Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1498: Cuộc chiến ác liệt của thú hoang cùng đường (2)

Đây gọi là ăn miếng trả miếng.

Chỉ có ám khí mới đối phó được với ám khí.

Ám khí của Vương Viễn nặng thôi rồi, mỗi lần bay ra là y như rằng cướp đi mười mấy mạng người.

Người chơi Bên Bờ Hải Hà càng ngày càng ít, nhưng người bao vây lại chẳng giảm đi chút nào, ngược lại càng lúc càng tăng lên.

Bởi vì người đuổi giết Vương Viễn đâu chỉ có mỗi Bên Bờ Hải Hà.

Bên Bờ Hải Hà là bang đầu tiên chạy tới hiện trường bao vây Vương Viễn, thời gian đánh đấm vừa rồi đủ để những bang phái khác chạy lại.

Bọn họ bao vây chặt chẽ ba tầng trong ba tầng ngoài khu rừng ngoại thành Trường An, thành ra lúc này Vương Viễn có mọc cánh cũng khó thoát.

“Lui! Lui! Lui!”

Thấy những bang phái khác vây lại, Trăng Sáng Mọc Trên Biển theo đề xuất của Chân Trời Như Kề Bên, ra lệnh cho mọi người lùi về sau.

Có thể trở thành người chơi cốt cán trong một bang phái lớn của game thì không ai là kẻ ngốc cả.

Hiện tại Vương Viễn đang tràn trề nội lực, khí huyết dư thừa, hăng máu giết người không ghê tay, ai lên trước kẻ đó là con tốt thí. Mới rồi hết cách, cao thủ chuyên nghiệp bên mình sắp chết nên người chơi Bên Bờ Hải Hà mới không thể không ra tay.

Bây giờ nếu những người chơi khác đều tới cả rồi, dĩ nhiên mình phải nhường một chút, cho người ta cơ hội “biểu hiện”.

Dưới sự chỉ đạo của lãnh đạo bang, người chơi Bên Bờ Hải Hà yên lặng lùi về sau chờ đợi thời cơ mới. Mà những bang phái khác chưa thấy được sự khủng khiếp của Vương Viễn, trong đầu toàn chuyện lấy ngọc tỷ, chỉ sợ mình thiệt hơn người ta, thế là chen nhau vọt lên trước.

Ngay cả tiết tấu tấn công đều giống Bên Bờ Hải Hà như đúc.

Đầu tiên là những nhân vật đánh hàng đầu lao lên áp sát bao vây mục tiêu, bị Vương Viễn vung gậy sắt đánh lui, sau đó là công kích tầm xa, bị ám khí của Vương Viễn áp chế.

Sau khi đá phải tấm sắt các bang phái này mới cảm nhận được đối thủ khó chơi như thế nào, thế là lại lui về sau đợi thời cơ, đồng thời những bang mới đến tiếp tục gia nhập cuộc chiến… Người trước ngã ngựa thì người sau lại nối gót tiến lên.

Hết đợt nọ đến đợt kia, khắp nơi trong rừng rậm đều là thi thể người chơi.

Người bao vây càng ngày càng nhiều, có tới cướp ngọc tỷ, có tới bỏ đá xuống giếng, người lại tới hóng hớt mua vui, kẻ lại bật chế quay đăng lên diễn đàn làm tường thuật trực tiếp tại hiện trường…

Nhất thời toàn máy chủ thành Trường An quá tải.

Công ty trò chơi cũng sứt đầu mẻ trán.

Thật ra ngọc tỷ chỉ là một hoạt động nhiệm vụ nho nhỏ mà thôi, mục đích là thúc đẩy người chơi chém giết lẫn nhau… Bên thiết kế trò chơi còn đặc biệt cấm người cầm ngọc tỷ sử dụng các đạo cụ truyền tống, để người này sớm chết, sớm rớt ngọc tỷ ra.

Nhưng ngay cả người thiết kế trò chơi cũng không nghĩ đến Vương Viễn lại khó chơi như vậy.

Người này giữ ngọc tỷ chạy trốn trong trò chơi một ngày một đêm mà chưa bị tóm.

Thời gian ngọc tỷ ở trong tay Vương Viễn càng dài, người biến hắn thành mục tiêu càng nhiều, người bắt cũng càng tăng.

Lúc này Vương Viễn bị chặn lại ở ngoại thành Trường An không thoát ra được, lại có người truyền hình trực tiếp trên diễn đàn, thế là người chơi đua nhau sang Trường An hóng hớt.

