc này, sau khi học Dịch Cân Kinh, tu vi nội lực của Vương Viễn đã trực tiếp tăng lên gấp bội.

Công pháp nội công cực kỳ hiếm, hơn nữa điểm ngộ tính của Vương Viễn còn cực thấp, vì vậy đến cả nội công của môn phái Vương Viễn cũng không học được.

Mặc dù Nội Công Cơ Bản có thể tu luyện tới tầng thứ mười nhưng dù sao nó cũng là công pháp Bất Nhập Lưu, lượng thuộc tính, máu và nội công thêm được vẫn có hạn.

Trước khi người chơi xuất sư, Nội Công Cơ Bản của Vương Viễn vẫn có thể chiếm được một chút lợi thế, dù sao mọi người đều học nội công cấp thấp, hơn nữa cảnh giới thường không cao. Thế nhưng sau khi người chơi xuất sư, họ có thể học tập nội công trung cấp của môn phái, hơn nữa cảnh giới võ học còn đạt tới Dung Hội Quán Thông. Như vậy, ưu thế Vương Viễn có được nhờ Nội Công Cơ Bản tầng mười hiện tại đã không còn gì, bị người ta bỏ xa.

Hôm nay, Vương Viễn đã sở hữu Dịch Cân Kinh, hiện tại hắn mới chính thức được coi là vượt lên những người chơi khác, người chơi bình thường nếu không có kỳ ngộ gì thì muốn học được tuyệt học của môn phái cũng phải đạt đến cấp tám mươi mới có thể tính tiếp.

...

"Rốt cuộc ta cũng được thả ra!"

Đóng cửa sổ thuộc tính lại, Vương Viễn mở cửa sổ bạn bè ra, gửi một tin tức vào trong nhóm.

"Chúc mừng chúc mừng!"

"Ông trời có mắt, cuối cùng ngươi cũng được thả!"

"Ngưu ca, sau này ngươi sẽ không tiến vào đó lần nữa đúng không..."

Rất nhanh, tin nhắn trả lời của mọi người xuất hiện ở trước mắt Vương Viễn.

Nhân vật trong trò chơi bị giam nửa tháng, phương thức giải trí duy nhất của Vương Viễn trong nửa tháng này chính là quấy rầy danh sách bạn tốt, lấy bạn làm thú vui.

Trừ Bôi Mạc Đình bị Vương Viễn cho vào danh sách đen, những người còn lại đều đã bị Vương Viễn quấy nhiễu. Vì vậy, thấy Vương Viễn cuối cùng cũng được thả, tất cả mọi người đều rất vui vẻ, còn vui hơn so với chính bản thân Vương Viễn.

Nhất là Mario, gã kích động hỏi: "Ngưu ca, ngươi có định tới Lạc Dương mở vài bàn tiệc ăn mừng không?"

"Không có thời gian!"

Vương Viễn quả quyết từ chối!

Mẹ nó, bị giam thì có gì để vui vẻ, sau khi ra ngoài còn phải bày mấy bàn tiệc, nghĩ Vương Viễn thừa tiền chắc.

"Không sao! Cùng lắm thì ngươi gửi tiền đồ ăn và rượu cho chúng ta cũng được! Bây giờ ngươi nợ ta tiền rồi nhé!" Mario vẫn không buông tha.

"Cút!"

Vương Viễn gửi một ngón giữa thật to cho Mario, gã có thể coi là người đứng đầu trong những người vô liêm sỉ.

Sau khi nói chuyện với mọi người xong, Vương Viễn đóng cửa sổ bạn bè, đi tới dịch trạm, truyền tống đến Lạc Dương.

Thành Lạc Dương vẫn sầm uất náo nhiệt như vậy, nửa tháng không được xuống núi, Vương Viễn rất nhớ cảnh đường phố phồn hoa như thế này.

Trong trò chơi này cao thủ đổi mới rất nhanh, sự tích về danh nhân nhiều vô số kể, ai nhặt được bí tịch, ai ra tay giết NPC hệ thống đều sẽ thông báo một lần, huống chi mỗi ngày đều có người chơi mới vào trong trò chơi, trong hoàn cảnh như vậy trí nhớ của người chơi đương nhiên sẽ tương đối kém.

Bạn cần đăng nhập để bình luận