Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 88: Nghìn Dặm Tìm Người

"Ngưu sư huynh!"

Vương Viễn kéo cột hảo hữu ra, vừa định tìm đội đi luyện cấp, thì đột nhiên một tiểu hòa thượng chạy tới gọi Vương Viễn.

"Ngươi gọi ta?"

Vương Viễn kỳ quái hỏi.

Tiểu hòa thượng này thoạt nhìn cũng không giống như NPC trí năng, sao lại vô duyên vô cớ tìm mình.

"Sư phụ tìm ngươi đó!" Tiểu hòa thượng nói: "Ta đợi ngươi lâu lắm rồi, sư phụ nói sau khi ngươi xuất quan thì kêu ngươi mau chóng qua đó."

Nói xong, tiểu hòa thượng xoay người rời đi.

[Hệ thống nhắc nhở: Sư tôn "Tuệ Luân đại sư" của môn phái hình như có chút chuyện cần tìm bạn.]

Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, Vương Viễn bĩu môi.

Thì ra là lão hòa thượng Tuệ Luân, cũng không biết người này tìm mình làm gì, nhưng mà người này tìm mình thường không có chuyện gì tốt, tám mươi phần trăm là lại cho mình làm mấy việc đen tối như thanh trừng Hắc Phong trại.

Tuy không muốn, nhưng Vương Viễn vẫn đúng hẹn tới đình viện nơi Tuệ Luân ở.

"Sư phụ tìm ta có việc gì vậy?"

Vương Viễn bước đến trước mặt Tuệ Luân, rồi chắp tay cung kính hỏi.

"Đại Xuân, ngươi đã tới rồi!"

Tuệ Luân nghe thấy tiếng thì ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua Vương Viễn, sau đó hơi sửng sốt, rồi nói với vẻ mặt kinh ngạc: "Nội lực thật thâm hậu, không ngờ tu vi võ học của ngươi đã tiến bộ nhanh như vậy."

"Ngày nào đệ tử cũng chịu khó tu hành, không bao giờ dám quên lời dạy bảo của sư phụ...." Vương Viễn đọc lời thoại tình tiết mà hệ thống đưa cho với sắc mặt tối sầm.

Thật quá vô sỉ, công pháp trên người mình ngoài thân pháp của Thiếu Lâm Tự ra, thì nào có mục gì liên quan đến Tuệ Luân hòa thượng.

"Tốt lắm, tốt lắm!"

Tuệ Luân gật đầu: "Như vậy thì ta có thể an tâm giao việc cho ngươi làm rồi."

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã khởi động "nhiệm vụ sư môn", có nhận hay không?]

"Ra là nhiệm vụ sư môn à..."

Vương Viễn cũng chẳng thèm nghĩ ngợi, nhấn thẳng vào chấp nhận.

Nhiệm vụ sư môn, ý nghĩa như chính cái tên của nó, là nhiệm vụ mà môn phái giao cho đệ tử trong môn. Làm nhiệm vụ sư môn không chỉ có được phần thưởng rèn luyện giang hồ phong phú, mà còn có cống hiến môn phái, khi cống hiến môn phái đủ nhiều, thì người chơi có thể nhận được cơ hội đi tới Tàng Kinh các đọc công pháp cao cấp.

Đương nhiên, đối với Vương Viễn có ngộ tính không cao mà nói, thì có thể tiến vào Tàng Kinh các hay không cũng không quan trọng, sở dĩ hắn nhận một cách dứt khoát như vậy, chủ yếu là vì một khi từ chối nhận nhiệm vụ sư môn, thì sẽ mất cống hiến sư môn, điểm cống hiến bị âm thì sẽ có tỷ lệ bị trục xuất khỏi sư môn.

Cho nên nhiệm vụ này Vương Viễn nhận cũng phải nhận, mà không nhận cũng vẫn phải nhận.

"Thầy cứ việc dặn bảo." Vương Viễn ngoan ngoãn đáp.

"Trẻ nhỏ dễ dạy!" Tuệ Luân hài lòng bảo: "Nghe nói tứ đại ác nhân đang tề tụ ở Đại Lý, Huyền Bi đại sư của Thiếu Lâm tự ta một mình tới đó tiếp ứng, nhưng hiện nay lại không có một chút tin tức nào, phương trượng vô cùng lo lắng, nên ta quyết định để ngươi đi điều tra một chút."

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã nhận nhiệm vụ sư môn "Nghìn Dặm Tìm Người", cấp bậc nhiệm vụ "Đại Triển Quyền Cước".]

[Nghìn Dặm Tìm Người]

Cấp bậc nhiệm vụ: Đại Triển Quyền Cước.

Nội dung nhiệm vụ: Tìm Huyền Bi đại sư.

Phần thưởng nhiệm vụ: Ngẫu nhiên.

"Cái đệt!"

Nhìn thấy nội dung nhiệm vụ trong thanh nhiệm vụ, trong lòng Vương Viễn không nhịn được mà muốn chửi người.

Tuy nhiệm vụ giống như Thanh Trừng Hắc Phong trại có chút khó, nhưng ít nhất thì núi Hắc Phong cũng ở đó, bản thân mình cũng chạy không thoát được.

Nhưng cái việc tìm người này thì....

Thành Đại Lý lớn như vậy, Huyền Bi lại là một người sống, nói không chừng đã đi lang thang nơi nào rồi ấy chứ, cho dù đã rời khỏi Đại Lý cũng không phải là chuyện không có khả năng.

Cứ đi tìm như vậy, không phải là mò kim đáy bể hay sao?

Vương Viễn lau mồ hôi và nói: "Thưa sư phụ, huyền Bi đại sư đã đi lâu như vậy rồi, làm sao ta có thể đuổi kịp ông ấy đây?"

Theo lý mà nói, thì Vương Viễn thật sự không muốn làm loại nhiệm vụ này, nhưng lại không tiện từ chối thẳng.

Thế nhưng lời nói của Tuệ Luân khiến Vương Viễn không còn lời nào để chống đỡ: "Không phải người chơi các ngươi có thể ngồi xe ngựa sao? Trong nháy mắt đã đến nơi rồi."

"Phụt..."

Vương Viễn nghe vậy thì thầm phun ra một ngụm máu.

Tuệ Luân hòa thượng quả nhiên là NPC trí năng có trí tuệ nhân tạo cao, ngay cả chuyện ngồi xe ngựa cũng biết.

"Nhưng mà..."

Vương Viễn suy nghĩ một chút, rồi dứt khoát nói thẳng: "Nhưng Đại Lý to như vậy, ta đi tìm kiểu gì?"

"A di đà phật!"

Tuệ Luân đáp: "Người xuất gia chúng ta ngao du tứ phương, đều sẽ đến các chùa chiền xin ngủ nhờ, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thiết nghĩ bây giờ Huyền Bi đại sư đã đến chùa Lục Lương Châu Thân rồi."

Tuệ Luân vừa dứt lời, thanh nhiệm vụ của Vương Viễn đã xuất hiện sự thay đổi, nội dung nhiệm vụ biến thành: Tới chùa Lục Lương Châu Thân tìm Huyền Bi đại sư.

"..."

Vương Viễn thấy thế, sắc mặt tối sầm lại và nói: "Có phải ta không hỏi thì ngươi cũng không nói cho ta biết phải đi đâu tìm đúng không?"

"Ha ha!"

Tuệ Luân cười nhạt, trả lời một cách rất bĩnh tĩnh: "Bánh mì đã đặt ở bên miệng, lẽ nào còn muốn để ta đút vào mồm ngươi nữa sao?"

"Ngươi lợi hại!"

Vương Viễn dựng thẳng ngón cái lên với Tuệ Luân từ tận đáy lòng.

Ý của Tuệ Luân đã rất rõ ràng, loại nhiệm vụ này chính là dựa vào bản thân đi khai phá, có rất nhiều thứ đã rành rành ra đó, hiển nhiên không thể đợi người khác chủ động nói cho ngươi biết.

Cũng may Vương Viễn là người rất sợ phiền phức, thuận miệng hỏi thêm vài câu, nếu đổi thành người chơi khác không ngại phiền phức nhận được nhiệm này, thì sẽ đi tìm, tìm một tháng cũng chưa chắc có thể tìm được.

"Vi sư còn có một câu này tặng ngươi."

Vương Viễn vừa định rời đi, thì Tuệ Luân lại nói: "Tứ đại ác nhân đều đang ở Đại Lý, tốt hơn hết là ngươi đừng tới đó một mình."

"Hiểu rồi!"

Vương Viễn đáp một tiếng, rồi xoay người rời khỏi đình viện.

Trở về thành Lạc Dương, Vương Viễn thuận tiện cột thanh hảo hữu ra, gửi một tin cho Bôi Mạc Đình: "Đang làm gì thế?"

Cột hảo hữu của Vương Viễn cũng chỉ có mấy người đó.

Đinh Lão Tiên thiên về trị thương và chế thuốc, không có tác dụng lớn với Vương Viễn. Độc Cô Tiểu Linh và Nhất Mộng Như Thị lại trẻ tuổi chưa trải sự đời, làm việc không tốt, lăn qua lăn lại, cao thủ tương đối đáng tin cũng chỉ có mình Bôi Mạc Đình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận