Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 365: Điểm yếu

Tuyệt học của Mộ Dung thế gia tên là [Vật Đổi Sao Dời], hiệu quả đặc biệt là “lấy đạo của người trả lại cho người”, dội ngược lại chiêu thức của kẻ địch.

Vương Viễn hô to tên chiêu thức [Du Long Kinh Phượng], lại sử dụng Đại Kim Cương Chưởng đánh trả, phóng mắt nhìn qua cũng khá giống “lấy đạo của người trả lại cho người”, đủ để giả mạo.

"Chuyện này... chuyện này sao có thể?"

Đám Mặc Bạch thấy Vương Viễn đánh lui Linh Trí Thượng Nhân chỉ với một kích thì sửng sốt không thôi.

Mộ Dung thế gia tuy là môn phái ẩn đứng đầu, công pháp võ học rất nhiều, thế nhưng ưu thế lớn nhất của môn phái này chính là chống đỡ và đón đỡ, nhất là hiệu ứng đặc biệt có thể dội lại sát thương, cùng với Thái Cực Thần Công của Võ Đang được gọi là hai môn võ học vô lại.

Trong trò chơi, thiết lập của các môn phái vẫn khá cân bằng, môn phái thiên về đón đỡ và chống đỡ thì lực sát thương gây ra sẽ không cao. Du Long Kinh Phượng chỉ là một công pháp cấp trung của Mộ Dung thế gia mà thôi, hiệu quả dội ngược lại không bằng [Di Tinh Quyết], nhưng bây giờ lại đánh ra mức sát thương cao như vậy, quả thực khiến người ta giật mình.

Vương Viễn cũng biết một chưởng vừa rồi của mình gây ra sát thương quá lớn, thế là vội vàng nói lảng sang chuyện khác: "Ngây ra đó làm gì, còn không mau đánh đi?"

"À à à..."

Vương Viễn vừa cất tiếng, Ngạnh Hạp Ngọc Khê và Phi Vân Đạp Tuyết đã tỉnh táo lại.

Đòn đánh Vương Viễn sử dụng chính là [Đại Kim Cương Chưởng] – võ học Phật môn chính tông, có tỷ lệ nhất định tạo thành tổn thương nghiêm trọng với mục tiêu.

Phải nói là Linh Trí Thượng Nhân này cũng xui xẻo thật, hắn đã dùng [Đại Kim Cương Chưởng] siêu độ vô số vong hồn rồi, nhưng đây mới là lần đầu tiên tạo ra hiệu quả tổn thương nghiêm trọng.

Song ngẫm lại cũng thật câm nín, dù sao những người bị một chưởng của Vương Viễn đánh trúng đều chết tại chỗ, lấy đâu ra cơ hội phát động mức sát thương nghiêm trọng đâu.

Trong trạng thái bị thương nặng, tốc độ của Linh Trí Thượng Nhân giảm xuống trên diện rộng, gã lùi về sau hai bước, dáng vẻ lung lay sắp đổ.

Không đợi Linh Trí Thượng Nhân ổn định lại thân hình, Phi Vân Đạp Tuyết đã đâm trường kiếm đến trước mặt gã.

Linh Trí Thượng Nhân thấy thế thì vươn tay tóm lấy vũ khí của hắn.

Nhưng gã chưa kịp tóm lấy vũ khí thì Vương Viễn đã hạ thấp trọng tâm, đá một cước sát mặt đất vào cổ chân gã.

Vương Viễn có sức mạnh cực ghê gớm, Linh Trí Thượng Nhân vốn chưa đứng vững, bất thình lình bị đá một phát thì nhất thời nhào về phía trước.

"Phập!"

Phi Vân Đạp Tuyết đâm trúng mũ của Linh Trí Thượng Nhân, chiếc mũ bay đi, để lộ ra một quả đầu trọc lóc.

Lúc này, Ngạnh Hạp Ngọc Khê cũng theo sát xông lên, chỉ thấy hắn tung người nhảy lên, hai tay nắm lấy chủy thủ đâm vào gáy BOSS.

"!!!"

Linh Trí Thượng Nhân cảm nhận được tiếng gió thì đột nhiên xiết chặt ánh mắt, nhấc tay phải vội vàng che lại phía sau.

"Phập!"

Chủy thủ của Ngạnh Hạp Ngọc Khê cắm lên tay phải BOSS, lưỡi đao xuyên qua mu bàn tay, chỉ còn cách cổ gã chưa đến một centimet.

"Ngươi dám làm Phật gia bị thương à? Đáng chết lắm!"

Linh Trí Thượng Nhân biến sắc, vừa hoảng sợ vừa phẫn nộ quát một tiếng, nắm bàn tay lại, nắm chặt lấy chủy thủ của Ngạnh Hạp Ngọc Khê như thể chẳng cảm thấy đau đớn gì, sau đó nâng tay trái đập một chưởng về sau.

Ngạnh Hạp Ngọc Khê phản ứng cực nhanh, thấy Linh Trí Thượng Nhân định đập chưởng đến thì buông tay ra, hai chân đạp mạnh xuống mặt đất, nhảy ra sau mấy mét, kịp thời tránh khỏi đòn tấn công của gã.

Mà Vương Viễn thấy dáng vẻ đó của Linh Trí Thượng Nhân thì híp mắt lại.

Đại Lạt Ma này là một gã khẩu phật tâm xà, từ khi xuất hiện đến giờ đều mỉm cười, lần này Ngạnh Hạp Ngọc Khê khiến gã hoảng hốt lo sợ như thế, có thể thấy phần gáy quá nửa là điểm yếu của gã.

Nghĩ đến đây, Vương Viễn lớn tiếng hét lên với Ngạnh Hạp Ngọc Khê mới tránh thoát khỏi một đòn tấn công của BOSS.

"Ngọc Khê, phóng châm độc!"

"???"

Trên đầu Ngạnh Hạp Ngọc Khê nhảy lên một chuỗi chấm hỏi. Ông đây chơi dao găm mà, châm độc ở đâu chui ra?

Nhưng đúng vào lúc này, Linh Trí Thượng Nhân lại theo bản năng dùng hai tay bưng kín phần gáy.

"Hì hì!"

Thấy vậy, Vương Viễn mỉm cười, liếc mắt ra hiệu cho Phi Vân Đạp Tuyết, quả nhiên điểm yếu của gã hòa thượng này chính là phần gáy.

Phi Vân Đạp Tuyết cũng rất thông minh, thấy Linh Trí Thượng Nhân hoảng hốt bảo vệ phần gáy thì lập tức ý thức được ý đồ của Vương Viễn.

Hai người đưa mắt nhìn nhau. Vương Viễn cong tay phải thành trảo, đột ngột duỗi ra chụp thẳng trước ngực BOSS. Gã biết Vương Viễn ra tay hung ác hơn những người khác nên dĩ nhiên không dám cứng rắn chống đỡ, vội vàng ra tay chặn lại.

Lúc này, Phi Vân Đạp Tuyết sử dụng khinh công vòng ra phía sau Linh Trí Thượng Nhân, đẩy trường kiếm ra, đâm “phập” một phát vào gáy gã.

"Aaaaa!!!"

Linh Trí Thượng Nhân kêu lên thảm thiết như heo bị chọc tiết.

- 21145

Một giá trị bạo kích to lớn nhảy lên, thanh máu của Linh Trí Thượng Nhân mãnh liệt giảm xuống một phần trăm.

Phi Vân Đạp Tuyết lộ ra vẻ mặt hài lòng, hắn vốn đang phiền muộn vì Vương Viễn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, giờ những cảm xúc đó lập tức tan thành mây khói.

Nhóm Mặc Bạch cũng sợ hãi thán phục liếc nhìn Vương Viễn, trên mặt ít đi mấy phần xem thường, nhiều hơn một phần kính trọng.

Tiền nào của nấy, thiên hạ không có món tiền nào lãng phí cả, danh hiệu bậc thầy công lược đúng là không phải để đó cho có.

Người trong nghề vừa ra tay là biết có hay không.

Lúc đầu mọi người không có biện pháp với Linh Trí Thượng Nhân, nhưng trước mắt Vương Viễn mới qua hai hiệp mà đã khiến gã để lộ ra điểm yếu.

...

Hệ thống điểm yếu của BOSS trong trong “Đại Võ Tiên” là một thiết lập đặc thù, BOSS dù có mạnh nhường nào thì trên người nhất định cũng có một điểm yếu đặc biệt.

Ví dụ Vân Trung Hạc – một trong tứ đại ác nhân – điểm yếu là ở dưới nách, một trong Thập Tam Thái Bảo có điểm yếu ở dưới hông, tất cả đều là điểm yếu để công lược.

Đó chính là khí môn, cũng là nơi mà chân khí của BOSS không bảo vệ đến được, lực phòng ngự cực kỳ yếu kém.

Một khi đánh trúng điểm yếu, sẽ gây ra bạo kích hoặc một đòn chí mạng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận