Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 880: Tên ngốc lắm tiền

Cuối cùng còn không quên đồng thanh hỏi Vương Viễn: "Ngươi định tặng quà cho ta sao?"

"Hôm nay ngày gì?" Vương Viễn hỏi lại.

"Lễ độc thân?"

"Lễ độc thân vui vẻ!" Vương Viễn tùy tiện gửi đi một tin nhắn, sau đó chặn cả ba người.

Không biết là tên ngu xuẩn nào tạo ra thói quen, hay là thương nhân vô lương tâm nào bịa ra mấy ngày hội... thật sự làm đàn ông khổ không thể tả.

Sau khi chặn ba người, Vương Viễn âm thầm lẩm bẩm: "Hừm, nếu là đẹp trai... bản thân mình hẳn là đủ rồi, còn có tiền thì... Mình không được coi là có tiền, điểm này thì có lẽ Phi Vân Đạp Tuyết có thể hỗ trợ."

Nghĩ tới đây, Vương Viễn lại mở khung Bạn Tốt, kéo Phi Vân Đạp Tuyết ra: "Lão Vân, đang làm gì đó!"

"Tản bộ thôi!" Phi Vân Đạp Tuyết nói: "Có chuyện gì sao?"

"Ừ!" Vương Viễn nói: "Có chút việc muốn tìm ngươi giúp!"

"Có phải thiếu tiền rồi không? Thiếu bao nhiêu?" Câu trả lời của Phi Vân Đạp Tuyết vĩnh viễn tài đại khí thô như vậy, đây chính là người có tiền, tìm hắn ta giúp đỡ chỉ có chuẩn.

"Mặc dù là chuyện tiền, nhưng ta không mượn, ta muốn mượn bản thân ngươi kìa!" Vương Viễn nói: "Ta muốn đi tìm Đông Phương Bất Bại bàn ít chuyện, nghe nói bà ta thích trai đẹp có tiền!"

"Vậy ngươi tìm đúng người rồi!" Phi Vân Đạp Tuyết ngạo nghễ nói: "Bàn về dung mạo, ta chưa từng thua ai, chờ ngươi ở thành Lạc Dương!"

"Được, ta đi chợ mua ít đồ trước!"

Vương Viễn đóng khung nhắn tin, trực tiếp đi chợ, tiêu một đống tiền mua một đống quần áo thời trang và trang sức...

Đúng vậy, chính là thời trang, mấy thứ này nếu xem xét thuộc tính có thể cộng thêm thì quả thực có thể nói là rác rưởi. Đặc điểm duy nhất của nó chính là đẹp, hào quang bắn ra bốn phía, là thương phẩm rác rưởi mà nhóm người chơi nữ thích nhất, giá cả so với trang bị phẩm chất cao cũng không rẻ hơn chút nào.

Cả một ngã tư đường đều bán thời trang, ngoại trừ người bán đồ thì chỉ nhìn thấy lác đác vài người chơi nam, những người đó đều mang theo phụ nữ tới nơi này mua đồ phá sản, biểu hiện trên mặt không khác gì Vương Viễn, là một vẻ mặt cứng đơ.

Vì đón ý nói hùa với sở thích của Đông Phương Bất Bại, Vương Viễn dựa theo kinh nghiệm từ Bôi Mạc Đình, tất cả thời trang mua vào đều lấy màu đỏ là chính, muốn lẳng lơ bao nhiêu thì có bấy nhiêu, khiến cho ánh mắt những người chơi bán thời trang nhìn Vương Viễn cứ có chút quái quái, trong lòng còn thầm nghĩ: "Mẹ nó, đại hòa thượng này là muốn mặc đồ con gái đi hù dọa người khac sao? Thật là biến thái..."

Rời khỏi chợ, lúc đi ngang qua cửa hàng trên phố, Vương Viễn vẫn không quên ghé vào cửa hàng son, mua một chút, nhãn hiệu gì đó đều không quan trọng, quan trọng là đắt...

Dù sao Đông Phương Bất Bại cũng là một đại BOSS cấp 200, ra tay keo kiệt thì sao có thể nên chuyện. Chỉ dạo phố một chuyến thôi, Vương Viễn đã tốn mấy trăm lượng vàng để mua lễ vật... Đống bạc này tiêu ra không khác gì lấy máu Vương Viễn... Hắn còn chưa từng lãng phí nhiều tiền như vậy.

Đi tới nơi đã hẹn trước với Phi Vân Đạp Tuyết, Vương Viễn không tìm thấy hắn ta, chỉ thấy ở góc đường có một đống người chơi đang xúm lại. Chuyện quần chúng vây xem trong trò chơi không hiếm lạ gì, lạ là những người chơi này đều là nữ.

"Wow, thật đẹp trai!"

"Anh đẹp trai, thêm bạn tốt đi."

"Nhà của ta hôm nay không có người..."

"???"

Đầu Vương Viễn tràn đầy dấu chấm hỏi, gửi tin nhắn cho Phi Vân Đạp Tuyết: "Ngươi con mẹ nó ở đâu? Vì sao ta không tìm thấy ngươi?"

"Ở đây, ở đây nè!"

Vương Viễn vừa gửi tin nhắn, thì đã nghe trong đám người không xa kia truyền ra giọng nói của Phi Vân Đạp Tuyết. Cùng lúc đó, hắn ta đẩy đám người ra, đi tập tễnh tới trước mặt Vương Viễn.

"Mẹ nó! Ngươi làm cái gì thế? Sao lại biến mình thành cái dạng lẳng lơ này?"

Nhìn thấy hình tượng Phi Vân Đạp Tuyết lúc này, Vương Viễn trợn mắt há miệng.

Cái tên đỏm dáng này, mặc một bộ áo bào trắng thắng tuyết, hào quang lưu chuyển, đầu đổi một ngọc quan buộc tóc màu đen, trường kiếm trong tay tản ra quang mang nhàn nhạt, trên chuôi kiếm gắn bốn viên bảo thạch, cực kỳ nổi bật, đứng tại nơi đó chính là một hoa hoa công tử, khiến Vương Viễn chỉ muốn cho hắn ta một quyền.

"Không phải ngươi bảo đang tìm anh đẹp trai à? Ta cố ý mặc bộ thời trang đẹp trai nhất của ta rồi đấy!"

Phi Vân Đạp Tuyết đỏm dáng nói: "Thế nào? Có đẹp trai hay không?"

"Còn kém ta một chút, y phục này bao nhiêu tiền?"

"Không đắt, chỉ một ngàn lượng vàng!" Phi Vân Đạp Tuyết khiêm tốn nói.

"Được, ngươi có thể đi chết rồi!"

Vương Viễn cố nén xúc động muốn đè tên nhãi này xuống đất đánh một trận. Mẹ nó, tiêu một ngàn lượng vàng để mua một bộ quần áo rác rưởi thêm không được bao nhiêu thuộc tính, Phi Vân Đạp Tuyết thực sự là điển hình cho tên ngốc lắm tiền.

"Đông Phương Bất Bại là một trong bốn đại BOSS của trò chơi, ngươi đi tìm người ta giao dịch, mang theo bao nhiêu thứ thế?"

Phi Vân Đạp Tuyết tò mò hỏi Vương Viễn.

"Cũng không nhiều lắm!"

Vương Viễn xua tay nói: "Chỉ là mấy thứ quần áo, phấn son, trang sức thôi."

"Đừng chứ Ngưu ca, Đông Phương Bất Bại là kiêu hùng một cõi, ngươi lại mang cho hắn ta mấy thứ đồ dành cho nữ nhân dùng là sao? Đừng nói là đi tìm chết đấy nhé?" Phi Vân Đạp Tuyết có chút kinh hồn bạt vía.

Xưa có Gia Cát Lượng tặng nữ trang khiêu khích Tư Mã Ý, hiện có Ngưu Đại Xuân tặng son cho Đông Phương Bất Bại để tìm đường chết. Hòa thượng này thực sự không phải ngu một cách bình thường.

"Vậy phải mang cái gì?" Vương Viễn hỏi ngược lại.

"Dạng cao thủ võ lâm như hắn ta, ta cảm thấy công pháp trang bị chắc không thiếu!" Phi Vân Đạp Tuyết nói: "Chỗ ta có bình Thiên Linh Đan, là đan dược gia tăng tu vi, ta cảm thấy chắc hắn ta sẽ thích thứ này."

"Cứ mang theo đi! Đến lúc đó xem tình hình rồi tặng sau!"

Vương Viễn suy nghĩ một chút rồi nói.

Theo lý thuyết, tuy Bôi Mạc Đình rất thân quen với Đông Phương Bất Bại, nhưng y cũng không biết được Đông Phương Bất Bại thích cái gì. Sở dĩ Vương Viễn mua mấy thứ con gái thích dùng là bởi vì thông qua sự miêu tả của Bôi Mạc Đình, để suy đoán sở thích của Đông Phương Bất Bại.

Lo trước cho khỏi họa, nếu không biết cụ thể Đông Phương Bất Bại thích cái gì, vậy thì thứ gì cũng chuẩn bị một ít, chắc chắn sẽ có thứ hắn ta thích.

Bạn cần đăng nhập để bình luận