Máy chủ của trò chơi phân chia theo khu vực, tổng cộng có năm cụm, mỗi cụm XX khu, mỗi khu đại biểu cho một chủ thành.

Lúc này tất cả người chơi lại đổ xô vào một chỗ, máy chủ dĩ nhiên là không chịu nổi rồi.

Theo lời Vương Viễn nói thì đúng là đáng đời, ai bảo đám thiết kế các ngươi làm vớ làm vẩn, hãm hại người ta, máy chủ quá tải là do các ngươi cả.

Thậm chí trong bộ kế hoạch trò chơi còn có người đề xuất ý kiến dùng thiên khiển hủy diệt Vương Viễn, song cuối cùng ý tưởng điên rồ này đã bị bác bỏ.

Dẫu sao căn nguyên sâu xa của chuyện này không liên quan gì đến Vương Viễn, là sơ sót của bên kế hoạch, khiến người chơi hệ visa quá bá…

Dĩ nhiên, quan trọng nhất là người chơi này không đơn giản, trong số bạn bè của hắn có một người là hội viên Tâm Duyệt cấp mười lăm, người chơi cấp bậc VIP dạng này trên thế giới chẳng có mấy ai, hơn nữa còn không phải người bình thường, ai dám đắc tội chứ? Bộ kế hoạch làm việc ẩu, nhỡ truy cứu đến cùng thì bọn họ chỉ có nước ra đường xin ăn.



Trong phiến rừng rậm ngoại thành Trường An, người chơi đuổi giết Vương Viễn chết như ngả rạ.

Thi thể dưới chân hắn đã chất thành núi, đấy là hệ thống đã đổi mới một lượng lớn rồi đó, nếu không cảnh tượng này dùng cụm từ “núi thây biển máu” để hình dung cũng không quá đáng.

Hiện tại Vương Viễn đã giải trừ thuật dịch dung, khôi phục dáng vẻ hòa thượng cũ.

Áo cà sa vàng bị nhuộm đỏ, quần áo trên người cũng bị ám khí cào rách.

Trong tay Vương Viễn ôm cây cột sắt to như cái xà nhà, mặt vương máu kẻ thù, sắc mặt cực kỳ hung dữ, cách cả chục trượng cũng có thể cảm nhận được hơi thở hung tàn trên người hắn.

Ánh mặt trời xuyên qua tán lá, vương vãi lên mặt hắn, chỉ thấy đôi mắt trên khuôn mặt Tu La kia trợn trừng, dữ tợn và khủng khiếp vô cùng.

Mang sức mạnh của vạn quân dời núi, với dã tâm giết người, lừa gạt Phật Tổ, mắng Quan Âm, thiền trượng trong ngực lạnh ngắt.

Hàng triệu người chơi xung quanh nhìn hòa thượng hung tàn trước mặt này mà trong lòng không khỏi dâng trào sự tôn kính.

Vì sợ mà sinh ra tôn kính.

Dĩ nhiên, Vương Viễn không phải vô địch thiên hạ, chịu nhiều công kích như vậy, lại giết nhiều người, cho dù có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể hắn cũng khó tránh khỏi bị thương.

Giờ phút này cánh tay, bắp đùi, lưng… khắp trời tràn ngập vết thương.

Trong trò chơi, sau khi bị thương giới hạn điểm khí huyết của người chơi sẽ giảm xuống, phải dùng kim sang dược mới hồi phục lại được…

Trong tình huống này, Vương Viễn chắc chắn không thể tự mình bôi thuốc, hơn một trăm vết thương khiến giới hạn điểm khí huyết của hắn giảm xuống một phần ba, nội lực hao liên tục thì dù có bảy thành nội lực sinh sôi không ngừng cũng có lúc phải cạn kiệt.

Bị người xúm lại giết chết chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Dây dưa lâu như vậy mà chưa bắt được Vương Viễn, những người chơi xung quanh rốt cuộc cũng cảm nhận được cái gì gọi là không dễ chọc. Lão đại của các bang phái lớn mang ý xấu không dám để thuộc hạ của mình tiếp tục xông lên.

Bang phái chiến lực yếu hao binh tổn tướng là một chuyện, lỡ như bị hòa thượng này ghim, sau này khó sống lắm đây.

Người chơi tán nhân ban đầu còn hí hửng xông lên đánh tí, sau khi thấy bang phái lớn không dám động tự nhiên cũng không dám xông lên chịu chết nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận