Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1419: Quách Tĩnh và Dã Cầu Quyền

“Đúng vậy!” Quách Tĩnh gật đầu.

“Vậy để ta suy nghĩ một lúc.” Vương Viễn vuốt cằm, trong lòng âm thầm tính toán.

Hiện tại trên người Vương Viễn có năm bộ công pháp là chưa luyện tới đại thành.

Dã Cầu Quyền, Cầm Long Công, Thái Huyền Kinh, Kim Cương Bất Hoại Thần Công, Long Tượng Bàn Nhược Công.

Cầm Long Công cao nhất là hai tầng, yêu cầu ngộ tính cũng rất cao, chắc chắn Quách Tĩnh sẽ không luyện được, bỏ qua.

Tuy rằng yêu cầu ban đầu của Long Tượng Bàn Nhược Công thấp, nhưng về sau yêu cầu ngộ tính lại rất cao, lại còn cần phải có Phật Pháp gia trì... Tên Quách Tĩnh ngu ngốc này hẳn cũng đọc không hiểu Kinh Kim Cương, bỏ qua.

Kim Cương Bất Hoại Thần Công là công pháp thành danh của Vương Viễn, muốn tăng độ thông thạo của nó không phải dựa vào việc ngươi có cần tu khổ luyện hay không mà là dựa vào việc ngươi chịu đòn như thế thế nào. Quách Tĩnh là vị đại hiệp được vạn người kính ngưỡng, hiển nhiên không thích hợp tu luyện bộ võ học này. Nghĩ đến cảnh y triệu tập tướng sĩ thành Tương Dương để đánh mình… Hành vi biến thái như vậy thật sự là rất kỳ cục, huống chi Vương Viễn cũng đã tìm được bí quyết để tu luyện bộ công pháp này, thế nên bỏ qua.

Nghĩ tới nghĩ lui, võ học có thể đưa cho Quách Tĩnh luyện giúp chỉ còn lại hai bộ.

Thái Huyền Kinh và Dã Cầu Quyền.

Cơ chế tăng độ thông thạo của Dã Cầu Quyền là dựa trên số lần, cho dù ngươi là thiên tài bẩm sinh có điểm ngộ tính cao ngất ngưởng hay là kẻ thiểu năng trí tuệ thì độ thông thạo tăng lên cũng không có gì khác biệt, chỉ cần đủ số lần là có thể thăng cấp.

Độ thông thạo của Thái Huyền Kinh thì lại yêu cầu người chơi có ngộ tính thấp, điểm này thì lại vô cùng phù hợp với tên ngốc như Quách Tĩnh.

Chẳng qua sau khi do dự rất lâu, cuối cùng Vương Viễn vẫn quyết định đưa Dã Cầu Quyền cho Quách Tĩnh tu luyện.

Hắn làm như vậy bởi vì có hai nguyên nhân.

Đầu tiên, cần rất nhiều độ thông thạo để tăng Dã Cầu Quyền từ tầng chín lên tầng mười, hơn nữa cần phải cần tu khổ luyện, không thể dùng thuốc và ngoại lực để tăng lên. Giả thiết này hoàn toàn là muốn Vương Viễn phải vung quyền đến chết.

Tiếp theo, cơ chế tu luyện công pháp chiêu thức và cơ chế tu luyện công pháp nội công hoàn toàn không giống nhau. Tu luyện chiêu thức yêu cầu người chơi phải đích thân tấn công mục tiêu, sử dụng chiêu thức thì mới có thể tăng độ thông thạo, mà tu luyện nội công thì chỉ cần ngồi thiền là được.

Loại tu luyện nhàm chán như vậy, người chơi có thể lựa chọn đăng xuất treo máy...

Thế nên sau khi tổng kết lại, đưa Thái Huyền Kinh cho Quách Tĩnh tu luyện cũng không có quá nhiều tác dụng, bởi vì việc này hoàn toàn có thể treo máy, điểm khác biệt duy nhất chỉ là tiến độ tu luyện nhanh hay chậm mà thôi, chẳng may đi làm nhiệm vụ nó tăng lên luôn thì sao?

Dã Cầu Quyền thì lại khác, bộ quyền pháp này chỉ là một bộ võ học Bất Nhập Lưu. Không giống các bộ tuyệt học, Dã Cầu Quyền không có nhiệm vụ để tăng độ thông thạo, muốn tu luyện đến đại thành thì bắt buộc phải sử dụng chiêu thức liên tục. Hơn nữa nó còn là một bộ công pháp không thể dựa vào ngoại lực, thứ này vẫn nên để người ta luyện giúp thì hơn.

“Một khi đã như vậy, ta sẽ đưa Dã Cầu Quyền trên người ta cho ngươi tu luyện!”

Nghĩ đến đây, Vương Viễn bình tĩnh nói với Quách Tĩnh.

“Dã Cầu Quyền!!?”

Quách Tĩnh nghe thấy ba chữ “Dã Cầu Quyền” thì vô cùng khiếp sợ: “Chẳng lẽ là chí bảo trấn thôn của Ngưu gia thôn chúng ta?”

“Má? Ngươi cũng là người của Ngưu gia thôn?” Vương Viễn có chút ngoài ý muốn, không thể ngờ được Ngưu gia thôn còn có người họ Quách.

“Đúng vậy! Quê quán của ta ở Sơn Đông!” Quách Tĩnh nói.

“Quê quán của ta cũng ở Sơn Đông!” Vương Viễn vừa kinh ngạc cũng vừa mừng rỡ: “Trùng hợp thật đấy...”

Quê quán trong lời Vương Viễn nói thật ra chính là quê quán ở ngoài hiện thực.

“Đúng là rất có duyên!” Quách Tĩnh nghe vậy cũng vô cùng ngoài ý muốn, không thể ngờ vị hòa thượng trước mặt này không chỉ là đồng hương của mình, ngay cả quê quán cũng giống nhau, thế giới đúng là rất nhỏ bé.

Sau khi thổn thức một lúc, Quách Tĩnh lên tiếng hỏi: “Không biết Ngưu ca lấy được chí bảo trấn thôn của chúng ta bằng cách nào?”

“Chí bảo trấn thôn?” Vương Viễn cười nói: “Tên trưởng thôn chó chết cũng lừa gạt ngươi như vậy hả?”

Nói đến chí bảo trấn thôn này, Vương Viễn không nhịn được mà nhớ tới lúc bản thân vừa mới tiến vào trò chơi. Khi đó hắn ngây thơ thiện lương đến mức nào chứ, bị trưởng thôn lừa hết lần này đến lần khác, đối với Vương Viễn mà nói, cái thứ chí bảo trấn thôn này có thể nói là nguồn gốc của mọi tội ác.

“Lừa gạt?” Quách Tĩnh nói với vẻ mặt khó hiểu: “Sao ngươi lại nói vậy?”

“Con mẹ nó, đây chỉ là một võ học tầm thường!” Vương Viễn bĩu môi nói: “Trước đây trưởng thôn dùng thứ này để lừa ta, kêu ta đi liều mạng với BOSS, ngươi nói xem trưởng thôn có phải là một tên khốn hay không!”

“Ha ha ha ha!”

Sau khi nghe xong Vương Viễn kể mình lấy được Dã Cầu Quyền này như thế nào, Quách Tĩnh đột nhiên nở nụ cười.

“Ngưu đại ca, nó cũng không phải là võ học bình thường! Ngươi đã luyện lâu như vậy rồi, chẳng lẽ không nhìn ra sao?” Quách Tĩnh hỏi.

“Đúng rất kỳ quái!” Vương Viễn gãi đầu nói: “Nhưng Bất Nhập Lưu thì chính là Bất Nhập Lưu...”

Theo lý mà nói, sát thương của Dã Cầu Quyền thật sự rất thấp, nhưng hiệu ứng trong mỗi một chiêu thức lại vô cùng mạnh mẽ - khống chế ít, không chế nhiều, khống chế nhiều mục tiêu, thậm chí còn có thể giải khống chế, theo lý mà nói ít nhất nó cũng phải là tuyệt học mới đúng.

Ngoại trừ Cầm Long Công tàn khuyết ra, Vương Viễn chưa từng học chiêu thức cấp bậc tuyệt học nào khác, cũng không biết nên xác định vị trí của Dã Cầu Quyền này như thế nào, nhưng khi biết nó chỉ là một bộ võ học Bất Nhập Lưu, hắn quả thực có hơi xem thường nó.

“Ha ha!” Quách Tĩnh cười ha ha nói: “Võ học trong thiên hạ trăm sông đổ về một biển! Luyện đến đại thành thì đều giống nhau cả, hà cớ gì phải để ý đến cấp bậc của nó.”

“Không giống... Thuộc tính cộng thêm thua kém rất nhiều.” Vương Viễn lấy lý do trực quan nhất để phản bác lại Quách Tĩnh.

Quách Tĩnh lại không cho là đúng: “Đại đạo chí giản (Đạo lớn là giản dị nhất), Dã Cầu Quyền là bộ võ học được sáng tạo ra bằng cách đơn giản hoá đến mức tận cùng võ công trong thiên hạ. Sở dĩ có cấp bậc Bất Nhập Lưu là bởi vì muốn lĩnh ngộ nó thì phải đạt tới một cảnh giới nhất định.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận