Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 932: Hai tay mở ra đường máu

Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, hai người đã thoát khỏi vòng vây, chạy tới dưới vách núi, dựa lưng lên đó.

Ban đầu hai người là 360 độ, mặt lưng đều thụ địch, lúc này hai người chỉ cần đối phó với kẻ địch trước mặt, áp lực giảm đi rất nhiều.

"Ngươi không cần phòng ngự, thỏa sức tấn công đi!"

Lúc này, Vương Viễn ra một chỉ lệnh cho Tống Dương.

Nói xong, Vương Viễn cũng bỏ qua việc tấn công, mở hai tay ra bảo vệ Tống Dương.

Vương Viễn có thân thể Kim Cương Bất Hoại, lại có thêm thần công Dịch Cân Kinh, nội công thâm hậu, phòng ngự cực cao. Chân khí hộ thân mở ra, người có thể gây tổn thương tới hắn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Công kích cận chiến đều bị Vương Viễn chặn đánh đón đỡ, sát thương viễn trình không thể chú ý tới đánh lên người Vương Viễn, cũng chỉ có thể cưỡng ép đánh ra chút máu.

Phái Tiêu Dao vốn không phải loại môn phái phòng ngự, chiến đấu thiên về tấn công và thân pháp. Lúc này có Vương Viễn đỡ đòn, Tống Dương cũng bỏ qua việc dùng Không Minh Quyền chống đỡ công kích của đối thủ, mà hai tay cùng lên, hỏa lực Nhất Dương Chỉ khai hỏa hết cỡ.

Công kích của Nhất Dương Chỉ thì không cần nhiều lời, đáng sợ hơn là Nhất Dương Chỉ này còn có thể dùng chỉ lực công kích tầm xa. Tống Dương trốn sau lưng Vương Viễn, chỉ cần tấn công hết mức có thể.

Hai người một công một thủ, một trước một sau, phối hợp tới không có kẽ hở, chỉ trong giây lát đã đánh chết mười mấy người, lưng dán vào vách tường, mở một con đường máu đi tới trước cửa động.

Lúc này, người chơi Thiếu Lâm và Võ Đang chặn trước của Lang Hoàn Ngọc Động cũng đã bày trận. Thiếu Lâm có La Hán trận, Võ Đang có Thất Đoạn trận, bao kín kẽ cửa động!

Trận pháp là võ học đặc thù tăng cường công phòng của mỗi môn phái.

Chỉ nói lực phòng ngự, La Hán đại trận của Thiếu Lâm vẫn luôn đứng đầu trong các môn phái lớn, La Hán trận mở ra, lực phòng ngự tăng lên gấp đôi.

Mặc dù Chân Võ Thất Đoạn trận không có lực phòng ngự cao bằng La Hán trận, nhưng là công phòng nhiều mặt, nhân số càng nhiều thì thuộc tính lại càng cao. Giờ phút này hai đại môn phái bắt tay nhau bày trận, hiển nhiên là muốn dùng toàn lực, ngăn cản hai người Vương Viễn ở trong động.

Đến lúc đó, người chơi dưới chân núi cũng đã lên tới, cho dù hai người có võ công cao tới đâu, tu vi mạnh cỡ nào, cũng chỉ có một con đường chết.

Thấy tình cảnh này, Vương Viễn biết nơi đây không nên ở lâu, nếu hiện tại không nhanh chóng xông ra, thì đợt lát nữa có muốn chạy cũng chưa chắc chạy được!

"Ngươi phòng, ta đánh!"

Vương Viễn lại ra lệnh cho Tống Dương, rồi đi thẳng về phía cửa động, đối mặt với người chơi Thiếu Lâm Võ Đang đang chặn ở đó, quay lưng về phía người chơi trong động.

Về mặt chấp hành chỉ lệnh trong chiến đấu, Tống Dương vô cùng nghiêm túc. Khi Vương Viễn xoay người đưa lưng về phía trong động, Tống Dương đã thả người đuổi kịp, dựa vào lưng Vương Viễn, Nhất Dương Chỉ ở hai tay đổi thành Không Minh Quyền tung bay, ngăn cản mọi công kích của đám đông.

Dưới sự bảo vệ của Tống Dương, Vương Viễn không bị công kích sau lưng đánh gãy quá trình tụ khí, chân khí thành công tụ tập vào hai tay.

Chỉ nghe Vương Viễn dồn khí, hét lớn một tiếng: "Mở cho ta!"

Quỷ Khóc Thần Gào - Dã Bóng Thần Quyền!

Nghe thấy tiếng hét của Vương Viễn, người chơi Thiếu Lâm Võ Đang đang chặn trước cửa bị chấn tới sững sờ.

Cùng lúc đó, trên người Vương Viễn lập lòe hồng quang, hai tay đẩy mạnh về phía trước.

Càn Khôn Đại Na Di! Mở! Phán định công kích tăng!

Tả Hữu Hỗ Bác Chi Thuật! Mở! Lực công kích tăng 120%!

Tụ khí, Nhất Phách Lưỡng Tán!

Grao!!!!!!!

Nhất thời, bên tai mọi người vang lên tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc.

Nội lực mênh mông hùng hậu từ lòng bàn tay Vương Viễn đánh ra, giống như sức lực dời núi lấp biển đẩy về phía đám người trước cửa.

Đám người đầu tiên ở cửa trúng một chiêu [Quỷ Khóc Thần Gào] của Vương Viễn bị đánh cứng ngắc tạm thời, nay nội lực mãnh liệt này tới nữa, mọi người càng không cách nào chống đỡ nổi.

"Rầm!"

Chưởng lực Vương Viễn ngưng tụ vỗ lên hai đại trận kia, La Hán trận và Thất Đoạn trận giống như con thuyền lá nhỏ bé giữa sóng thần, bị chưởng lực của Vương Viễn chụp tới nát vụn. Còn những người chơi kết trận thì bị đánh chết tại chỗ hơn phân nửa, những người may mắn còn sót lại hầu như đều đứng phía sau, cũng bị chưởng lực này đánh bay ra khỏi động.

"Này... này... này..."

Thấy một chưởng của Vương Viễn đã mở được một đường máu, chúng người chơi trong động hoàn toàn ngây ngốc. Giờ phút này, bọn họ đã không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào.

Tất cả mọi người đều sững sờ, công kích cũng ngừng lại, ánh mắt nhìn Vương Viễn đã chuyển từ kinh ngạc thành sợ hãi.

Đúng vậy, là sợ hãi!

Giai đoạn hiện tại, trang bị và công pháp của người chơi gần như đã hoàn thiện, có thể ngay lập tức giết một người chơi ngang cấp đã được coi là cao thủ đệ nhất. Mà một chưởng này của Vương Viễn đánh xuống, đã không chỉ đơn giản là miểu sát nữa, mà trực tiếp đánh nát La Hán trận của Thiếu Lâm và Thất Đoạn trận của Võ Đang nổi danh bởi lực phòng ngự cao... Bà nội nó chứ...

Miểu sát đối thủ cùng cấp bậc là cái thá gì! Trước mặt hòa thượng này cũng chỉ là đệ đệ mà thôi!

"Đi!"

Sau khi đánh mở cửa động, Vương Viễn không hề dừng lại, tùy tay túm Tống Dương, thi triển Thần Hành thuật, chạy như một làn khói ra khỏi Lang Hoàn Ngọc Động.

Lúc này, người chơi bị dọa ngốc trong động cũng hoàn hồn lại, vội vàng gửi tin nhắn lên kênh: "Không xong, không xong rồi! Ngưu Đại Xuân xông ra khỏi động rồi! Người dưới chân núi mau ngăn bọn họ lại!"

"Ngăn lại cũng được thôi, vấn đề là bộ dạng Ngưu Đại Xuân trông như thế nào?"

Rất nhanh, người chơi trong động cũng nhận được tin nhắn trả lời của người chơi dưới chân núi.

"À, đầu trọc! Là hòa thượng! Vừa cao vừa béo!" Để miêu tả tướng mạo của Ngưu Đại Xuân, mọi người chỉ có thể nghĩ ra những cụm từ này.

"Mẹ nó! Hòa thượng dưới này đầy, còn mấy tên trốn trong nhà có ai không mập chứ!" Người dưới chân núi tức giận, con mẹ nó có thể nói tiếng người hay không hả?

"Hừm..." Người chơi trong động suy tư một chút lại nói: "Bên cạnh hắn có một cô gái, mặc nguyên bộ thời trang lòe loẹt! Nhìn thấy cô nàng là các ngươi có thể nhận ra được!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận