Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 183: Khẩu độn phật pháp vô biên

“Sao lại thế? Mấy tên đó mạnh đến vậy sao?”

Lúc này đám Độc Cô Tiểu Linh cũng đã đi theo đằng sau, thấy Vương Viễn cũng bị Hoàng Hà Tứ Quỷ đánh lui, trong lòng bọn họ không khỏi kinh ngạc không thôi.

Rốt cuộc Hoàng Hà Tứ Quỷ này là yêu nghiệt phương nào, thế nhưng trong chốc lát đã đánh lui hai đại cao thủ là Vương Viễn và Bôi Mạc Đình.

“Ha ha ha!”

Sau khi đánh lui hai người Vương Viễn, Hoàng Hà Tứ Quỷ vô cùng đắc ý tạo dáng, bọn chúng kiêu ngạo nói: “Biết được sự lợi hại của Hoàng Hà Tứ Quỷ chúng ta rồi chứ.”

“Hừ!”

Vương Viễn nheo mắt nói: “Đây hẳn là quỷ trận Hoàng Hà của bọn chúng! Xem ra chỉ cần bọn họ tập hợp lại, thuộc tính sẽ tăng lên rất cao.”

“Bảo sao!”

Bôi Mạc Đình lập tức hiểu rõ: “Lúc đầu ta còn có thể ứng phó, cuối cùng bốn người bọn chúng đứng chung một chỗ, ngay lập tức giống như thay đổi thành một người khác vậy.”

“Việc này thì dễ rồi!”

Độc Cô Tiểu Linh nói: “Chúng ta tách bốn người bọn chúng ra rồi đánh bại từng người một không phải là được rồi sao?”

Dứt lời, Độc Cô Tiểu Linh nâng cung nỏ lên chuẩn bị đi dẫn quái.

“Tách bọn chúng ra chỉ là biện pháp đối phó với mấy con quái nhỏ không có chỉ số thông minh thôi, đối phó với NPC trí tuệ nhân tạo thì không cần phải phiền toái như vậy!”

Vương Viễn cười tủm tỉm nói: “Không phải chỉ cần khiến cho bọn chúng không kết được trận thôi sao, việc này thì chỉ cần nói vài câu là được!”

“Nói vài câu?”

Vẻ mặt của người nào người nấy đều lộ rõ sự nghi ngờ, bọn họ hoàn toàn không hiểu được rốt cuộc Vương Viễn muốn nói gì.

“Ha ha ha!”

Vương Viễn cười xấu xa một tiếng, sau đó lại lần nữa đi về phía trước, tụng một tiếng phật hiệu dài: “A di đà phật, Hoàng Hà Tứ Quỷ quả nhiên danh bất hư truyền!”

“Ha ha ha!”

Tiền Thanh Kiện nghe vậy bèn đắc ý nói: “Coi như con lừa trọc nhà ngươi có kiến thức.”

“Ha ha!”

Nghe xong lời Tiền Thanh Kiện nói, Vương Viễn đột nhiên cười lạnh một tiếng: “Đại Quỷ và Nhị Quỷ được xưng là cao thủ của cả một thế hệ, về phần Tam Quỷ và Tứ Quỷ ấy hả.”

Nói tới đây, Vương Viễn nhìn lướt qua Tiền Thanh Kiện và Mã Thanh Hùng, sau đó lắc đầu thở dài nói: “Thật đúng là làm giảm đi danh tiếng của Hoàng Hà Tứ Quỷ.”

“Con lừa trọc thối tha, ngươi nói gì cơ?”

Bản lĩnh của Hoàng Hà Tứ Quỷ này không lớn, nhưng đôi ba câu vẫn luôn nhắc tới danh tiếng của bản thân, có thể thấy được mấy tên ngốc này cực kỳ sĩ diện.

Vương Viễn vừa mới dứt lời, Tiền Thanh Kiện và Mã Thanh Hùng lập tức nổi giận, chỉ vào Vương Viễn chửi ầm lên.

Có điều Vương Viễn lại không thèm để ý tới Tiền Thanh Kiện và Mã Thanh Hùng, hắn trực tiếp quay đầu hỏi Thẩm Thanh Cương: “Thẩm lão đại, tiểu tăng là người xuất gia, cũng không thích nói dối, ngài thấy lời này có chính xác hay không?”

“Ha ha!”

Đối với lời đánh giá của Vương Viễn, Thẩm Thanh Cương cảm thấy khá đúng, tuy rằng vì thể diện nên khó mà nói lời Vương Viễn nói có chuẩn hay không, nhưng lại cười ha ha, tất nhiên ẩn ý trong đó không cần nói cũng biết.

“Hừ!”

Tuy Hoàng Hà Tứ Quỷ có trí tuệ nhân tạo, có điều trí tuệ nhân tạo cũng không cao, và hiển nhiên đầu óc của bốn tên ngốc này cũng không xoay chuyển được nhanh như vậy.

Thấy vẻ mặt này của Thẩm Thanh Cương, trong lòng Tiền Thanh Kiện không khỏi cảm thấy tức giận, gã lập tức nhìn về phía Thẩm Thanh Cương, cả giận nói: “Lão đại, có phải ngươi cũng cảm thấy hai người chúng ta không bằng hai người các ngươi đúng không?”

“Liên quan gì đến ta chứ? Cũng không phải là ta nói.” Vẻ mặt Thẩm Thanh Cương lộ rõ sự bất đắc dĩ.

“Chắc chắn trong lòng ngươi cũng có suy nghĩ này, nếu không thì tại sao lại không phản bác lời hắn nói chứ?” Tiền Thanh Kiện hùng hổ doạ người.

“Bởi vì hắn nói rất đúng.”

Thẩm Thanh Cương còn chưa kịp nói gì, Ngô Thanh Liệt đã nói: “Chẳng lẽ ngươi cho rằng bản lĩnh của ngươi có thể mạnh hơn lão đại sao?”

“Lão nhị, ngươi có dám chấp ta hai chiêu không!?” Vốn dĩ Tiền Thanh Kiện bị người khác khinh bỉ đã cực kỳ khó chịu, Ngô Thanh Liệt lại còn nói giúp Thẩm Thanh Cương, điều này đã khiến gã vô cùng tức giận, Tiền Thanh Kiện vung rìu to muốn đánh một trận sống chết với Ngô Thanh Liệt.

Mã Thanh Hùng cũng nói với vẻ mặt u oán: “Xem ra trong lòng Đại ca và Nhị ca luôn coi thường ta và lão Tứ, một khi đã như vậy, Hoàng Hà Tứ Quỷ này nên đổi thành Hoàng Hà Nhị Quỷ đi.”



Trong nháy mắt, Hoàng Hà Tứ Quỷ vốn đang thân thiết như huynh đệ, trực tiếp trở mặt thành thù loạn thành một nồi.

“Này… Đây là cách nói gì vậy?”

Một Đám Ô Hợp thấy Vương Viễn chỉ với dăm ba câu đã lừa gạt bốn tên thiểu năng trí tuệ này tự giết hại lẫn nhau, tròng mắt suýt chút nữa đã bay ra ngoài.

Con mẹ nó, trò chơi còn có thể chơi như vậy nữa hả? Vài ba câu đã lừa người ta mất hết đầu óc, trái tim của tên hòa thượng này chắc chắn là cực kỳ đen luôn.

“Ha ha!”

Vương Viễn cười ha ha nói: “Đây là phật pháp áo nghĩa khẩu độn.”

“Ngươi có thể bỏ nó đi…”

Thấy Vương Viễn có thể nói đây là phật pháp một cách dõng dạc như vậy, mọi người đồng loạt bĩu môi. Tên hòa thương này rất biết nói hươu nói vượn, ván quan tài của Đạt Ma tổ sư cũng không lấn át được ấy chứ.

Biện pháp châm ngòi ly gián đơn giản nhất là gì? Nâng một cái rồi dẫm một cái!

Phản ứng đầu tiên của bên bị dẫm sẽ không thắc mắc vì sao đối phương lại dẫm mình, mà sẽ nghi ngờ bản thân có thật sự không bằng cái người được nâng kia không? Còn người được nâng cũng không biết có như vậy không, nhưng đa số bọn họ sẽ không phản bác lời khích lệ của người khác dành cho mình.

Mâu thuẫn giữa hai bên sẽ ăn nhịp với nhau như vậy! Mọi người có thể thử với mọi người xung quanh, đương nhiên, bị đánh thì đừng có tới tìm ta đấy…

Không thể không nói, quả thật người như Vương Viễn trong bụng toàn là ý nghĩ xấu.

Hoàng Hà Tứ Quỷ nói nói một hồi lại cãi nhau, cãi nhau một hồi lại lao vào đánh nhau.

Quỷ trận Hoàng Hà cần bốn người đồng lòng hợp lực mới có thể xuất hiện, bây giờ nội bộ bốn người lục đục, quỷ trận Hoàng Hà này cũng trở thành một trò cười.

“A di đà phật!”

Lúc Hoàng Hà Tứ Quỷ đang đánh nhau túi bụi, Vương Viễn lại lần nữa nói: “Người xuất gia lấy từ bi làm gốc, nhìn huynh đệ các ngươi trở mặt thành thù, hòa thượng ta cảm thấy vô cùng đau lòng. Một khi đã như vậy thì để ta nhận hết mọi tội ác trong thiên hạ đi!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận