Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1378: U cốc dưới đầm nước

Cả trò chơi có lão già này giảo hoạt nhất, biết Vương Viễn có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể, chỉ cần mở chế độ vô địch, đừng nói là từ trên Đoạn Trường Nhai nhảy xuống, có sâu gấp mấy lần nữa cũng không thể làm hắn bị thương chút nào.

Kim Luân Pháp Vương nói thêm: “Ngộ Si đại sư, nếu ngươi có thể cứu được Tương Nhi, chuyện đã hứa khi trước lão nạp tuyệt đối không nuốt lời.”

Vương Viễn liếc mắt nhìn Kim Luân Pháp Vương Viễn, chỉ thấy ông ta nhếch miệng tươi cười, như thể mình không phải là người bị uy hiếp vậy.

Cha tiên sư nhà nó! Lúc này Vương Viễn rốt cuộc cũng hiểu ra, hắn bị cho ra rìa, Kim Luân Pháp Vương và Hoàng Dược Sư đang hợp lực diễn trò lừa gạt hắn.

“Long Tượng Bàn Nhược Công chính là tuyệt học vô thượng của Mật Tông.” Kim Luân Pháp Vương lại nói: “Ta mà chết tuyệt học này sẽ thất truyền!”

“Cút mịa nhà các ngươi đi!”

Vương Viễn thầm mắng một tiếng rồi nói: “Nếu đã như vậy, tiểu tăng không thể làm gì hơn là liều mạng đánh cuộc một lần.”

Người ta tức nước vỡ bờ, mình thì bị ép nhảy núi. Vương Viễn thấy cuộc sống trong trò chơi của hắn quá vớ vẩn, toàn vướng vào mấy chuyện giời ơi đất hỡi.

Dứt lời, hắn tung người nhảy xuống Đoạn Trường Nhai.

Thấy Vương Viễn nhảy xuống xong, Kim Luân Pháp Vương và Hoàng Dược Sư liếc mắt nhìn nhau, cùng lộ ra nụ cười gian trá.

Vương Viễn chỉ nghe tiếng gió thổi vù vù bên tai, cảnh tượng trước mắt thay đổi chóng mặt, chẳng mấy chốc đã rơi xuống đáy cốc. Cùng lúc đó, một luồng khí lạnh đập thẳng vào mặt hắn.

[Kim Cương Bái Tháp]!!!

“Tõm!”

Một tiếng động nhỏ vang lên, Vương Viễn lao thẳng vào trong nước, tia nước bắn lên rất ít, đây mà là thế vận hội chắc hắn đã giật được cái huy chương rồi.

Hóa ra dưới Đoạn Trường Nhai là một đầm nước sâu.

Đầm nước lạnh lẽo thấu xương… Vương Viễn cố gắng ngoi lên mặt nước, ló đầu lên quan sát xung quanh một lượt. Quanh đầm nước mọc đầy gốc cây lớn, Quách Tương lẳng lặng nằm ở nơi đó, cả người ướt nhẹp, còn đang bị đóng băng nữa…

Xem ra nhỏ này mới từ trong nước bò ra, hẳn còn chưa chết.

Vương Viễn nhảy lên bờ, bước tới bên cạnh Quách Tường, tay phải vươn ra ấn vào huyệt Linh Đài của cô ta, truyền một cỗ nội lực nhu hòa vào. Lớp băng sương trên người Quách Tương tan ra thành nước, cô lờ mờ mở mắt, cất giọng khe khẽ: “Đại ca ca…”

“Ngu ngốc! Ta là Ngưu thúc thúc của ngươi!” Vương Viễn đen mặt nói.

Đã lúc nào rồi mà con nhóc này vẫn nghĩ đến Dương Quá? Theo đuổi idol lên tận cấp độ này xem ra cũng được tính là fan chân ái.

“Ngộ Si đại sư…” Quách Tương dụi dụi mắt, thấy Vương Viễn thì nghịch ngợm trừng mắt với hắn, sau đó chỉ vào đầm nước sâu và bảo: “Nhanh cứu đại ca ca đi! Ca ca còn ở trong đầm, vừa mới nắm tóc rồi ném ta lên bờ, người thì vẫn ở dưới đấy. Chỗ ta có cây châm cứu, ta muốn xin ca ca đừng chết…”

“Thôi thôi thôi!” Vương Viễn xua tay cắt đứt sự kích động của Quách Tương, lắc đầu nói: “Đừng phí sức nữa, hắn ta ở dưới nước lâu như vậy, giờ còn chưa ngoi lên thì chỉ có nước chết chìm rồi!”

Từ lúc Quách Tương nhảy xuống đến lúc Vương Viễn bị ép lao theo đã qua một khoảng thời gian rất dài. Dương Quá là người chứ có phải cá đâu, có lý nào ngụp đầu xuống nước lâu như vậy mà chưa chịu ngoi lên?

“Sẽ không đâu!”

Quách Tương vội la lên: “Đại ca ca võ công cái thế, sao lại chết chìm được… Đại sư mau đi cứu ca ca đi…”

“Ngươi không sợ ta chết đuối à?” Vương Viễn tức giận hỏi.

“Ha ha… Mấy chi tiết nhỏ này để ý làm gì…” Quách Tương lè lưỡi với Vương Viễn: “Đại sư chết rồi sống lại được mà!”

“Ta…” Vương Viễn không biết cãi lại làm sao.

Tiền đồ của Quách Tương hẳn rất rộng mở đây, NPC có ý thức tự chủ đều là NPC cao cấp cả.

Song Quách Tương nói vậy cũng rất có lý.

Dương Quá là cao thủ tuyệt đỉnh, cứu được hắn ta hiển nhiên là chuyện tốt, không cứu được mò ra xác cũng đáng tiền… Phúc duyên của Vương Viễn có thấp thế nào đi nữa, mò thi thể của cao thủ tuyệt đỉnh kiểu gì cũng ra được chút đồ tốt, phần xác còn lại có thể đem bán cho Cảnh Xuân Rực Rỡ, tận dụng mọi thứ đến mức tối đa…

Làm người phải biết cơ hội, nơi Vương Viễn đi trời cao ba thước, sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội tốt nào.

“Ngươi chờ ở đây! Ta đi một chốc rồi về!”

Dặn dò Quách Tương xong xuôi, Vương Viễn lại nhảy vào trong đầm nước, mở công pháp thở trong nước rồi lặn thẳng xuống dưới… Nhưng ai ngờ hàn đầm này cực sâu, càng xuống dưới sức nâng càng mạnh, may mà sức lực Vương Viễn lớn, nếu không chẳng tài nào tiến xa hơn.

Nhưng dù vậy vẫn không tìm được thi thể Dương Quá.

“Soạt!”

Tính bướng bỉnh của Vương Viễn lại phát tác, không lặn xuống thì thôi, đã xuống rồi thì kiểu gì cũng phải kiếm chút đồ cho bõ, thế là hắn tiện tay lôi thần binh [Đấu Chiến] ra.

[Đấu Chiến] nhoáng lên, biến dài ra hơn một trượng, to bằng khoảng cái bát ăn cơm.

Vương Viễn chỉ cảm thấy cơ thể hơi trùng xuống, cả người đã bị vũ khí nặng nè kéo tụt đi.

Cơ thể chìm xuống rất nhanh. Bất chợt hai mắt Vương Viễn tỏa sáng, trong lòng vừa động, người đã vội vàng lần theo ánh sáng bơi đi, dường như có một dòng nước xiết cuốn lấy cơ thể hắn, ánh sáng kia quả nhiên là một cửa động.

Vương Viễn cất vũ khí đi, bơi vào động. Trong động là một hầm băng hướng nghiêng lên trên, hắn thuận thế bơi lên, một lúc lâu sau, “rào” một tiếng trồi lên khỏi mặt nước. Ánh mặt trời chói mắt soi tỏ, mùi hoa thơm xông vào trong mũi, như thể bản thân đang đứng giữa một vườn hoa vô cùng rộng lớn vậy. Bóng hoa bất động, u cốc không người, thế mà cách mườii mấy trượng đằng trước lại có một căn nhà lá.

“Vo ve vo ve vo ve!”

Bên tai Vương Viễn vang lên tiếng vo ve khe khẽ, theo tiếng động ngoáy nhìn lại, hắn phát hiện trên đóa hoa cách đó không xa có một đàn ong mật đang bay tới bay lui.

“Đàn ong này?!!”

Nhìn thấy đàn ong, trong lòng Vương Viễn hơi chấn động.

Thứ này cực quen mắt… Trong túi đồ của hắn còn có một hộp kia kìa, đây chính là sủng vật riêng của Tiểu Long Nữ phái Cổ Mộ. Tại sao chúng lại ở đây? Chẳng lẽ Tiểu Long Nữ ở trong này?

Nghĩ đến đây, Vương Viễn nhảy khỏi mặt nước, tung người đi đến trước cửa nhà lá.

Chỉ nghe bên trong có tiếng người nói chuyện.

“Quá Nhi, tay phải của chàng…”

“Có Long Nhi ở đây, ta có tay phải hay không nào khác gì mấy…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận