Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 266: Lôi Hổ Xích Long Dực

"Nếu như vậy thì ta cũng chỉ có thể phá của một lần!" Độc Cô Tiểu Linh đau lòng nhìn tấm da của Hổ Sơn Quân, mặt đầy vẻ tiếc nuối, trùm tấm da lên cánh, sau đó lấy một cây kéo cắt hết những phần dư thừa.

Nhìn một tấm da hoàn mỹ biến thành một đống da vụn, tất cả mọi người đứng đó đều cảm thấy rất khó chịu.

Lãng phí, quả thực là lãng phí...

Duy chỉ có Vương Viễn không có chút cảm xúc. Đương nhiên Vương Viễn cũng biết giá trị của tấm da thú, nhưng hắn là một người tuân theo chủ nghĩa thực dụng. Đối với Vương Viễn, đồ vật có thể dùng mới có giá trị, nếu không thể dùng thì đồ vật có giá trị cao tới mức nào trong mắt Vương Viễn vẫn sẽ là rác rưởi.

Công pháp cao cấp Vương Viễn còn có thể khinh thường, huống chi chính là một tấm da thú, đặt ở trong túi đồ Vương Viễn còn ngại chật túi, cùng là da hổ mà một mình nó chiếm một ô trong túi, không thể cộng dồn với những tấm da hổ khác, quả thực là tốn chỗ!

Độc Cô Tiểu Linh biết giá trị của da thú, vì vậy bước cuối cùng cô ta tập trung mười hai phần tinh thần, phần thừa của bộ da bị cắt hết, chỉ để lại một phần bao trùm toàn bộ khung cánh, cuối cùng được Độc Cô Tiểu Linh cố định lại.

Xong việc, một tia sáng vàng loé ra từ người của Độc Cô Tiểu Linh.

[Hệ thống thông báo: Bạn chế tạo thành công một cơ quan hoàn mỹ, cơ quan thuật thăng lên cao cấp, nhận được năm trăm ngàn điểm giang hồ lịch duyệt, danh vọng +100, cống hiến Đường Môn +50.]

[Hệ thống thông báo: Bạn nhận được cơ quan cấp hoàn mỹ Lôi Hổ Xích Long Dực.]

Theo thông báo của hệ thống, Lôi Hổ Xích Long Dực trên đài điều khiển bắt đầu xuất hiện những tia sáng màu cam.

"Đây... Đây là cơ quan cấp hoàn mỹ!!"

Thấy vòng sáng bao quanh Lôi Hổ Xích Long Dực, mặt của tất cả những cơ quan sư đang đứng đó hiện đầy vẻ kinh ngạc, vội vàng thúc giục:

"Linh tỷ, mau cho chúng ta xem thuộc tính của đôi cánh đi!"

"?"

Độc Cô Tiểu Linh nghiêng đầu nhìn Vương Viễn.

Đồ là mình làm, nhưng người sở hữu là Vương Viễn, muốn cho người khác xem cũng phải nhận được sự đồng ý của hắn.

"Cho họ xem đi!" Vương Viễn không thèm để ý chút nào, gật đầu.

Trang bị cực phẩm vốn dùng để khoe khoang, thứ tốt mà giấu giếm không để cho người khác biết thì quá lãng phí rồi.

Nhận được sự cho phép của Vương Viễn, Độc Cô Tiểu Linh khoát tay, mở hiển thị thuộc tính.

[Lôi Hổ Xích Long Dực] (Cơ quan)

Phẩm chất : Hoàn mỹ

[Trang bị cơ quan, có thể hỗ trợ bay lượn khi sử dụng khinh công để nhảy.]

Đằng Vân: Kết cấu hình rẻ quạt tốt, có thể điều khiển cơ quan linh hoạt hơn, tốc độ bay +30%, khoảng cách bay +50%.

Hành Phong: Thiết kế cánh bay tinh tế, có thể khiến kết cấu của cơ quan hoàn mỹ hơn, khả năng chịu trọng lực +30%, tốc độ bay +50%.

Ngự Lôi: Cường độ cơ quan tăng 50%.

Tập Âm: Môi trường thuộc tính âm, thuộc tính cơ quan tăng 30%.

“Thần khí!!”

Nhìn thấy thuộc tính của Lôi Hổ Xích Long Dực này, nước miếng của tất cả mọi người đều rớt xuống đất.

Cánh lượn thân là đạo cụ hỗ trợ bay lượn, tốc độ bay, khoảng cách và độ cao đều là những thuộc tính quan trọng nhất của nó.

Cái này gọi là Long Đằng Vân Hổ Hành Phong, Lôi Hổ Xích Long Dực này ngoài chức năng bay lượn trên người ra, thì hai hiệu ứng Đằng Vân và Hành Phong còn trực tiếp nâng cao thuộc tính chính của cánh lượn trên diện rộng, khiến cho nó được tăng cường rất nhiều về mặt thuộc tính chính.

Trước mắt trong trò chơi tổng cộng có ba cánh lượn, ngoài Lôi Hổ Xích Long Dực của Vương Viễn ra, thì hai cái còn lại phân thành [Ba Xà] của Độc Cô Tiểu Linh và [Hạc Du Không] của Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Trong đó, Ba Xà của Độc Cô Tiểu Linh thân là tác phẩm đầu tiên, thuộc tính chỉ vẻn vẹn là Phàm phẩm, nhưng vẫn có thể bay qua Hoàng Hà.

Tuy thuộc tính của [Hạc Du Không] cũng được cộng thêm một chút, nhưng cũng chỉ tăng thêm 20% tốc độ mà thôi, cho dù là vậy cũng khiến Bạch Hạc Lượng Sí tốn không ít tiền rồi.

Như vậy hiển nhiên có thể tưởng tượng ra được giá trị của [Lôi Hổ Xích Long Dực] này của Vương Viễn.

Không chỉ như vậy, ngoài việc cộng thêm vào thuộc tính chính ra, thì [Lôi Hổ Xích Long Dực] còn có thuộc tính hiếm có nhất của cơ quan đó là cường độ cơ quan.

Thân là cơ quan cũng có độ bền, khi độ bền giảm xuống một mức độ nhất định sẽ phải sửa chữa, bằng không sẽ hỏng hóc đến mức không thể sử dụng được nữa.

Sửa chữa cũng cần phải tiêu hao nguyên liệu. Càng là cơ quan cao cấp thì nguyên liệu cần dùng càng hiếm có.

Dưới tình huống bình thường.

Chi phí để đổi mới linh kiện còn cao hơn linh kiện được làm ra một chút, nhưng so với đổi mới toàn bộ cơ quan mà nói, thì cơ quan sư vẫn sẽ chọn sửa chữa hơn.

Mà cường độ của bản thân cơ quan càng cao thì càng bền, số lần sửa chữa của cơ quan sư sẽ càng ít, chi phí được tiết kiệm cũng sẽ càng nhiều.

Chính vì vậy, cường độ cơ quan đối với một cơ quan mà nói chính là thuộc tính cực kỳ quý giá.

[Lôi Hổ Xích Long Dực] này của Vương Viễn càng là như vậy.

Thân là một cơ quan cấp bậc Hoàn mỹ, chi phí tu sửa và bảo dưỡng của Lôi Hổ Xích Long Dực này của Vương Viễn cũng cực cao, việc nâng cao cường độ cơ quan có thể khiến Vương Viễn tiết kiệm được một khoản bạc lớn.

Thuộc tính [Tập Âm] cuối cùng yếu hơn rất nhiều so với những thuộc tính khác, dù sao cũng chỉ có thể ở trong môi trường đặc thù thì thuộc tính mới có tác dụng, còn bình thường cũng chẳng mạnh cho lắm.

“Đẹp thật đó, đẹp quá đi!”

Nhận được Lôi Hổ Xích Long Dực trong tay Độc Cô Tiểu Linh, Vương Viễn vô cùng hài lòng mặc trang bị lên người.

Cùng với một đường ánh sáng tràn ra, cánh lượn vốn không tính là khéo léo hóa thành một chiếc áo khoác da hổ, được Vương Viễn mặc trên người.

Không thể không nói, về phương diện này, hệ thống vẫn làm tương đối xuất sắc.

Người chơi vác một cái cánh lượn ra ngoài, động tay động chân với người khác thoạt nhìn quả thực cũng không hài hòa cho lắm.

“Con rắn hổ mang to đó của ngươi còn có nguyên liệu khác không? Sẽ không chỉ có một cái Xà Cốt đó chứ?”

Một cái cánh lượn trực tiếp khiến thuật cơ quan của Độc Cô Tiểu Linh tăng từ Trung Cấp lên Cao Cấp. Lúc này, Độc Cô Tiểu Linh cũng nếm được vị ngọt của của việc chế tạo cơ quan từ nguyên liệu cao cấp, vì thế nói với vẻ mặt khao khát: “Nếu vẫn còn những nguyên liệu khác thì bán hết cho ta đi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận