Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1315: Khổ đầu đà thâm tàng bất khả lộ

“…”

Nghe được lời này, trong lòng Vương Viễn căng thẳng hẳn lên, không thể nào, thuật dịch dung này của mình hoàn mỹ không một khuyết điểm, ngay cả Tiêu Phong còn không nhìn ra được, Nhữ Dương Vương phủ có người tài ba nào lại có thể phát hiện ra mình không phải là Thành Côn?

“Mau cho ta vào, bằng không ta sẽ hô lên!”

Ngay khi Vương Viễn đang ngẩn người, thì giọng nói ngoài cửa lại vang lên.

Hắn vẫn chưa tìm được nơi giam giữ đệ tử của sáu đại phái, cũng chưa gặp được Mẫn Mẫn Thiếp Mộc Nhi, nên hiển nhiên không dám bại lộ thân phận, người kia tới thăm giữa đêm khuya, rõ ràng cũng không muốn làm lớn chuyện này, Vương Viễn nghĩ ngợi một chút, rồi tới trước cửa, mở cửa phòng ra.

Lúc này, bóng người đó lén lút chuồn vào.

Vương Viễn thấy thế, không nói hai lời, trực tiếp dùng hết toàn bộ sức mình, tung một chưởng [Nhất Phách Lưỡng Tán] về phía người đó.

Người chết không thể nói chuyện, chỉ cần giết chết người này, thì không sợ lão tiết lộ bí mật của mình nữa.

“Này!”

Người đó cảm giác được tiếng gió sau lưng mình, trong lòng cả kinh, vội vàng quay người lại, hai bàn tay đẩy tới, chống lại song chưởng của Vương Viễn.

Vương Viễn có tu vi thế nào, cái khác không nói nhưng riêng bàn về chưởng lực, một chiêu Nhất Phách Lưỡng Tán này của hắn tuyệt đối có uy lực vô biên, không hề yếu hơn một chưởng của cao thủ tuyệt đỉnh một chút nào.

Người đó bất ngờ không kịp đề phòng, chỉ giơ chưởng ra nghênh đón, làm sao ngăn được chưởng lực vô cùng lợi hại này của Vương Viễn.

“Ầm!”

Bốn chưởng đối nhau, người đó trực tiếp bị một chưởng của Vương Viễn đánh bay ngược ra sau, đập lên vách tường nặng nề.

Vách tường kiên cố bị đập lún thành hình người, người đó dán lên bức tường, rồi từ từ trượt xuống, thanh máu trên đầu trong phút chốc đã bị Vương Viễn mang đi mất hai phần ba.

“Khụ khụ khụ!”

Người đó quỳ trên mặt đất, không ngừng ho khan, hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai? Thành Côn cũng không có tu vi này như ngươi!”

“Ế? Rốt cuộc ngươi là ai?”

Vương Viễn cũng ngạc nhiên, dưới tình huống bất ngờ không kịp đề phòng, người này hứng trọn một đòn sát chiêu mạnh nhất của mình vậy mà lại không chết, từ đó có thể thấy được thực lực mạnh mẽ, cao thủ bình thường còn lâu mới so sánh được.

Lúc này, người đó từ từ ngẩng đầu lên, nhìn thấy diện mạo của người đó, Vương Viễn kinh ngạc kêu lên: “Khổ đầu đà? Sao lại là ngươi?”

Người đêm khuya tới thăm không phải là ai khác, mà chính là Khổ đầu đà cả đường không nói chuyện, Vương Viễn còn tưởng lão là một người câm cơ.

“Đương nhiên là ta rồi!”

Khổ đầu đà đáp: “Ta cũng không não tàn như Huyền Minh Nhị Lão đó, ngươi qua mắt được bọn họ, nhưng không qua mắt được ta đâu!”

“Làm sao ngươi biết ta không phải là Thành Côn? Thuật dịch dung của ta, đến cao thủ tuyệt đỉnh cũng không nhìn ra được!” Vương Viễn biết Khổ đầu đà thật sự nhìn ra được thân phận của mình, vì thế cũng không che giấu nữa, nếu Khổ đầu đà này thật sự có dụng ý xấu, vậy cũng không đến mức đến lúc này mới tới tìm mình.

“Hừ hừ! Không phải nhìn ra mà là đoán ra, ngoại trừ người chơi ra, có ai lại không cần tiền mà chỉ lấy bí tịch của người khác!” Khổ đầu đà cười bảo.

“Ặc…”

Vương Viễn sững sờ, lúc này mới phát hiện ra bản thân đã bại lộ ngay từ đầu rồi.

Trò chơi vì thu tiền vốn, mà chín mươi chín phần trăm NPC trong thiết lập đều có thuộc tính tham tài, tiền bạc là tối thượng, hơn nữa NPC không phải người chơi, muốn học công pháp gì đó chỉ cần đủ điều kiện học, hai tay vỗ cái là học được luôn, mà bọn họ cần phải luyện tập một chút, trên cơ bản, đến cái tuổi của Thành Cô này, sau khi tu luyện võ công đại thành, cũng sẽ không tham lam công pháp của người khác, nên việc Vương Viễn bắt chẹt Huyền Minh Nhị Lão lấy bí tịch đã để lộ dấu vết rồi.

“Chuyện đó cũng không thể chứng minh ta không phải Thành Côn, lỡ như Thành Côn là một tên võ si thì sao?” Vương Viễn vừa cười vừa hỏi.

Ngày hôm qua hạ trại ta đã tìm tới ngươi, nhưng ngươi lại không ở đó, thẳng cho đến khi trời sáng ngươi mới chẳng hiểu tại sao lại xuất hiện trong lều trại, cái này giải thích thế nào đây?” Khổ đầu đà lại hỏi.

“Được đấy! Lực quan sát của Khổ đại sư quả nhiên tinh tế tỉ mỉ!” Vương Viễn mỉm cười, hỏi: “Nhưng hôm nay ngươi tới nơi này này lẽ nào là để vạch trần ta sao?”

“Ngược lại cũng không phải!” Khổ đầu đà bình tĩnh đáp: “Ta đã từng đánh nhau với Thành Côn, ngươi mạnh hơn Thành Côn nhiều, ta chỉ muốn xem thử, rốt cuộc là thần thánh phương nào lại có tu vi cao như vậy, và tới Nhữ Dương Vương phủ này rốt cuộc có âm mưu gì?”

“Ha ha!”

Vương Viễn cười ha ha, đáp: “Tên chó Hán gian nhà ngươi, cho dù ta nói cho ngươi biết thân phận của ta, thì ngươi cho rằng ngươi có thể sống sót rời khỏi đây được sao?”

Tu vi võ công của Khổ đầu đà này hoàn toàn không bằng Vương Viễn, lúc này đã hứng một chưởng [Nhất Phách Lưỡng Tán] của Vương Viễn, bị đánh thành trọng thương, Vương Viễn muốn giết lão quả thực là dễ như trở bàn tay.

“Khà khà!”

Ai ngờ Khổ đầu đà cũng không sợ chết, ngược lại còn cười khà khà, nói: “Đừng vì được sống mà thấy vui, cũng đừng sợ hãi cái chết, đầu rớt cũng chỉ để lại một vết sẹo lớn, mười tám năm sau lại là một hảo Hán gian!”

“Ha ha ha!”

Nghe thấy những lời nói hiên ngang lẫm liệt, dũng cảm không sợ chết này của Khổ đầu đà, Vương Viễn không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Khổ đầu đà có thể làm đến cái phận Hán gian này, cũng được xem là trước kia chưa từng có ai mà sau này cũng chẳng có nốt.

“Người của Ma giáo sao?”

Sau khi cười xong, Vương Viễn nhìn chằm chằm vào Khổ đầu đà và hỏi.

Đừng vì được sống mà thấy vui, cũng đừng sợ hãi cái chết, đây chính là lời nói mà giáo đồ Ma giáo thường treo ở bên miệng, Khổ đầu đà này ngày thường giả câm giả điếc, lúc này lại đột nhiên phun nói một câu như vậy, rất có khả năng chính là người của Ma giáo.

“Ồ?” Khổ đầu đà hơi sững sờ, kinh ngạc hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Nhìn thấy phản ứng này, Vương Viễn đoán chắc đến tám chín phần mười.

Nếu đã là người của Ma giáo, vậy Vương Viễn cũng không cần thiết phải che giấu thân phận của mình, dù sao thì lần này hắn trà trộn vào Nhữ Dương Vương phủ, cũng chính là để giúp Trương Vô Kỵ nghe ngóng tin tức, cũng xem như có quan hệ hợp tác với Ma giáo, hắn còn đang lo không biết nói với Trương Vô Kỵ thế nào, thì Khổ đầu đà này tới cũng thật đúng lúc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận