Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1049: Áo nghĩa Phật Động Sơn Hà

-47.455

Một con số mất máu bay lên trên lưới đánh cá.

Cùng lúc đó, bên trên lưới đánh cá xuất hiện một cái thanh máu.

+47.455

Không đợi Vương Viễn kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, thanh máu của lưới đánh cá đã đầy trở lại.

"? ? ?"

Biểu tình của Vương Viễn cứng đờ, lộ vẻ thận trọng.

Mẹ, cái lưới đánh cá này còn có thanh máu, còn mẹ nó sẽ hồi máu, cực kỳ quỷ dị.

"Ngươi vậy mà không sợ độc của hoa Tình?"

Phàn Nhất Ông cũng vô cùng kinh ngạc, lão tuyệt đối không nghĩ tới, Vương Viễn không sợ kịch độc của hoa Tình, thậm chí còn trực tiếp dùng tay không tiếp xúc.

"Mở cho ta!"

Trong lúc Phàn Nhất Ông còn đang kinh ngạc, Vương Viễn đã xuất thủ lần nữa, hai tay nắm vào mắt lưới của lưới đánh cá, dùng hết toàn bộ sức lực, ra sức kéo sang hai bên.

"Két két!"

Lưới đánh cá bị Vương Viễn dùng sức kéo đến mức phát ra tia lửa.

Mắt lưới lớn chừng nắm tay bị Vương Viễn dùng sức kéo ra to bằng cái đầu.

-104.522

Lại có một số lượng máu bị mất bay lên, thanh máu của lưới đánh cá giảm mất gần một phần mười.

+104.522

Ngay sau đó lưới đánh cá kia hơi chao đảo một cái, mắt lưới khôi phục độ lớn nhỏ ban đầu, thanh máu lại đầy trở lại.

Lần này, Vương Viễn cũng phát hiện chuyện gì đang xảy ra.

Ngư Võng Trận này có được năng lực tự lành tuyệt đối, nhận phải bất kỳ thương tổn nào đều có thể khôi phục trong nháy mắt.

Muốn rời khỏi Ngư Võng Trận nhất định phải kéo rách lưới đánh cá, nhưng muốn phá cái lưới đánh cá này, thì phải tranh thủ trước khi nó khôi phục khí huyết, làm cạn thanh máu của nó.

Cái này mẹ nó, nhất định là chơi xấu.

Cái Ngư Võng Trận này có lượng máu giống với Công Tôn Chỉ, khoảng chừng hơn một trăm vạn.

Muốn làm cạn thanh máu của nó trong nháy mắt, căn bản không có khả năng, trừ phi là Càn Khôn Nhất Trịch của Phi Vân Đạp Tuyết.

Quả nhiên, hệ thống sẽ không dễ dàng để người chơi lấy được một cái đại trang viên, cho dù Vương Viễn trên danh nghĩa là người thừa kế hợp pháp thứ nhất của Thủy Tiên sơn trang.

"Ha ha ha!"

Thấy Vương Viễn không cách nào tránh thoát Ngư Võng Trận vây quanh, Phàn Nhất Ông cười ha ha nói: "Ngưu Đại Xuân, nếu ngươi có thể xông ra khỏi Ngư Võng Trận Hoa Tình này, lão tử sẽ phục ngươi, cái Thủy Tiên sơn trang này ngươi muốn kế thừa thì kế thừa đi, còn nếu trốn không thoát, thì mau chóng cút ngay, đừng ở chỗ này tự làm mình mất mặt xấu hổ!"

"Ha ha!"

Đối mặt với sự chế giễu của Phàn Nhất Ông, Vương Viễn lại mỉm cười: "Thật sao? Đây chính là ngươi nói đấy!"

Nói xong, Vương Viễn lui về sau một bước, điều động nội tức, song chưởng bắt đầu tụ khí.

"Xoát!"

Một luồng hồng quang từ trên thân Vương Viễn phát tán ra.

Tả Hữu Hỗ Bác! Kích hoạt!

Càn Khôn Đại Na Di! Kích hoạt!

Sau khi kích hoạt Càn Khôn Đại Na Di, song chưởng của Vương Viễn cũng đã tụ đầy, nhưng Vương Viễn cũng không xuất thủ, mà khẽ nhắm hai mắt lại.

Lúc này Phật quang chói mắt từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn thân Vương Viễn.

Sau đó những tiếng Phạn âm thiêng liêng vang lên khắp nơi, chỉ trong chốc lát trời đất rối loạn, mặt đất tràn đầy Kim Liên.

Phật quang ở bên ngoài cơ thể Vương Viễn ngưng tụ thành một tòa tượng Phật Kim Thân cao sáu trượng, đám người trong sảnh đường thấy thế, nhịn không được có một loại xúc động muốn quỳ bái.

Dịch Cân Kinh Áo Nghĩa: Phật Pháp Vô Biên! Kích hoạt!

"Phá cho ta!"

Bên trong Kim Thân cao sáu trượng, Vương Viễn đột nhiên mở mắt, hai tay đẩy về phía trước, tượng Phật Kim Thân cũng xuất ra song chưởng.

Cùng lúc đó, một dòng chữ vàng to lớn [Phật pháp Vô Biên Thiên Phật Hàng Thế] sáng lên trên đầu Vương Viễn.

"Oanh!"

Chưởng lực của Vương Viễn bỗng nhiên khuếch tán, chưởng lực mênh mông vô song như là bẻ gẫy cành khô, nghiền lưới đánh cá đang ngăn ở trước mặt Vương Viễn thành bột mịn.

Dư thế của chưởng lực không dứt, từ trong hành lang lao thẳng tắp ra ngoài cửa, đập lên trên vách tường đối diện, khắc lên trên tường đá cứng rắn hình hai cái bàn tay, đường kính gần hai mét.

"! ! ! ! !"

Sau khi Vương Viễn vỗ một chưởng, trong hành lang trong nháy mắt trở nên im ắng.

Phàn Nhất Ông triệt để choáng váng tại chỗ.

Ngay cả hai người cực kỳ quen thuộc với Vương Viễn là Tống Dương và Đạo Khả Đạo, cũng không biết phải hình dung tâm tình của mình lúc này như thế nào.

"Cái này. . . Đây là tình huống gì? Đây là loại võ công gì?"

Đối với thực lực của Vương Viễn, hai người thân là đồng đội của Vương Viễn vẫn tương đối quen thuộc, hòa thượng này mặc dù có thực lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng không phải không có giới hạn cao nhất. Nhưng uy lực của một chưởng này quá mạnh, nghiễm nhiên là tiêu chuẩn của tuyệt đỉnh cao thủ cấp một trăm tám mươi trở lên.

Hòa thượng này, đã mạnh đến tình trạng như thế này rồi sao? Hệ thống có lỗi à? Ngay cả Tống Dương thân với Vương Viễn nhất cũng khó có thể tin được.

"Soạt!"

Một chưởng đánh ra, Kim Thân cao sáu trượng trên người Vương Viễn tiêu tán vô tung vô ảnh, nội lực trong đan điền của Vương Viễn trong nháy mắt cạn thấy đáy, cả người Vương Viễn như bị rút khô, lui về sau nửa bước, hai chân mềm nhũn, suýt nữa ngã ngồi xuống đất.

Cũng may mọi người đều bị một chưởng hủy thiên diệt địa vừa rồi làm kinh hãi, toàn bộ lực chú ý đều ở trên bức tường ngoài cửa, không chú ý tới Vương Viễn đang bối rối.

Vương Viễn không thể tưởng tượng nổi nhìn hai tay của mình, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.

Một chiêu vừa rồi gọi là [Phật Pháp Vô Biên], là chiêu thức hắn lĩnh ngộ được sau khi Dịch Cân Kinh lên đến tầng mười.

Nói một cách chính xác, ban đầu Vương Viễn nhìn thấy chiêu thức này vô cùng thờ ơ, dù sao đối với người chơi mà nói, các chiêu thức loại công kích hay loại phòng ngự có giá trị hơn các chiêu thức loại tăng phúc.

Dịch Cân kinh là Cái Thế Thần Công, kỹ năng cuối cùng lại là một chiêu thức loại tăng phúc, đúng là tốn công, vừa rồi sở dĩ dùng tới một chiêu này, cũng là bởi vì Vương Viễn cảm thấy không chắc chắn có thể dùng một kích phá vỡ Ngư Võng Trận, thêm một phần tăng phúc, thêm một phần uy lực.

Ai có thể ngờ rằng, hiệu quả tăng phúc của chiêu [Phật Pháp Vô Biên] này lại kinh khủng như thế.

Một chưởng vừa rồi, trong nháy mắt đã khiến cho Vương Viễn trở thành tuyệt đỉnh cao thủ, thậm chí là cao thủ Thần cấp, hắn cảm nhận được hoàn cảnh của cường giả chân chính.

Bạn cần đăng nhập để bình luận