Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1161: Cách luyện cấp của kẻ có tiền

“Cha mẹ nào mà chả giống nhau!” Vương Viễn nói: “Lúc còn trẻ bọn họ có khi còn trầm mê hơn chúng ta ấy.”

“Chí lý chí lý!” Tống Dương nói: “Tôi nghe bảo ba và mẹ tôi quen biết nhau trong game đấy.”

“Chậc chậc chậc…” Vương Viễn cảm thán: “Xem ra cuộc sống mấy năm qua của ba cô cũng không có gì đặc sắc lắm?”

“Ừ!” Tống Dương tóm được đề tài là bắt đầu buôn dưa lê: “Ba tôi nhu nhược lắm, không nghe lời cái mẹ cho ăn cái tát là khỏi ngo ngoe gì luôn. Ai cũng bảo ba tôi thông minh, nhưng ở trước mặt mẹ tôi thì chẳng khác nào kẻ ngốc.”

“Ba cô thế là tốt rồi!” Vương Viễn cắn răng nói: “Ba tôi bản lĩnh vô địch thiên hạ, toàn đứng trên đầu trên cổ người ta, nhưng mẹ tôi mà trợn mắt một cái thì sợ thôi rồi, cun cút làm theo như cún…”

“Đáng thương thật đấy…” Tống Dương nghe Vương Viễn nói vậy thì dừng động tác rửa bát, cô không ngờ cao thủ truyền kỳ nổi danh xưa nay chưa từng có cũng thảm như vậy.

“Cho nên giờ tôi không muốn kết hôn đâu!” Vương Viễn nói: “Có thằng ngốc mới muốn bị người khác quản! Lỡ kết hôn rồi đẻ ra một thằng nhóc y như tôi thì không phải là phiền chết à?”

“Đừng vơ đũa cả nắm vậy chứ!” Tống Dương nói: “Không phải phụ nữ nào cũng hung dữ, cũng không phải tất cả đàn ông đều sợ vợ, anh coi tôi khôn khéo không này.”

“Cô không hiểu đâu!” Vương Viễn nói: “Ở đời không có đàn ông sợ vợ, chỉ có đàn ông thương vợ thôi, nhưng tôi không muốn vì thương người khác mà để mình tủi thân.”

“Anh đúng là tên cặn bã!” Tống Dương khinh bỉ nói.

“Tôi kiêu ngạo mà!” Vương Viễn lấy làm tự hào.



Đêm khuya, Vương Viễn nằm trên giường trằn trọc mãi không ngủ được.

Hắn không phải một người thích náo nhiệt, hơn nữa cũng không thích người khác ăn chực chiếm lời từ mình. Nhưng chẳng biết tại sao, lúc Tống Dương trở lại hắn cảm thấy vui mừng nhiều hơn, kỳ quái thật đấy… Chẳng lẽ lửa gần rơm lâu ngày cũng bén sao? Đừng vậy chứ, bọn họ còn chưa phát triển đến bước kia thì lấy đâu ra nảy sinh tình cảm?

Kỳ quái, kỳ quái thật đấy.

Hôm sau trở lại trò chơi, Cung Hỉ Phát Tài đang chỉ huy đám thợ mộc sửa bức tường ngoài cửa.

Vương Viễn rón ra rón rén vòng qua Cung Hỉ Phát Tài, lén lún từ dịch trạm truyền tống về Thủy Tiên sơn trang.

Có đám thợ cao tay do các môn phái lớn mời về, nhiều ngày sau hai thành chính Lạc Dương và Trường An cơ bản đã khôi phục nguyên trạng.

Thủy Tiên sơn trang nằm giữa Lạc Dương và Trường An nên cũng được tu sửa lại, cả trang viên rực rỡ hẳn lên, bức tường bị Vương Viễn bắn thủng trước đó cũng được bịt lại.

Bước vào trong sơn trang, Vương Viễn trồng đống trúc Tử Linh còn sót lại ở chỗ linh khí dồi dào nhất, chắc hẳn không bao lâu nữa những cây trúc mới sẽ mọc lên.

Trước năm mới, trong trò chơi có rất nhiều hoạt động. Vừa vào tháng chạp là có hoạt động đảo Hiệp Khách, sau đó là hoạt động tính điểm niên thú, hoạt động hoa đăng nguyên tiêu.

Sau khi hai kỳ nghỉ lễ trôi qua, bầu không khí trong chốn giang hồ lại một lần nữa yên bình trở lại.

Lý do trò chơi có rất nhiều hoạt động ở trước và sau năm mới chủ yếu là vì Tết Âm Lịch được nghỉ dài hạn, người chơi tương đối rảnh rỗi, có nhiều thời gian, hoạt động có thể làm tăng thêm sự hứng thú của người chơi đối với trò chơi, còn có thể làm tăng số lượng người chơi online trong cùng một khung giờ.

Sau khi kỳ nghỉ lễ kết thúc, người chơi người đi học người đi làm, cũng không còn rảnh để đi làm hoạt động.

Hơn nữa người chơi cũng biết mệt, hoạt động cứ mở liên tục như vậy, cho dù là người chơi chuyên nghiệp thì cũng không chịu đựng nổi chứ nói chi tới những người chơi đang đi học và đi làm. Sau khi kỳ nghỉ lễ kết thúc, nói chung vẫn phải cho người chơi một chút phần thưởng, như vậy người chơi mới tham gia vào những hoạt động tiếp theo.

Mấy ngày nay cuộc sống của Vương Viễn vô cùng thanh tịnh.

Mỗi ngày làm cốt truyện sư môn, luyện cấp một chút, luyện độ thông thạo võ học... Thời gian rảnh thì qua Thủy Tiên sơn trang trồng hoa, trồng cỏ, bắt sâu, chơi chim, có thể nói không khác gì đang sống một cuộc sống nhàn nhã lúc về già.

Sau khi người chơi đạt cấp 70, tốc độ thăng cấp cực kỳ chậm... Hơn một tháng trôi qua, Vương Viễn mới từ cấp 78 tăng lên cấp 80, đương nhiên việc này hoàn toàn liên quan tới độ lười của hắn.

So sánh với lối sống nửa dưỡng sinh của Vương Viễn, người chơi cao thủ top đầu trong chốn giang hồ ai nấy đều cần tu khổ luyện, cấp độ trung bình cũng đạt tới cấp 80.

Mà cao thủ đứng đầu như Bạch Hạc Lượng Sí, cấp bậc thậm chí lên tới 87. Hiện giờ người chơi có cấp cao nhất trong trò chơi chính là đại gia Phi Vân Đạp Tuyết -cấp 92, ước chừng cao hơn mọi người một cấp bậc.

Muốn trở thành cao thủ, hoặc là cần cù, hoặc là gan lì, hoặc là có tiền... Tên Phi Vân Đạp Tuyết này không chỉ có gan, hắn ta còn có tiền. Không nói tới việc Phi Vân Đạp Tuyết đã có 20 điểm mị lực, nghe nói hắn ta còn đặc biệt dùng một số tiền lớn để mua phúc duyên. Tốc độ thăng cấp của thằng nhãi này quả thật chính là một điều bí ẩn, không có ai biết hắn ta tăng cấp như thế nào, mãi cho đến một ngày đám người Một Đám Ô Hợp vô cùng hứng thú theo Phi Vân Đạp Tuyết đi luyện cấp học tập kinh nghiệm, và rồi sau khi trở về tất cả đều im lặng không nói gì.

Theo như ông trùm tin tức Đinh Lão Tiên tiết lộ, tên Phi Vân Đạp Tuyết này luyện cấp cực kỳ ngang ngược, người khác luyện cấp đều đánh từng con quái một, vì để luyện độ thông thạo võ học, bọn họ còn phải dùng đủ loại chiêu thức.

Phi Vân Đạp Tuyết thì trâu bò rồi, trực tiếp chạy đến ngay giữa đống quái, Huyền Vũ phù dựng tường đá bảo vệ mình, sau đó Thanh Long phù tẩm độc, Chu Tước phù thiêu đốt quái... Mấy chục con quái vật cấp 100 trong vài giây đã bị thiêu đốt thành tro bụi.

Một đợt như vậy sẽ tiêu tốn 150 vàng, đây đâu phải là luyện cấp đâu, đây rõ ràng là đốt tiền.

Về phần Phi Vân Đạp Tuyết luyện độ thông thạo võ công như thế nào, câu trả lời của tên nhãi này cũng khiến người ta không còn lời nào để nói: “Gì cơ? Cái thứ đó còn phải luyện nữa hả? Thu mua Tạo Hóa Đan không phải là xong rồi sao...”

Đây là cách chơi trò chơi của kẻ có tiền, khó trách mỗi ngày miệng hắn ta đều thốt ra mấy từ như buồn tẻ rồi nhàm chán.

Bạn cần đăng nhập để bình luận