Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1430: “Ranh giới đạo đức cuối cùng” của Vương Viễn

“Vô liêm sỉ!”

Yến Long Uyên mắng to: “Nếu đó là đồ Thiếu Lâm tự thì sao lại ở trong tay ta được?”

Ha, lão già này cũng xảo trá lắm, lời này rõ ràng là cố ý nói cho Vương Viễn nghe: “Ngươi có nói thế nào cũng vô dụng, chỉ cần thứ này còn nằm trong tay ta thì nó chính là đồ của ta.”

“A di đà phật!”

Vương Viễn bèn nói tiếp: “Ngươi đã không có đồ của Thiếu Lâm tự vậy ngươi có gì để giao dịch?”

“Trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Mộ Dung thế gia ta có thể truyền cho ngươi mấy môn.” Yến Long Uyên nói: “Có đủ trao đổi hay không?”

“Ồ?”

Vương Viễn cười nói: “Mộ Dung gia còn có bảy mươi hai tuyệt kỹ à?”

“Thiếu Lâm có sao Mộ Dung gia lại không có chứ?” Yến Long Uyên vin ngay câu trước để vặn lại.

“Cho dù có, ngươi cảm thấy chuyện này có thể giải quyết được bằng mấy môn tuyệt học sao?” Vương Viễn hỏi: “Ngươi có biết bạn ta mới cầm đi thứ gì không?”

“Quần áo của lão phu!” Yến Long Uyên bình tĩnh đáp.

“Không phải!” Vương Viễn nói: “Đó là chứng cứ Mộ Dung gia các ngươi có ý đồ mưu phản!”

Nói tới đây, biểu cảm của Vương Viễn trở nên rất nghiêm túc: “Năm đó ngươi dấy lên tranh chấp giữa võ lâm Trung Nguyên và nước Liêu. Võ lâm Trung Nguyên thiệt hại vô số, sư phụ ta coi ngươi là huynh đệ thế mà ngươi lại hại lão, hiện tại mà công bố tin tức này cho cả thiên hạ biết, Mộ Dung gia các ngươi làm sao đặt chân nổi trong giang hồ đây?”

“…”

Yến Long Uyên không nói lời nào mà nhìn chằm chằm Vương Viễn.

Vương Viễn lại nói tiếp: “Tổng giáo đầu nước Liêu - Tiêu Viễn Sơn mặc dù không phải quan lớn gì nhưng lại là thân tín của Tiêu Thái hậu, còn là cha ruột của đương kim hoàng thượng nước Liêu Tiêu Phong, trước khi mưu hại cả nhà y ngươi đã từng nghĩ đến hậu quả chưa? Tiểu tăng là Nam Viện Đại Vương nước Liêu, bắt ngươi là lẽ đương nhiên.”

“Ngươi…”

Rất hiển nhiên Yến Long Uyên không hề sợ người trong võ lâm, nhưng lại để lộ cảm xúc khi nghe nhắc đến hoàng đế nước Liêu và Nam Viện Đại Vương.

Vương Viễn lại nói: “Đại Tống là quốc mẫu của ta, trăm họ chỉ muốn an cư lập nghiệp quốc thái dân an, chưa từng chủ động khiêu khích các nước xung quanh. Thế mà ngươi lại âm thầm từ trong tối bày ra âm mưu xấu xa và âm hiểm như vậy, ý đồ hủy hoại nước ta, khiến Trung Nguyên đại loạn, ngươi cho rằng Mộ Dung gia còn đường lui chắc? Đừng nói là Mộ Dung gia, nếu không phải không đánh lại ngươi thì cho dù là ta cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho ngươi đâu!”

Yến Long Uyên bị dọa (lá gan của lão già này rất nhỏ, từng bị Tiêu Viễn Sơn dọa cho sợ run lẩy bẩy ba ngày ba đêm), trầm ngâm trong chốc lát mới đen mặt nói: “Ngươi đứng đây khua môi múa mép rốt cuộc là có ý gì?”

“Ngươi còn chưa hiểu à?” Vương Viễn nói: “Một khi mấy bộ quần áo kia được nộp lên triều đinh, Mộ Dung gia của ngươi sẽ xong đời luôn! Hiểu chưa?”

“Hừ!” Yến Long Uyên nghe vậy hừ lạnh một tiếng: “Nói tới nói lui, chung quy là ngươi muốn bảy mươi hai tuyệt kỹ chứ gì?”

“Ha ha, tiểu tăng há là người nông cạn như vậy, chuyện quốc gia đại sự đâu thể đem trao đổi bằng lợi cá nhân được!” Vương Viễn tỏ vẻ chính trực, nghiêm minh.

“Thôi thôi! Trong lòng hòa thượng nhà ngươi mà còn có nước nhà à?”

Yến Long Uyên khinh bỉ bĩu môi, tiện tay lôi một quyển sách ra khua khua trước mặt Vương Viễn: “Quyển sách này ghi lại những tinh hoa của bảy mươi hai tuyệt kỹ, trên đời này ngoại trừ ta ra chỉ có Kim Luân Minh Vương từng xem. Nếu ngươi đáp ứng với ta một chuyện, ta sẽ tặng quyển tinh hoa bảy mươi hai tuyệt kỹ này cho ngươi.”

“Chuyện gì? Nói nghe thử xem nào?”

Vương Viễn hứng thú hỏi, hắn rất chờ mong xem rốt cuộc lão già Yến Long Uyên này định làm gì.

Yến Long Uyên nói: “Hừ! Triều đình Đại Tống ngu ngốc, sụp đổ chỉ là chuyện sớm muộn, đến lúc đó Mộ Dung thế gia lên làm chủ Trung Nguyên, ngươi thân là Nam Viện Đại Vương nước Liêu, nếu có thể liên hiệp với phe ta thì tốt, đất Trung Nguyên giàu có và sung túc, hai nước Liêu Yến sẽ chia nhau ra cai trị.”

“Ha ha, thú vị đấy!” Vương Viễn bật cười nhận xét.

“Sao nào? Các hạ có động lòng hay không?” Yến Long Uyên hỏi.

“Ngươi dựa vào đâu mà ra điều kiện với ta?” Vương Viễn lạnh lùng hỏi: “Thân là Nam Viện Đại Vương nước Liêu, nắm trong tay trăm vạn binh mã, ta muốn diệt ai chỉ cần ra lệnh một câu, còn ngươi thì sao?”

Yến Long Uyên vừa nói ra điều kiện, Vương Viễn lập tức xác định rõ ràng lão già này là loại không biết xấu hổ.

Trong thế lực rắc rối phức tạp giữa các nước, Mộ Dung thế gia rất yếu, cùng lắm chỉ là một đại địa chủ bình thường, thế lực bao trùm còn chẳng bằng Ngũ Nhạc Kiếm Phái, thế mà lão còn định làm chủ Trung Nguyên, đúng là mặt dày hơn thớt.

Đấy là còn chưa nhắc đến Triệu gia lạc đà gầy vẫn hơn con ngựa, nếu Trung Nguyên đại loạn thật, Kim Liêu Tây Hạ với dân Thổ Phiên, ai mà không có sức tranh đoạt Trung Nguyên hơn? Thiếu Lâm và Võ Đang còn đáng tin hơn Mộ Dung thế gia, nói chung là chẳng đến lượt Yến Long Uyên xưng hùng xưng bá.

“Cho nên mới cần dựa vào các hạ đó!” Yến Long Uyên cũng hiểu rõ mới rồi mình “nổ” to quá, mặt đỏ bừng, thuận tay đưa “Tinh hoa bảy mươi hai tuyệt kỹ” đến trước mặt Vương Viễn, trong mắt viết đầy vẻ khao khát.

Vương Viễn cúi đầu nhìn thoáng qua, sau đó cầm lấy “Tinh hoa bảy mươi hai tuyệt kỹ”.

Kỳ thực đây chính là thực hiểu công pháp.

Thực hiểu công pháp chỉ có thể tăng cảnh giới của một môn võ học nhất định, còn “Tinh hoa bảy mươi hai tuyệt kỹ” này có thể lựa chọn tăng cảnh giới của một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự.

Nhắc tới đây Vương Viễn lại cảm thấy rất tức giận.

Sao quyển sách này không xuất hiện sớm hơn chút chứ, hắn vừa mới đổi La Hán Phục Ma Công thành Long Tượng Bàn Nhược Công thì lại lòi ra thực hiểu… xem ra chỉ có thể bán lấy tiền.

“Ồ… Các hạ đồng ý trợ giúp rồi sao?”

Yến Long Uyên thấy Vương Viễn nhận “Tinh hoa bảy mươi hai tuyệt kỹ” thì thầm hớn hở.

Trong lòng lão, chỉ cần Vương Viễn nhận đồ tức là đồng ý liên minh cùng Mộ Dung thế gia, không nhận đồng nghĩa với từ chối, hiện tại đồ đã nhận, hòa thượng này chấp thuận yêu cầu của mình.

Lão già Mộ Dung Bác này nhìn thì thông minh, thực ra rất ngây thơ… kể cả những chuyện gây rối lão làm đều là hành vi rất ngơ ngáo, lần nào cũng không biết dừng đúng lúc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận