Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1467: Hư Trúc nhận mẹ

Hai người vừa mới va chạm, đột nhiên một bóng người mặc áo đen như một con đại bàng khổng lồ bổ nhào xuống, vừa khéo ngăn cách giữa tăng nhân áo xám và Tiêu Phong. Chỉ thấy người này mặc nguyên cây đen, đầu trọc lốc, cũng là một tăng nhân, trên mặt che miếng vải đen, ánh mắt lóe lên sắc bén.

Tăng nhân áo đen đứng đối diện Yến Long Uyên. Tình huống bất ngờ xảy ra nhưng từ đầu đến cuối không ai mở miệng nói một lời. Quần hùng thấy vóc người hai tăng nhân đều rất cao, chẳng qua là tăng nhân áo đen vạm vỡ hơn chút, Yến Long Uyên lại gầy nhom nhem.

“Là ân công!” Tiêu Phong nhìn thấy người mặc áo đen xong thì mừng rỡ hô lên.

Vương Viễn cũng nhận ra kia là người áo đen ở Tụ Hiền Trang đã dẫn Tiêu Phong đi.

Người áo đen không để ý đến Tiêu Phong mà chăm chú nhìn Yến Long Uyên, một lúc lâu sau mới thình lình lên tiếng: “Ngươi...”

Chữ “ngươi” vừa ra khỏi miệng, hai tăng nhân lập tức ngậm miệng lại.

Thật lâu sau, Yến Long Uyên mới hỏi: “Ngươi là ai?”

Tăng nhân áo đen đáp: “Còn ngươi là ai?”

“Ngươi trốn mấy chục năm trong Thiếu Lâm tự rốt cuộc có mục đích gì?”

“Ta cũng đang tính hỏi ngươi đây! Ngươi trốn mấy chục năm trong Thiếu Lâm tự rốt cuộc có mục đích gì?”

Đang giao tranh mà đột nhiên hai bên nói mấy câu chẳng ăn nhập gì cả.

“Để tìm một người!” Yến Long Uyên đáp.

“Ta cũng vậy!” Tăng nhân áo đen nói: “Ta đã tìm ra!” Vừa nói y vừa liếc mắt nhìn Tiêu Phong.

“Vẫn còn so đo à?” Người áo đen hỏi.

“Tôn giá võ công trác tuyệt, cần gì so đo!” Trong lời nói của Yến Long Uyên tràn đầy vẻ không phục.

“Vậy thì tốt!” Tăng nhân áo đen gật đầu với Yến Long Uyên, bước đến đứng dưới bóng một gốc cây to lớn.

Những người đang trú dưới tán cây thấy y đến thì nhốn nháo nhường lại vị trí...

Nhìn hai tăng nhân kia, đám người Huyền Từ đều trố mắt không hiểu gì: “Hai lão tăng kia ở bổn tự đã vài chục năm sao ta không biết gì nhỉ? Chẳng lẽ chuyện này là thật?”

Vương Viễn cũng ngạc nhiên không thôi.

Võ công của Yến Long Uyên mạnh đến đâu không cần phải nói nhiều, tu vi của người này cực cao, tính ra cũng đứng đầu trong hàng những cao thủ tuyệt đỉnh, không kém cạnh bao nhiêu so với Tiêu Phong. Tăng nhân áo đen có thể khiến Yến Long Uyên tâm phục khẩu phục, chứng tỏ võ công của y không hề thấp hơn lão già kia.

Vương Viễn vốn tưởng rằng trong Thiếu Lâm tự bàn về tu vi võ công thì Huyền Từ và Phương Chứng là hai cao tăng đứng đầu, lúc này mới phát hiện, Thiếu Lâm tự đúng là ngọa hổ tàng long, có tận hai cao thủ tuyệt đỉnh ẩn nấp trong chỗ tối.

Chẳng trách Trương Tam Phong từng cảm khái, cao thủ Thiếu Lâm tự thâm tàng bất lộ. Quả nhiên, Trương Tam Phong không hổ là hòa thượng từng làm việc trong Tàng Kinh Các Thiếu Lâm tự, ánh mắt sáng suốt hơn Vương Viễn nhiều.

“Sư ca, đột nhiên huynh lại tới Thiếu Lâm tự làm chi?” Khi tất cả mọi người còn đang khiếp sợ trước tu vi võ công trác tuyệt của hai tăng nhân kia, Vương Viễn tiến đến bên cạnh Tiêu Phong, lên tiếng hỏi thăm.

Nhân sĩ võ lâm Trung Nguyên hội họp, hoàng đế nước Liêu lại một thân một mình dạo bước qua đây, thân phận quả thực không thích hợp.

Tiêu Phong đáp: “Ta nhận được mật báo nói kẻ đã giết cả nhà ta năm đó sẽ xuất hiện tại đây, cho nên ta mới tới.”

“A di đà phật!”

Vương Viễn muốn điên lên mất, chuyện hắn sợ nhất rốt cuộc đã xảy ra... Tiêu Phong đúng là đến báo thù thật. Phải làm thế nào đây? Làm thế nào bây giờ?

Trong lúc nhất thời, Vương Viễn đột nhiên luống cuống tay chân.

“Phương trượng! Đinh Xuân Thu đã bị bắt, xin phương trượng xử lý!”

Ngay lúc Vương Viễn đang đau đầu không biết nên làm sao, Hư Trúc đã tóm được Đinh Xuân Thu giải đến trước mặt đám Huyền Từ, xin Huyền Từ xử lý lão quái Tinh Túc này.

Song Hư Trúc vừa ra tay đã bại lộ thẳng thân phận chưởng môn phái Thiên Sơn của mình, phương trượng Huyền Từ nhìn hắn với ánh mắt hết sức phức tạp.

Đám người phái Tinh Túc thấy Đinh Xuân Thu bị bắt thì chen lấn lớn tiếng tung hô: “Chưởng môn Thiên Sơn anh hùng vô địch, minh chủ võ lâm không phải là ngươi thì còn ai vào đây nữa...”

“Chưởng môn Thiên Sơn có tấm lòng sánh ngang với trời đất, danh chấn thiên hạ xưa nay chẳng ai sánh bằng...”

Hư Trúc nghe vậy lòng cũng hơi lâng lâng.

Huyền Từ chăm chú nhìn Hư Trúc nói: “Hư Trúc à, ngươi tự lập môn hộ, sau này khi đi hiệp nghĩa chính đạo, làm nhiều việc tốt, đạo tu hành, xuất gia tại gia, đều giống nhau cả.”

Hư Trúc nức nở nói: “Đệ tử nguyện vâng theo lời dạy bảo của phương trượng!”

Huyền Từ lại nói: “Phạm giới không thể miễn, phạt gậy thì miễn đi!”

Đệ tử Thiếu Lâm phá giới trước khi đuổi ra khỏi sư môn phải bị đánh một trăm trượng, người võ công yếu không chết cũng phải bị thương nặng, chung quy Huyền Từ vẫn đau lòng thằng nhóc kia.

“Ha ha ha!” Huyền Từ vừa dứt lời, chỉ nghe có tiếng người cười nói: “Hay nghe người ta nói Thiếu Lâm tự coi trọng giới luật, chấp pháp như núi, nhưng không ngờ cũng là đám nịnh nọt. Hì hì, chủ nhân Linh Thứu cung, tấm lòng sánh ngang với trời đất, danh chấn thiên hạ xưa nay chẳng ai sánh bằng."

“?”

Vương Viễn theo tiếng nói nhìn lại thì phát hiện đó là Cưu Ma Trí. Người này vừa mới bỏ chạy, thấy dưới núi náo nhiệt lại vòng về hóng hớt, đúng là một kẻ không chịu nổi yên tĩnh quá lâu.

“Quốc sư trách phải! Lão nạp biết sai rồi!”

Huyền Từ biến sắc nói: “Dùng pháp trượng!”

Hư Trúc phạm vào giới luật, vốn ăn năn trong lòng và có ý chịu phạt, nghe thấy Huyền Từ nói vậy... cũng không chống đối, vô cùng thành thật xoay người cởi tăng bào, lộ ra nửa người trên.

“Khoan đã!”

Tăng nhân chấp pháp vừa định hành hình, đột nhiên trong đám người vang lên một âm thanh sắc bén, chỉ thấy một nữ tử mặc áo xanh nhảy lên pháp đài, hai chưởng chập lại, đẩy ngã tăng nhân chấp pháp rồi kéo quần Hư Trúc xuống.

“Đậu mòe! Không thể nào! Đói khát đến vậy hả?”

Vương Viễn thấy vậy thì hoảng sợ vô cùng... Diệp Nhị Nương ngày thường lẳng lơ thật nhưng cũng đâu phải bạ đâu ăn đấy. Hư Trúc còn chưa bị cha bỏ rơi... ngươi đã làm thế giữa chốn đông người rồi?

“Nữ thí chủ, ngươi muốn làm gì?”

Hư Trúc thấy quần bị tụt xuống thì mặt đỏ đến mang tai, vội kéo quần lên, kinh hoàng hỏi.

“Con của ta!” Ai ngờ Diệp Nhị Nương lại kêu lên đầy đau đớn, ôm chầm lấy Hư Trúc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận